Tóm tắt & Review (Đánh Giá) tiểu thuyết Hoàng Đế Hắc Hóa của tác giả Tú Cẩm
Thái Tử Trọng Sinh: Tình Yêu Ngỡ Là Huynh Đệ, Cái Kết Hoàng Gia Éo Le!
Một đêm nọ trong Đông Cung, hoàng thái tử Từ Canh kinh hoảng giật thột thức dậy giữa đêm.
Tất cả những gì trải qua ở đời trước hiện lại trong đầu Từ Canh đều như một cơn ác mộng, mà hắn chính là thủ phạm bởi sự ngu ngốc vô tri của mình.
Từ Canh trở về năm mười lăm tuổi, tất cả vẫn chưa khởi đầu, hắn vẫn còn sống, phụ hoàng vẫn khoẻ mạnh, đất nước Đại Lương chưa tan nát trong biến loàn, hắn chưa đánh mất thiên hạ vào tay kẻ khác.
Nếu ông trời đã cho hắn thời cơ làm lại, hắn thề sẽ không đi vào vết xe đổ kia, phải làm cho Đại Lương phồn hoa muôn dặm.
Đời trước lúc sa cơ thất thế, Từ Canh bị Tân tiên sinh Tân Nhất Lai mắng cho tỉnh cả người, mắng hắn ngu tối, mắng mà không nể nả gì cả. Nhưng chính Tân Nhất Lai cũng là người viện trợ Từ Canh giành lại non nửa đất nước, Từ Canh vừa hàm ơn vừa kính nể.
Thế nên đời này điều đầu tiên sau khi tỉnh dậy là hiếu kính phụ hoàng, sau đó là ôm đùi Tân Nhất Lai.
Thái độ chuyển biến tốt đẹp của hoàng thái tử khiến hoàng đế và cả triều thần vô cùng vừa ý, khiêm tốn hiểu lễ hiếu hạnh nhân từ, đây mới là hoàng thái tử mà họ muốn phò tá.
Vì đời trước đế hậu tình thâm, Từ Canh là con trưởng do hoàng hậu sinh ra, vì vậy được Hồng Gia đế hết mực yêu thương tin tưởng, tự tay nuôi nấng dạy dỗ. Tình cảm giữa phụ tử hai người không câu nệ lễ nghĩa binh thần, cứ như hai cha con thường nhật vậy đó, không so kè mưu mẹo thử lòng, vì vậy vị trí hoàng thái tử và con đường đăng cơ của Từ Canh vô cùng tiện lợi. Có phụ hoàng trải sẵn đường đi, dẹp loàn phản tặc soán ngôi đoạt đích, nhiệm vụ của Từ Canh là đoàn luyện bản thân để sau này không phụ lòng người.
Thế mà có một cô nương cũng theo đuổi không xong, mất mặt hoàng gia.
Từ ngày được trùng sinh về, Từ Canh cứ ba ngày hai bữa lại chạy đến Tân phủ.
Tân gia ba đời làm quan, Tân thái phó là các lão trong triều, thầy dạy học của hoàng thái tử, tính tình chính trực, trong triều nổi tiếng hung tợn cổ hủ không ai cãi nhau bằng ông. Tân Nhất Lai là trưởng tử và là nhi tử duy nhất của Tân thái phó, từ nhỏ bị phụ thân đánh mắng mà lớn, không phải hằn thù gì mà do ông cụ chê Tân Nhất Lai không ra hồn không nên thân.
Mười năm trước, phu thê Tân Nhất Lai và Hoàng thị đã bị thay thế bởi hai vong hồn xuyên không đến, hai người vô tình chiếm lấy thân xác phu thê Tân gia, trong lòng áy náy với Tân thái phó nên đối với ông cụ là nói gì nghe nấy, mắng thì nghe, đánh thì chịu.
Tân Nhất Lai kia trước khi xuyên đến là tấn sĩ quân sự, vì vậy đến đây dùng tri thức của mình cùng thê tử kiếm tiền bằng những chế tạo linh tinh. Khi hồi kinh lại được sự đeo bám ngưỡng mộ và ủng hộ của hoàng thái tử, hai người tạo ra nhiều đóng góp cho đời sống, quân sự và kinh tế như đạn pháo, xi măng, xà bông, gương đồng, máy dệt, mở cửa biển,….
Tân Nhất Lai tuổi trạc tứ tuần, cùng thê tử có năm người con, trưởng tử Thụy Hoà thi đỗ trạng nguyên, tài hoa xuất chúng, là đứa cháu cưng của Tân thái phó. Ngoài hai đứa con trai song sinh còn bé xíu đầu để chỏm, còn cặp song sinh long phượng Thụy Xương và Đại Trân tuổi vừa mười ba, Thụy Xương là con mọt sách còn tiểu thư Đại Trân chính là con ngựa đứt cương.
Từ nhỏ Đại Trân đã theo mẹ học tập quản gia, xử lý việc vặt, được Hoàng thị dạy dỗ theo tư tưởng hơi đương đại. Đại Trân thích học hỏi, thích buôn bán kiếm tiền, nàng về kinh thành như thả cá về sông, ngày ngày nàng giả nam trang, chạy đi chạy lại lo mở cửa hàng. (Bài viết được post full và sớm nhất tại LustAveland)
Lần gặp đầu tiên, Đại Trân nói mình là Tam công tử Tân gia, Từ Canh đã tin trặc cổ. Từ Canh đã gặp Tân gia nhị lang Thụy Xương ở thư viện, quả thật hai người nhìn rất giống nhau. Đại Trân chỉ là cô bé mười hai mười ba, nét thiếu nữ chưa nảy nở, mặc nam trang vẫn như một thằng nhóc mà thôi.
Đại Trân cùng Từ Canh hợp tác góp vốn làm ăn, giao lưu hỗ tương với nhau rất thân thiết, thân thiết y như huynh đệ. Làm bạn hữu ròng rã rã hai ba năm trời đến khi Từ Canh phát hiện mình thích “tam lang”.
Thân là đế vương tương lai, vừa chớm yêu lại phát hiện mình đoạn tụ là một công kích lớn lắm đó, mà người mình thích lại còn không có ý với mình nữa. Từ Canh buồn lòng muốn phát bệnh luôn.
Thật lòng mà nói tác giả xây dựng Từ Canh là một hoàng thái tử vô cùng thơ ngây, ngoài sự vụ chủ nghĩa triều đình nghiêm túc tận tường thì Từ Canh đúng chuẩn là thiếu nam mười tám ngây ngô bối rối với tình yêu luôn á.
Hồng Gia hoàng đế biết tin con trai mang tâm bệnh mà sinh bệnh, sau khi điều tra lại dở khóc dở cười, ông nghi ngờ có phải hoàng thái tử nhà mình mắt có vấn đề hay không mà xúc tiếp mấy năm không nhận ra sự thực. Từ Canh làm cho ông hơi lo lắng cho tương lai đất nước rồi đó. Nhưng thôi kệ, nhìn đứa con ngốc tự ngốc tự buồn cũng vui, vì vậy ông không nói sự thực mình điều tra được cho hắn nghe. Hồng Gia đế là một vị hoàng đế rất dễ thương so với những hoàng đế mình từng đọc, ông còn đi đến Tân phủ lấy cớ thăm bệnh Tân Nhất Lai mà nhìn mặt con dâu, đến khi hoàng thái tử thông suốt ông còn dạy hắn cách theo đuổi thê tử nữa kìa.
Sau khi bị chính mình làm thương tâm không dứt, bình tĩnh dùng não thì Từ Canh cũng phát hiện sự thực Đại Trân là nữ giả nam. Hại hắn lo lắng lâu nay nay. Đến đây lại xuất hiện một vấn đề nghiêm trọng, Đại Trân có thích hắn không? Còn một vấn đề siêu nghiêm trọng nữa là Tân gia có đồng ý gả con gái cưng vào cung không?
Tân Nhất Lai cưng chiều áo bông nhỏ cho biết: Nằm mơ!
Hai huynh đệ Tân gia muội khống tỷ khống cho biết: Nằm mơ!
Dù Từ Canh tài đức vẹn toàn, tuấn tú đĩnh đạc nhưng thân phận làm cho hắn phải làm đủ cách để cảm hóa Tân gia và theo đuổi Đại Trân. Dùng hết dạ thành hứa hứa hẹn đời này kiếp này chỉ yêu chỉ cưới một người.
Ai nói thân phận cao quý dễ lấy vợ chứ, suýt nữa là đơn chiếc đến già rồi đấy.
Kết truyện là đại hôn của Từ Canh và Đại Trân, hoàng thái tử đón hoàng thái tử phi, vạn dặm hồng trang, pháo bông rực trời. Để mãi về sau dương thế nhắc đến đế hậu đều là đế vương si tình, hoàng hậu tài giỏi giúp non nước Đại Lương phồn vinh thịnh vượng. Còn cảm nghĩ của Từ Canh sau khi đại hôn, ngồi lẻ loi nhìn Đại Trân tính xem Đông Cung nghèo như thế nào, rồi lại nhìn thấy tài sản sổ sách của Đại Trân chính là: Sao giống như ta bị bao nuôi quá vậy?
Xuyên suốt trong truyện là quá trình phấn đấu của Từ Canh, là câu chuyện lập nghiệp của Đại Trân, là quá trình đem những sáng chế đương đại vào cuộc sống cổ đại để phát triển đất nước. Truyện không có nhiều cảnh huống gây cấn, dễ đọc cũng dễ thở, bên cạnh đó còn có rất nhiều tình tiết dở khóc dở cười, thích hợp thư giãn.
Mời các bạn tải đọc sách Hoàng Đế Hắc Hóa của tác giả Tú Cẩm.