Trở về chốn xa xưa, ánh trăng soi bước chân trên con đường vắng vẻ. Bàn tay thoáng thấu hơi lạnh, nhưng lòng với vấn vịnh hơn cả mùa thu. “Hương Hàn” không chỉ đơn thuần là một câu chuyện tình yêu, mà còn là một bức tranh phức tạp về cuộc đua về quyền lực giữa ba nhân vật chính Mỹ Tình, Vinh Chí Chính, và Nhan Thủ Hạo. Câu chuyện được kể lại thông qua lời tâm sự của một người trung gian, vị luật sư họ Đỗ – cố vấn pháp lý của Vinh Chí Chính. Câu chuyện xoay quanh cuộc đấu trí và những âm mưu đen tối, đan xen giữa tình yêu và thù hận. Điểm đặc biệt của tác phẩm này chính là sự kết hợp hài hòa giữa “Gấm rách” và “Giai Kỳ như mộng”, vừa lãng mạn vừa đầy bi thương. Tác giả đã tạo nên một không gian huyền bí, nơi mà Paris, nước Pháp, trở nên rực rỡ và sống động qua mắt đọc giả. Mỗi chi tiết trong câu chuyện được Phỉ Ngã Tư Tồn miêu tả một cách tinh tế, khéo léo, gợi lên trong trí tưởng tượng của người đọc những hình ảnh slow motion tinh tế, nhẹ nhàng và đầy nghệ thuật. Nhân vật nam chính trong câu chuyện đều gây ấn tượng mạnh mẽ với người đọc, mỗi hành động, mỗi lời nói đều khiến bạn không thể không quan tâm và chú ý. Mặc dù tình tiết không phải lúc nào cũng gây cảm xúc mạnh mẽ, nhưng câu chuyện vẫn đủ sức khiến bạn cảm thấy sự bức bách và ân hận không lối thoát. Tận hưởng và khám phá “Hương Hàn” để hiểu rõ hơn về những khúc mắc, tranh chấp và tình yêu đậm đà trong tác phẩm này!Những tình tiết ở đầu và cuối truyện diễn ra nhanh chóng và dễ bị quên. Mặc dù không có gì quá để phê phán, nhưng đó cũng chính là lý do khiến thiếu đi phần hấp dẫn cần có. Khi bạn đọc Hương Hàn sau khi đã trải qua Đông Cung, Gấm Rách hay Tịch Mịch Không Đình Xuân Dục Vãn và một số tác phẩm khác của Phỉ, bạn đã sẵn lòng tự chuẩn bị tinh thần rằng đây là tác phẩm đầu tiên mà tác giả viết, không nên dành quá nhiều kỳ vọng. Và như vậy, bạn đã đọc khá tỉnh táo và khách quan rồi đấy.
Không thể phủ nhận rằng Hương Hàn có sự phát triển tình cảm hợp lý (điểm mạnh phổ biến trong các tác phẩm của Phỉ Ngã), không phải kiểu tình yêu bắt đầu ngay lập tức. Nam chính lần đầu gặp nữ chính chỉ cảm thấy yêu mến, ban đầu còn có ý định sử dụng nữ chính để giải cứu mình khỏi tội lỗi. Nhịp truyện ổn định, 10 chương không có phần nào quá lan man, các khúc mắc – giải đáp cũng ổn. Tuy nhiên, việc giải đáp cuối cùng lại hơi vội vã.
Một vấn đề khác là từ đầu đến cuối truyện, Ngôn Thiếu Tử chỉ xuất hiện với một bộ dạng bất lực, vì vậy việc đẩy cô vào vai trò gánh tội danh của boss phản diện đến phút cuối cùng là khá khó thuyết phục. Bên cạnh đó, người tố cáo Ngôn Thiếu Tử lại chính là Dung Hải Trinh, mạch kịch với sự chệch đi qua là mất điểm. Việc để Quản Lạc Mỹ tình cờ tìm ra bằng chứng, hoặc sự xuất hiện và nói rõ của một nhân vật thứ ba nào đó thiếu phần logic.
Mức độ phức tạp của các mối quan hệ nhân vật thực sự hơi rối, vượt quá mức cần thiết. Bộ Gấm Rách cũng có khuynh hướng này, với âm mưu trả thù, nhiều nhân vật chính như Dịch Chi Duy, Dịch Truyền Đông, Giản Tử Tuấn, Phó Thánh Hâm, Phó Thánh Khi… Nhưng những nhân vật này đều rõ ràng và ấn tượng. Trong Hương Hàn, mặc dù có nhiều nhân vật nhưng chưa được khắc họa sâu, vai trò không rõ ràng và liên kết cũng lỏng lẻo hơn.
Về mức độ ngược tâm, theo quan điểm cá nhân của mình, Gấm Rách > Hương Hàn > Mãi không thay lòng > Hải thượng phồn hoa > Giai kì như mộng > Thiên sơn mộ tuyết > Cửu Giang > Đời này kiếp này. Nhìn chung, không phải là tác phẩm phải để lại ấn tượng đậm đà. Trong số đó, được dẫn đầu bởi Giai Kì Như Mộng, Hương Hàn sẽ lọt cuối.
Nếu bạn muốn khám phá Hương Hàn của tác giả Phỉ Ngã Tư Tồn, hãy sẵn lòng thả mình vào một thế giới truyện mới mẻ và đầy hấp dẫn.