Lâm Cẩm Nghi được Trấn Nam vương lựa chọn làm kế thê. Nàng thay đổi linh hồn rồi ngây người một hồi, bởi vị vương phi đã chết kia không ai khác…chính là nàng. Hơn nữa, lại do chính tay Trấn Nam vương giết chết. Ghi chú: 1. Gương vỡ lại lành, vừa gặp đã yêu, xem tiếp phía sau. 2. Nữ chủ đời trước vụng về, chậm rãi trưởng thành, chậm rãi “Thượng vị”. Nội dung nhãn: Xuyên không thời không, cung đình hầu tước, gương vỡ lại lành Nhân vật chính: Lâm Cẩm Nghi – Tiêu Tiềm┃ phối hợp diễn: nhân vật khác
Review bởi: Quỳnh Như Chiếc sách này là một trong số hàng ngàn bộ trùng sinh vào bối cảnh cung đình hiện nay, có vẻ như thị hiếu chỉnh sửa thể loại này đang trở nên phổ biến. Đối với tác phẩm này, cá nhân tôi cảm thấy mặc dù thuộc dạng thông thường, nhưng tác giả đã cố gắng tạo ra những đặc điểm riêng biệt cho câu chuyện. Truyện kể về việc tái sinh, nhưng không phải là loại sống lại trong quá khứ mà là hoán đổi thân xác. Sầm Cẩm kiếp trước là con gái ngự sử phủ, có mẹ kế và thứ muội. Nàng sống u mê, mù quáng tin người dẫn đến cái chết không hiểu nguyên nhân. Kiếp này, nàng sống lại trong thân xác tiểu thư Lâm Cẩm Nghi của phủ Trung Dũng hầu, cha là thế tử nhàn tản, mẹ là dì ruột của Sầm Cẩm kiếp trước. Tại phủ Trung Dũng, nàng dần nhận ra những mối quan hệ mà kiếp trước chối bỏ. Nàng được cha kiếp này chiều chuộng, mẹ kiếp này dạy dỗ, những điều mà nàng chưa từng trải qua. Và sự kiện lớn duy nhất đánh thức cuộc sống mới của A Cẩm là Trấn Nam vương, người từng là chồng của Sầm Cẩm kiếp trước. A Cầm căm hận hắn, trách hắn vì tình yêu dần mờ nhạt, vì chờ đợi nàng chết để tìm vợ mới. Nàng muốn trưởng thành bên gia đình, sau đó kết hôn. Nếu mặc kệ tất cả, cuộc đời vẫn không như mơ. Ngoài cách trình bày cốt truyện sáng tạo, tác giả cũng tạo ấn tượng khi nhân vật nữ chính trưởng thành thông qua sai lầm và sự giúp đỡ từ kiếp này. Ở kiếp trước và đầu kiếp này, có khi tôi cảm thấy ức chế với nhân vật nữ chính vì sự ngu ngốc của cô. Bỏ mặc năng lực, tin vào kẻ thù, xem kẻ địch như mẹ ruột. Hậu quả là mất tình yêu từ chồng và thậm chí là sự sống. Nhưng đọc càng nhiều, tôi hiểu tại sao cô lại như vậy. Kiếp trước A Cẩm không được quan tâm từ cha, tiếp xúc nhiều với mẹ kế Kỷ thị. Kỷ thị thực sự khôn ngoan, không phá hoại cuộc sống vật chất của A Cẩm mà thay vào đó làm mọi cách để khiến nàng ngu ngốc. A Cẩm không được học tập, không có người hầu. Nàng lớn lên với lời nói ngọt ngào của Kỷ thị, luôn xem bà là người tốt và bảo vệ bà cho đến khi qua đời. Sau khi sống lại, với sự dạy dỗ chân thành từ người mẹ mới và sự giúp đỡ từ chồng cũ, nàng trở nên mạnh mẽ hơn. Điều mà tôi thích nhất trong câu chuyện chính là sự tiến bộ của nữ chính. Nàng không được trao phú quý ngay từ đầu, mà phải từng bước từ bước để trở nên mạnh mẽ. Về nam chính Tiêu Tiềm, tôi thực sự thích anh ấy. Ấn tượng đầu tiên về nam chính tốt đẹp vì anh ta nhận ra người vợ của mình ngay từ lần đầu gặp. Tình cảm của Tiềm dành cho Cẩm rất sâu đậm. Mặc dù cố gắng, anh ta cũng không thể vượt qua bản năng con người. Kiếp trước, anh yêu cô nhưng không nói. Anh kiên nhẫn với A Cẩm nhưng cũng mệt mỏi với sự u mê của cô. Anh nhận ra mâu thuẫn trong hôn nhân nhưng làm ngơ.Trước đây anh ấy phạm sai lầm. Sai vì đã quá chiều vợ, sai vì không trực tiếp trò chuyện, sai vì chọn trốn tránh thay vì đối mặt. Nhưng lần này không còn điều gì phê phán nữa, anh ấy luôn quá yêu thương vợ, mặc dù đôi khi cũng bị vợ “quất” phải. Truyện vẫn còn mắc phải và nhiều chi tiết chưa hợp lý, nhưng với tôi ở mức độ này là đủ cho một câu chuyện tình yêu. Bằng chứng là tôi đã đọc toàn bộ từ đầu đến cuối, sau khi bo một loạt truyện trước đó. Tuy nhiên, nếu đọc nhiều và quen thuộc với cốt truyện này, có thể cảm thấy một chút lạt về cách tác giả khai thác cốt truyện. Edit tốt, không xuất sắc lắm nhưng dễ đọc, có hình ảnh minh họa cho một số chương. Nếu ai thích đọc thể loại rencarnate, cung đấu và sủng phi thì có thể thử đọc để giải trí. Tiêu Tiềm đã tỉnh dậy, cơ thể vẫn yếu. Đế vương Phong Khánh cung ở hắn trong nửa tháng, cho đến khi hắn có thể đứng dậy. Tuy rằng Tiêu Tiềm gần như gặp biến cố lớn, Lâm Cẩm Nghi luôn giữ tốt hắn trong cung, Phủ Vương Trấn Nam được quản lý bởi Nhụy Hương, vẫn gọn gàng, không có chuyện gì xảy ra. Ngày Tiêu Tiềm trở về phủ, Vương Đồng vừa bị thương mới khỏi hạ mình trước giường xin lỗi. Tiêu Tiềm quở hắn hai câu, thật không xứng với hắn. Vương Đồng cũng ngượng không được, nhất định phải để Tiêu Tiềm trừng phạt hắn. Tiêu Tiềm cứ cứng đầu như trâu, không thực sự muốn trừng phạt hắn, nhưng lại nhờ Lâm Cẩm Nguy xin giúp đỡ. Lâm Cẩm Nguy âm thầm hiểu, lúc này nói: “Vương Đồng đã nhận phạt, vương gia phê phán hắn đi.” nói xong cười nhẹ, tiếp tục nói: “Vương gia vừa qua thân thể không tốt, sự vụ trong phủ để ta chấp hành. Vương Đồng, ngươi không còn trẻ, vương phi phạt ngươi cùng Nhụy Hương sớm ngày thành hôn, từ nay về sau nghe lệnh Nhụy Hương, ngươi có phục hay không?” Vương Đồng đỏ mặt, than thở: “Không phải vì vương phi…” “Không quan trọng, chỉ muốn biết ngươi có phục hay không?” Nhụy Hương đã đỏ cả hai má lâu nay, hạ mắt, Vương Đồng nhìn nàng một cái, nhanh chóng đồng ý. Tiêu Tiềm lại nói: “Đã đồng ý, hãy không để lỡ, vương phi sớm bắt đầu xử phạt các ngươi, trong phủ đều có sẵn mọi thứ, tháng sau các ngươi chọn ngày hấp hối thành hôn đi.” “Nhanh quá, ” Nhụy Hương lẩm bẩm, “Nô tì vẫn chưa sẵn sàng…” Nàng đã lập gia đình, không thể phục vụ thêm cho Lâm Cẩm Nguy, người được bên Lâm Cẩm Nguy. Lâm Cẩm Nguy biết nàng lo lắng về điều gì, lúc trước đã khuyên nhiều lần, bây giờ cũng đồng ý… Mời các bạn đón đọc “Kế Phi Thượng Vị Công Lược” của tác giả Cốt Sinh Mê.