Khách Nợ – Tô Hoài
Khách Nợ là một tác phẩm thú vị khắc họa đời sống của những người dân và cảnh vật vùng quê nghèo ngoại ô Hà Nội trước Cách mạng Tháng Tám. Tô Hoài đã kể câu chuyện một cách bình dị, nhẹ nhàng, không cầu kỳ, từng phần từng phần, từng số phận đời thường, chân thực đến bất ngờ. Những câu chuyện trong sách không chỉ đáng chú ý với con người mà còn với những câu chuyện độc đáo về loài vật như đôi ri đá, chú gà trống ri, mụ ngan… Mỗi câu chuyện, mỗi số phận đều giản dị nhưng sâu sắc, đầy cảm xúc.
Nếu nói về Tô Hoài, không thể không nhắc đến sự cẩn trọng và tâm huyết mà ông dành cho từng tác phẩm của mình. Tô Hoài luôn đọc lại và chỉnh sửa các chi tiết nhỏ để hoàn thiện hơn. Con trai của ông, nhà báo Nguyễn Phương Vũ, đã chia sẻ về tâm hồn cẩn trọng và trách nhiệm với từng từ ngữ của Tô Hoài.
Tác giả Tô Hoài sinh ra trong một gia đình thợ thủ công ở Hà Đông cũ, và sau này trở thành một tác giả nổi tiếng với nhiều tác phẩm thiếu nhi và người lớn được dịch ra nhiều ngoại ngữ. Ông đã được nhà nước Việt Nam trao tặng nhiều giải thưởng văn học uy tín. Tiểu thuyết gia này đã trải qua nhiều thăng trầm trong cuộc đời và sự nghiệp văn chương, nhưng luôn giữ vững niềm đam mê và tinh thần sáng tạo.
Khách Nợ không chỉ là một cuốn sách, mà là một tác phẩm nghệ thuật chân thực, sâu lắng, ấn tượng mà Tô Hoài dày công chắt chiu để truyền tải những câu chuyện đời thường đến độc giả một cách đầy cảm xúc và gần gũi.
Bạn hãy đọc và khám phá thế giới tinh tế trong từng trang sách của Tô Hoài!Bát cống xoay tròn, giờ đây như một bông hoa nở giữa đám đông, vừa múa vừa uốn cong. Sự hân hoan của hàng nghìn người chờ đợi hội biểu diễn như một cơn sóng dâng. Hai mươi bốn anh chàng, vang lên tiếng trống, từng lượt quỳ như những con voi, chậm rãi di chuyển qua đồi, vai kiệu vẫn phẳng mượt như tường đứng.” (tr. 146)
Mùa vụ cây dó (làm bột giấy):
“Kỳ dó cạn chính là mùa tuyết, chính giữa mùa thu. Khi chuyển sang mùa dó, từ mùng Một đến mùng Giêng gọi là “đầu giao”. Mùa đầu đắc hay “đầu giao”, áo mới lột, chịu sương hoặc mưa đều ướt, phải phơi nhiều nắng mới khô. Nhưng vừa trải qua công việc vất vả ở rừng này lại phải băng qua rừng khác, bắt đầu vào vụ dó chiêm. Dó chiêm tiếp sau dó đuôi tháng, cuối cùng trở lại mùa tuyết.” (tr. 163)
Chắc chắn đó là Tô Hoài. Chỉ có thể là Tô Hoài.
Điều khiến tôi ngưỡng mộ khi đọc tác phẩm này là như thể đứng trước một tòa lâu đài văn chương chân thực và tinh tế. Phần “trong ngọc” của ngôn ngữ này là những câu văn thuộc thể loại “văn xuôi thơ” đặc sắc của văn học Việt Nam hiện đại. Đây là những dòng văn miêu tả tình cảnh một cô gái ngồi trên thuyền rem sông đi lấy chồng giàu có ngược dòng:
“Những lời hò vui nhưng thấm thiết:
Ra khoang… em bước… qua cầu…
Bến vui em đến…
Trên mui bỗng lóng lánh một trời sao. Con thuyền đêm nào cũng đi qua một trời sao như vậy. Dù có cạn nước mắt, con người vẫn muốn hy vọng, như người chèo thuyền hi vọng đến bến…
Một đêm, Hạ ra khoang sau. Hạ ngồi lặng im. Bốn phía yên tĩnh. Những ngôi sao lấp lánh nhỏ bé như những giọt nước mắt rơi xuống trần đời…” (tr. 162)
Tại một Hội nghị văn học trẻ, khi nhà văn Tô Hoài đứng lên phát biểu, toàn hội trường mặt lặng im. Ngược lại với sự kỳ vọng của mọi người, nhà văn trẻ đã lên tiếng chỉ để nói với các đồng nghiệp: “… cho đến khi không phân biệt được “mồm” và “miệng” thì đừng viết…” Tôi thật sự nghĩ rằng những tác giả trẻ đam mê viết văn nên đọc “Chuyện đầm sen Đền Đồng Cổ”, đọc đi rồi nhận ra ngôn từ của mình sao mà nghèo nàn, tầm thường, lộn xộn đến vậy, thì dù tiến bộ hay lùi bước cũng là một bài học quý báu.
Dưới bóng đằng vẳng của những câu chuyện ngắn này:
Bóng của cô Cúc, “một sinh viên xinh đẹp từ Huế” đã trao tác phẩm viết sơ lược cuốn tiểu thuyết Đêm Mưa “một dạ rét của mùa đông” năm 1946 và nhà trưng bày “thanh lịch, đậm đà” của bà Điềm (cô Cúc xưa, nay đã thành nghệ sĩ điêu khắc nổi tiếng Điềm Phùng Thị),… “trong những kệ tủ trang nhã, phủ bụi vài bức tranh tự chân dung của nghệ sĩ điêu khắc”. (Hồi ký Tiểu thuyết Đêm Mưa)
Một người phụ nữ “cả đời chỉ sống trong kỳ vọng gặp lại chồng” vì ông đi “đất đỏ Sài Gòn” và mãi không trở về. (Cô Đào Thương)Cuốn sách “Đi Đến Chết” đầy hấp dẫn với màn lôi cuốn vào cuộc sống của người dân khu vực bị chiếm đóng. Không thể rời mắt khỏi trang từ đầu đến cuối với những câu chuyện đầy sức cuốn hút.
Nội dung truyện “Hờn” mô tả một cuộc sống vất vả của người nông dân phải đối mặt với những gánh nặng không ngừng. Cảm xúc và tình huống trong câu chuyện rất chân thực và sâu sắc.
Tôi đã có cơ hội tham gia vào các dự án nghiên cứu dài hạn dưới sự chỉ đạo của anh Tô Hoài, một tác giả uy tín. Anh không chỉ là một người dẫn dắt tận tâm mà còn là nguồn thông tin phong phú và hấp dẫn. Bất kỳ cuộc họp nào cũng tràn ngập kiến thức mới lạ và thú vị từ anh, mà tôi tin chắc rằng bạn sẽ cảm thấy vô cùng thú vị khi khám phá thế giới văn hóa và văn nghệ theo góc nhìn của anh.Một biểu hiện đáng tin cậy của sự khiêm tốn, bạn có thể thể hiện khiêm tốn trong ứng xử nhưng không thể giả vờ khi đọc sách. Trong chuyến thăm quê hương của đại thi hào Nguyễn Du ở Tiên Điền, Nghi Xuân, có một tình huống đặc biệt với nhà văn Tô Hoài, người đã đồng hành cùng chủ tịch đầu tiên và cuối cùng của Hội đồng giáo dục Trường Nguyễn Du. Trong buổi viếng mộ, sự trang nghiêm lan tỏa khi nhà văn Tô Hoài bước ra và thực hiện nghi lễ. Việc ông uống cạn chén rượu trước mộ Nguyễn Du để tưởng nhớ đã thu hút sự chú ý của nhiều người, và tôi đã nghe thấy những bình luận thân thiện từ sinh viên viết văn xung quanh.
Tô Hoài không chỉ là một nhà văn tài năng mà còn là một người có chủ kiến rõ ràng về nghệ thuật sáng tác. Thảo luận về việc làm thơ bằng ý hay bằng chữ, ông đã chỉ ra rằng quan trọng không chỉ là phương tiện mà còn là cách mà người sáng tác thể hiện ý nghĩa trong từng chữ. Trong quá trình nghiên cứu về văn học, anh Tô Hoài luôn khuyến khích nhóm nghiên cứu phát triển ý tưởng cá nhân, đặt ra các vấn đề cụ thể và tôn trọng mỗi suy nghĩ.
Anh không chỉ là một nhà văn tài năng mà còn là một người bạn tốt, sẵn lòng chia sẻ kiến thức và tư liệu quý giá cho đồng nghiệp. Tấm lòng hào phóng và sự quan tâm của anh Tô Hoài đã là nguồn động viên quan trọng giúp cho nhiều tác phẩm nghiên cứu có thể hoàn thiện và phong phú hơn.
Khách Nợ của tác giả Tô Hoài là một tác phẩm đáng để bạn đọc cân nhắc. Hãy chuẩn bị cho mình một cuốn sách thú vị và sáng tạo từ một tác giả với niềm đam mê và kiến thức sâu rộng.