Trong một ngày hè rực rỡ, trẻ con từ khắp nơi trong phố được thành lập lên một chiếc xe khách đi chơi xa. Trước khi xe khởi hành chỉ sau một thời gian ngắn, các bậc phụ huynh ở nhà an tâm, tin rằng những thiên thần nhỏ của họ đang tận hưởng cuộc đi chơi trên đồng quê, phố phường… Trẻ con trên xe, với ánh mắt tròn xoe tò mò, ngưỡng mộ cảnh vật mới lạ, reo hò từ bài hát này qua bài hát khác. Một số người lớn đi xe bên cạnh, nghe thấy nhóm trẻ hò hét mà chỉ biết cười nhẹ, nhớ lại thời ấu thơ của chính mình.
Chưa đầy mười dặm rời khỏi thành phố, tiếng kêu lớn vọng lên: “Ôi! Đứa nào để quên dép tôi rồi!” Một đứa trẻ khác thì thốt ra: “Ôi trời ơi!”. Người bị mất đôi dép là một cô bé chín, mười tuổi, mái tóc hoe vàng cùng chiếc nơ líu lo. Sau khi tỏa hết nước ợ, chiếc nơ của cô cũng trở nên nhếch nhác. Các chị phụ trách vội vã tìm dầu. Một góc xe thoảng mùi khử trùng, bạc hà, cồn… Và nhóm phụ nữ ấy, từ người lớn đến trẻ con, cùng nhau chăm sóc cô bé ấy một cách chu đáo nhất, đầy nữ tính như một vở kịch, trong khi anh bí thư Đoàn phường, với ánh mắt u buồn, đứng nhìn.
Phan Thị Vàng Anh, sinh năm 1966, là con của nhà thơ Chế Lan Viên và nhà văn Vũ Thị Thường, có được gen di truyền cao quý đó, Phan Thị Vàng Anh đã thành công với sự nhạy bén trong văn chương và sức sống mạnh mẽ trong thơ ca.
Những tác phẩm quan trọng của Phan Thị Vàng Anh bao gồm: Khi Người Còn Trẻ (tập truyện, 1993), Ở Nhà (truyện ngắn, 1994), Hội Chợ (tập truyện, 1995), Nhân Trường Hợp Chị Thỏ Bông (tản văn dưới bút danh Thảo Hảo), Gửi VB (tập thơ, 2006).
Hãy dành thời gian để thưởng ngoạn tác phẩm “Khi Người Còn Trẻ” của tác giả Phan Thị Vàng Anh.