Khi Vết Thương Nằm Xuống – Nguyễn Văn Học
Nỗi cô đơn, như một cơn bệnh khủng khiếp, luôn gây sợ hãi. Cuốn tiểu thuyết mới của Nguyễn Văn Học khám phá sâu về nỗi cô đơn vô hạn của những người phải đương đầu với số phận đầy bi thương. Với hơn 260 trang, cuốn sách đưa chúng ta vào thế giới cô đơn và nỗ lực vượt qua của con người. “Khi Vết Thương Nằm Xuống” là tác phẩm châm biếm về giới trẻ của tác giả quen thuộc.
Cuốn sách hấp dẫn với ngôn ngữ sắc bén, lạnh lùng, thể hiện rõ sự chấp nhận và giải phóng.
Thông qua những khổ đau và ước vọng của nhân vật Kiêu, tác giả muốn khắc họa thực trạng của giáo dục gia đình và xã hội đối với việc hình thành nhân cách con người. Trong một xã hội chưa phát triển, thực dụng và thiếu sự đồng cảm, mâu thuẫn và bạo lực trỗi dậy, làm phai nhòa niềm tin ở thế hệ trẻ.
Kiêu – một cậu bé, con của một chiến sĩ hi sinh trong nhiệm vụ, từng trải qua một gia đình hạnh phúc. Sau cái chết của cha do bọn tội phạm, cậu đối diện với sự xa lìa với ước mơ học hành và rồi dấn thân vào con đường tội phạm.
May mắn, Kiêu gặp bà Hát, một họa sĩ, giảng viên phong trào, yêu đời, truyền cảm với tình yêu và hạnh phúc, để cứu rỗi và thắp sáng ước mơ của cậu. Được bao bọc bởi tình thương và sự chia sẻ, Kiêu dần dần hồi sinh.
Trong xã hội đang chao đảo với tiền bạc, một chút lòng nhân ái cũng đủ làm cho chúng ta hạnh phúc. Một cái bàn tay đầy yêu thương, nhân ái khi chúng ta gặp khó khăn có thể thay đổi hoàn toàn cuộc đời. Đó chính là bước ngoặt có ý nghĩa, giúp thay đổi số phận của Kiêu.
Dù cuộc sống đầy khốn khó, nhưng những trang văn của Nguyễn Văn Học vẫn chiếu rõ tình yêu thương giành cho con người. Việc quan trọng nhất là điều trị vết thương trong tâm hồn mỗi người. Chỉ khi vết thương “nằm xuống”, được chăm sóc và giữ ẩm, con người mới có thể tự tin bước vào cuộc sống mới.
“Khi Vết Thương Nằm Xuống” mở ra cánh cửa hy vọng: Dù cuộc đời có nhiều sóng gió, nhưng luôn có những lối đi tốt đẹp đợi chờ mỗi người…
Nguyễn Văn Học, tên gắn liền với văn chương
Cuộc đời đầy khó khăn của Nguyễn Văn Học đã trở thành nguồn cảm hứng cho những tác phẩm đầy ý nghĩa.
Hãy trân trọng nhận biết!Không có gì phải xấu hổ, tôi tự hào vì điều đó, vì tình yêu của nàng đối với tôi, vì sự săn sóc của nàng đối với một người viết văn, chuyên vác cái “máy quay” nhãn quan của mình đi quan sát thiên hạ, những lát cắt cuộc sống để vẽ thành truyện ngắn hoặc tiểu thuyết. Tôi hạnh phúc vì tình yêu, vui vì tình yêu và tự hào vì tình yêu. Không có sự khiên cưỡng nào, không có chút rắc rối gì ở giữa tôi, Kiêu và Hoằng. Bởi vì tôi tin, Hoằng và Kiêu đã nghĩ đến những điều lớn lao hơn là ôn lại chuyện chẳng vui gì trong quá khứ. Chúng tôi nhìn đến ngày mai để sống. Ngần ấy thời gian đã trôi qua, ngần ấy thời gian không dập tắt được sự thèm khát của bà Hát, mẹ nuôi Kiêu. Những năm tháng đó, đã trôi đi như những đám mây trên trời và chỉ khắc lại trong lòng bà Hát sự thèm khát, thứ tình yêu nguyên thủy đối với cậu con trai. Đêm dài là kẻ thù của kẻ không được thỏa mãn, đêm dài liên tiếp kéo nhau đi mãi. Bà không muốn làm tổn thương con một lần nữa. Sự chịu đựng mỗi ngày dày thêm, mưng mủ, âm thầm thiêu đốt. Kiêu chưa yêu thêm được một người nào khác, ẩn ức sôi trào trong cậu. Cuộc sôi trào to lớn nhất đã đánh bại tất cả những kìm nén, rào cản, khiến cậu ngã nhào, không còn chống đỡ nổi một đòn. Cậu không cựa quậy, đầu hàng trước cơn sóng trào của bà Hát đổ bộ lên mình, hai con người lúc đó, không hiểu đã tìm đâu ra cảm xúc, để cùng lúc ầm ào giật lên, thét gào. Sau đó là một sự hụt hẫng, ân hận của Kiêu. Cậu thấy mình đã sai, hoàn toàn, luôn miệng rủa “Tôi là kẻ khốn nạn”, rồi đấm thùm thụp vào ngực. Mời các bạn đón đọc Khi Vết Thương Nằm Xuống của tác giả Nguyễn Văn Học.