Cuốn sách “Không Còn Là Con Người” của tác giả Izumi Kurosawa thuộc thể loại Tiểu Thuyết vừa ra mắt năm 2019, được dịch bởi Vương Hải Yến và xuất bản bởi Nhà Xuất Bản Thanh Niên. Đây là một câu chuyện đầy cảm xúc về tình mẫu tử và vai trò của gia đình trong xã hội hiện đại. Miharu, một người mẹ dũng cảm phải quyết định giữ lại hoặc ruồng bỏ con trai mắc phải căn bệnh đột biến.
Cùng khám phá hành trình đầy thách thức và hy vọng của họ đến với cuốn sách này.Cuốn sách “Không còn là con người” của Izumi Kurosawa đem đến nhiều cảm xúc sâu sắc. Phong cách viết của tác giả vô cùng dễ hiểu và gần gũi, giúp độc giả dễ dàng lẫn theo từng chương. Mỗi trang sách như một bức tranh với những hình ảnh tinh tế, gợi lên nhiều suy tư thú vị về giá trị con người, vai trò gia đình và xã hội. Dù chưa đọc, bạn cũng có thể bắt đầu cảm nhận từ từ ngay từ bố cục chương đầu tiên. Hãy đọc và cảm nhận sự diệu kỳ của câu chuyện này cùng Japankuru!Ánh mắt của cô đã quay xuống phía dưới.
Cô nhìn thấy một điều gì đó mới chỉ xuất hiện trước mắt, dạ dày cô bắt đầu co lại. Đúng lúc đó, cô phát ra một tiếng kêu giống như tiếng nói bị tắt, cô giữ im lặng không nói lên điều gì. Dưới chân cô ấy là “đứa đó”. Phần cơ thể dường như là phần đầu của nó đang cố gắng nghiêng lên để nhìn Miharu. Cảm giác đầu tiên đối với Miharu chính là cảm giác kinh tởm. Nó giống như cảm giác khi cô nhìn thấy một kẻ xâm nhập không mời vào không gian sống của mình, cụ thể như côn trùng như muỗi, ong, kiến hoặc nhện. Đó là cảm xúc mỗi khi cô nhìn thấy bóng dáng của chúng, những kẻ đã tự ý xâm nhập vào phòng từ khi nào và tự tin di chuyển xung quanh như thể đây là nhà của chúng. Miharu đã quen với môi trường thành thị với ít côn trùng, chỉ là không thể tránh khỏi việc đôi khi phải đối mặt với những con nhện.
Bởi chúng có ích nên cô không thể tiêu diệt chúng, nhưng cũng khó lòng kìm nén cảm giác kinh tởm, sợ hãi và mong muốn tiêu diệt chúng ngay lập tức. “Đừng lại gần tôi.” Đó là lời cầu nguyện cấp bách của Miharu đối với kẻ xâm nhập trái phép mà cô đã thấy. Và lúc này, Miharu đang trải qua cùng một cảm giác như vậy. Phần đầu tròn khá lớn so với cơ thể. Hai bên mặt là hai cặp mắt kép, cằm nhọn như của loài kiến. Phần phía dưới đầu giống như thân của một con sâu bướm. Chỉ khác ở chỗ, từ phần thân đó mọc ra vô số chân giống như rết. Ngay dưới đầu, có hai cặp chân giống như những cành cây dài và mảnh, trông rất thiếu cân đối mọc ra từ phần ngực.
Chắc chắn nó đã dùng bốn chân này để cào vào cánh cửa. Những chân còn lại chỉ dài khoảng một nửa so với hai cặp chân mọc ở ngực. Sinh lực trong cơ thể cứ như đang tuôn trào ra ngoài, Miharu ngồi sụp xuống. Tầm mắt cùng độ cao với “đứa đó”. Thấy nó đang tiến gần, làm cho cặp râu mọc trên đầu run rẩy, Miharu lùi về phía sau. “Không…” Con vật đứng trước mặt cô thực sự kỳ quái. Hình dáng của nó gần giống côn trùng, nhưng kích thước cả thể nó bằng với một con chó trung bình, khó có thể cho rằng đó là một sinh vật bình thường. Trước Miharu đang run rẩy, con vật cử động cằm tạo ra tiếng ken két. Có vẻ như nó muốn nói điều gì đó, nhưng cô không thể hiểu. “Không, không…” Miharu lắc đầu, kêu lên đầy đau khổ. “Không thể… Khônggg!” Giọng nói của cô không chỉ chứa đựng nỗi sợ hãi trước một sinh vật kỳ quái, mà còn rất ấn tượng với âm thanh của sự tuyệt vọng. Vì Miharu nhận ra, “đứa đó” chính là hình dáng mà con trai cô vừa biến thành.
Hãy đọc “Không Còn Là Con Người” của tác giả Izumi Kurosawa & Vương Hải Yến (phiên dịch).