Không Phải Khúc Tình Ca
—
Đây không chỉ là một câu chuyện tình yêu đơn thuần, mà còn là một tác phẩm mang đậm tâm trạng và tâm hồn. Người dịch đã giữ được sự chân thành và tinh tế của câu chuyện, khiến cho người đọc không thể rời mắt khỏi từng trang sách. “Không Phải Khúc Tình Ca” của tác giả Xuân Thập Tam Thiếu thực sự là một bước ngoặt đáng chờ đợi trong thế giới ngôn tình.
Cốt truyện của tác phẩm làm nổi bật lên thành phố Otaru với những câu chuyện đan xen về tình yêu đầy hấp dẫn. Từ những nhân vật như Hiroko, Itsuki, Tưởng Dao cho đến Đinh Linh, mỗi người đều có cách riêng để thể hiện sự mạnh mẽ và tự tin trong tình yêu. Bằng cách viết lồng vào lồng, tác giả đã mê hoặc độc giả từ trang đầu tiên cho đến trang cuối.
Cảm xúc thăng trầm của từng nhân vật, như những lá thư tình đắn đo, đã chạm vào trái tim của người đọc. Điều đặc biệt ở câu chuyện này chính là sự chân thành và lòng thành của những người yêu nhau. Bạn sẽ bị cuốn hút bởi những mảnh ghép tinh tế và sắc sảo mà tác giả đã xây dựng.
“Không Phải Khúc Tình Ca” không chỉ là một câu chuyện tình yêu, mà còn là quãng thời gian đáng nhớ mà bạn nên trải nghiệm. Hãy để trái tim mình tan chảy cùng những dòng chữ tuyệt vời này!Không thể xác định một quan điểm chung sau lần đọc sách. Chuyến đi đến Otaru ba năm trước, trong “Xuân Thập Tam Thiếu,” thực sự là một trải nghiệm sâu lắng nhưng đầy phức tạp. Sự gặp lại giữa Tưởng Dao và Chúc Gia Dịch đã mở ra một chuỗi sự kiện khó lường. Bức thư từ Chúc Gia Dịch đượm hương nồng của một tình yêu giáp răng nhưng quá đắng cay trong cuốn tiểu thuyết này.
Từng dòng chữ chứa đựng cảm xúc và suy tư sâu sắc của nhân vật. Tôi không thể không nhớ việc Tưởng Dao thay đổi kế hoạch bay của mình chỉ để thêm một tuần ở lại và gặp lại Chúc Gia Dịch. Mối thu hút giữa họ không dừng lại ở chuyện nhỏ nhặt, mà từ đó, tình yêu đã mọc rễ và trỗi dậy.
Cảm xúc của Tưởng Dao với Chúc Gia Dịch rõ ràng và chân thành. Mỗi cử chỉ, mỗi ý kiến đều tạo nên một mảng ghép hoàn hảo của tình yêu và đau khổ. Cảm giác ghen tứ giữa họ được nắn nót một cách tinh tế, khiến người đọc không thể không đồng cảm và hoà nhập vào cuộc tình này.
“Xuân Thập Tam Thiếu” chắc chắn là một tác phẩm đáng đọc, mang đến cho độc giả những trải nghiệm đầy cảm xúc và sức mạnh về tình yêu đích thực.Khi chúng ta nghĩ về tiểu thuyết tình cảm, có lẽ không thể không nhấn mạnh về câu chuyện đầy xúc động và cuốn hút của tác phẩm “Một thoáng nhìn lại”. Được viết bởi một tác giả tài năng, cuốn sách này đã thực sự chạm đến tâm hồn đọc giả với từng dòng chữ cẩn thận và sâu lắng.
Câu chuyện xoay quanh một cuộc tình đầy bi hài và phức tạp, nơi mà những cảm xúc yêu thương và tổn thương hoà quyện. Điểm nhấn của tác phẩm chính là khả năng tái hiện cuộc sống thực chất và những tâm trạng sâu thẳm của nhân vật chính.
Đọc đến những dòng cuối cùng, người đọc không thể không cảm thấy những biến cố đầy bất ngờ và sự hiểu biết về bản thân của nhân vật chính. Đó là bài học sâu sắc về tình yêu, tự giác và khả năng điều chỉnh bản thân để trưởng thành hơn.
Nếu bạn đang tìm kiếm một cuốn tiểu thuyết đầy cảm xúc và ý nghĩa để đọc, “Một thoáng nhìn lại” chắc chắn là sự lựa chọn tuyệt vời. Bạn sẽ bị cuốn hút ngay từ những trang đầu tiên và không thể ngừng đọc cho đến khi đặt xuống cuốn sách.
Khám phá và cảm nhận điều đặc biệt mà tác phẩm này mang lại, và để chính bạn trải nghiệm hành trình đầy cảm xúc của nhân vật thông qua từng trang sách.Hồi trước, tôi thường đùa cợt với cậu về cô gái ở cửa hàng tiện lợi kia, tôi không hé lộ sự thật. Nhưng thực ra, cô ấy chính là hôn thê của tôi, chúng tôi gặp nhau ở Boston. Cô ấy ít tuổi hơn tôi một chút, tính cách hòa nhã và phù hợp với tôi. Chung tôi có nhiều sở thích và quan điểm chung, thậm chí chỉ cần gật đầu là hiểu ý của đối phương. Mọi người xung quanh đều khen chúng tôi là một cặp đôi hoàn hảo. Tất cả mọi người đều mừng cho chúng tôi khi biết tin cầu hôn của chúng tôi. Nhưng điều quan trọng nhất là tình yêu của cô ấy dành cho tôi, và tôi cũng yêu cô ấy không kém. Đó là một sự thật không thể chối cãi, và chúng tôi sẽ có một tương lai hạnh phúc.
Tuy nhiên, từ khi gặp lại em, từ cách em nhìn tôi, tôi nhận ra mình đã nhầm. Tôi không thể yêu cô ấy giống như cách tôi yêu em, thậm chí với bất kỳ ai khác. Tôi đã nghĩ rằng mình đã quên em, đã chỉ yêu mình cô ấy, nhưng không, tôi không thể quên em, không thể quên nỗi đau mà em từng gây ra. Tôi nhận ra có những vết thương vĩnh viễn, không thể chữa lành, tôi từng cho rằng đó chỉ là lời nói hão huyền, nhưng giờ tôi biết đó là sự thật. Mỗi khi nhìn vào đôi mắt của em, tôi nhìn rõ bản thân mình, nhìn thấu vào tâm hồn, thấy rằng bản thân đã từng yêu em như vậy, và thấu hiểu sự bối rối và sợ hãi chân thực nhất của mình. Thực ra, tôi không thể và không còn cách nào yêu một cách nhăng nhít như trước, tôi dần trở nên giống em, từng trải qua tổn thương và chỉ còn biết yêu chính mình.
Sau sự việc trong thang máy, tôi quyết định từ chức ngay tức khắc. Tôi nhận ra mình còn có hôn thê, còn gia đình, vì vậy tôi quyết định quay về Boston. Ban đầu cô ấy không hiểu, trước đó đã là tôi đề xuất quay về, giờ đây lại là tôi nói về việc rời đi, nhưng cuối cùng cô ấy cũng đồng ý. Chúng tôi hẹn sẽ quay lại vào dịp Tết âm lịch, tôi nói rằng nếu đã từ chức thì phải tìm nhà trước khi về. Và thế là tôi mua vé máy bay, độc hành với chiếc ba lô. Nhưng kỳ lạ thay, chuyến bay đi Boston lại có điểm dừng ở Tokyo, khi mua vé, họ hỏi tôi có muốn dừng lại ở Nhật chơi vài ngày không, mà tôi hầu như theo bản năng nghĩ rằng trước khi về Boston, tôi phải quay lại Tokyo một lần, không vì lí do gì khác, chỉ là tôi muốn quay lại thôi.
Tôi biết tôi sẽ gặp em ở đây, việc ở bên em, tất cả đều vượt ra ngoài lý trí, nhưng cũng là đúng đắn. Dù em tin hay không, từ lúc ban đầu tôi đã hứa không trở thành người giống em, nhưng tôi đã thất bại. Đối với tôi, dù đã trải qua bao nhiêu thời gian, bao nhiêu sự kiện, có được hay mất đi điều gì, em vẫn là em. Em là liều thuốc độc cho tâm hồn, là một loại ma túy khó cai. Tôi không muốn phản bội, tổn thương người khác giống em đã từng làm, nhưng thực tế, tôi lại làm như vậy.
Bên cạnh em, tâm trạng của tôi rối ren, gồ ghề, từ sự ân hận đến đau khổ, thậm chí có cả niềm đam mê và vui vẻ, nhưng cuối cùng chỉ còn lại sự trống trải. Tôi cảm thấy lòng vẫn còn yêu em, em là người duy nhất tôi yêu, tôi không muốn nhận ra điều này, nhưng đó là sự thật. Nhưng tôi không phải là người cũ, tình yêu của tôi không còn đơn giản như trước, bao gồm cả em. Do đó, tôi biết chúng ta không thể hạnh phúc chung. Có lẽ có một thời điểm, chúng ta đã yêu nhau, nhưng khoảnh khắc ấy đã qua, con người không thể quay trở lại quá khứ, điều này không ai phủ nhận được.
Tôi không thể ở bên em, tôi phải quay về với cô ấy. Tôi biết nếu ở lại với em, thế giới sẽ có thêm một “tôi” khác, vì tổn thương quá lớn mà không thể yêu một cách toàn vẹn. Tôi không muốn như vậy, không muốn làm tổn thương cô ấy, giống như tôi không muốn tổn thương em, giống như em lúc nào cũng nói “Tôi không muốn làm hại cậu” vậy. Tôi chấp nhận giải thích và lời chỉ trích của em, tôi tin tưởng em, và tôi không còn căm phẫn. Nhưng dù cho…Tất cả lời nói của em, nhưng không thể phủ nhận được sự thật là em từng làm tổn thương tôi. Chỉ sợ không có ai thay đổi được điều này.
Tôi cảm thấy mình làm như vậy thật đê tiện, cũng làm tổn thương cả em nữa. Song tôi muốn nói hiện tại có lẽ tôi giống như em năm đó, trong lòng yêu một người, nhưng về phương diện khác lại không thể không lựa chọn ở bên người khác. Khi tôi nhận ra điều này, ngoài việc cảm thán số phận trêu ngươi thì không còn cách giải thích nào khác. Em có thể hận tôi, có thể mắng tôi, thậm chí có thể cầu cho tôi trải qua nỗi đau giống em, nỗi đau mà tôi chưa từng hiểu được, chỉ là lúc này, tôi phải làm như vậy.
Tôi không biết sau này chúng ta còn có thể gặp lại hay không, nếu có hy vọng đó là lúc hai ta đã quên lẫn nhau.
Tạm biệt.
Chúc Gia Dịch”
Tôi từng nhận xét lý trí thì cảm thấy đây là kết thúc hợp lý nhất, con tim thì mong muốn họ có một kết thúc hạnh phúc. Chỉ là khoảng cách giữa lý tưởng và thực tế quá xa xôi, con người đều sẽ bị thực tế quất cho những nhát roi máu chảy đầm đìa rồi mới trưởng thành. Chúc Gia Dịch của năm 28 tuổi đã không còn là chàng trai xốc nổi, bồng bột, yêu hết mình không giữ lại gì cho bản thân của năm 25 tuổi. Chúc Gia Dịch của ngày xưa đã mất rồi, dù có là Tưởng Dao người cậu yêu thương nhất thì cậu cũng không thể trao trọn con tim như xưa. Bạn hỏi tôi sự lựa chọn của Chúc Gia Dịch có hợp lý không? Tôi vẫn sẵn sàng trả lời là hợp lý bởi cậu ấy là một người đàn ông biết chịu trách nhiệm cho những lựa chọn của mình. Tuy nhiên tôi vẫn hận cậu vì sự bất công của cậu đối với Tưởng Dao. Cô ấy của ba năm sau đã không còn quá nhiều động lực, cô ấy có thể già đi về số tuổi, nhưng linh hồn của cô ấy mỏng manh dễ vỡ hơn bất cứ lúc nào. Những nỗi đau trước kia không là há gì bằng cái cú đẩy mạnh mẽ cuối cùng của cậu. Nếu Tưởng Dao là Hannah trong phim “13 the reasons why” tôi nghĩ chắc cô ấy sẽ liệt kê hẳn n lý do về cậu là người khiến cô ấy đi đến bước đường cùng.
“Không phải khúc tình ca” phơi bày hết tất cả mọi mặt xuất trong đời sống này: cuộc hôn nhân bế tắc mà không thể vứt bỏ, ngoại tình cả trong tư tưởng và thể xác, bạn bè hơn chục năm vẫn có thể sẵn sàng bân đứng nhau bất cứ lúc nào, con người luôn đặt lợi ích của mình lên hàng đầu, tự sát luôn là cách phụ nữ thường chọn khi níu giữ đàn ông. Nếu bạn muốn tìm một cuốn truyện màu hồng trong tác phẩm này thì không có đâu vì càng tìm bạn chỉ càng nghe thấy tiếng trái tim nát báy. Nếu muốn tìm một liều thuốc hàn gắn trái tim tổn thương thì cũng xin đừng rớ vào vì nó là thuốc độc. Nếu muốn đọc giai xinh gái đẹp thâm tình thì có đấy chỉ là họ không ở bên nhau thôi. Nếu muốn có được bài học nào đó từ tác phẩm thì chắc chắn sẽ học được luôn phải yêu bản thân mình, đừng bao giờ đặt hết mọi thứ vào một người đàn ông. Phụ nữ cần phải có một sự nghiệp vững vàng để bảo bọc mình trong mọi thời khắc gian khó nhất, để mà ít nhất không có đàn ông thì bạn còn có công việc bận rộn vùi đầu để quên đi và còn có tiền cho những thú vui khác. Lời cuối muốn nhắn nhủ là đừng sống như Chúc Gia Dịch và Tưởng Dao.
Review bởi: Cúnnn – fb/hoinhieuchu—–“Không phải khúc tình ca”: Không phải khúc tình ca, là một lời thú tộiThật ra mình thường hâm mộ những cuốn tiểu thuyết thanh xuân, nhân vật trong đó luôn ngập tràn hơi thở trẻ tuổi, đầy dũng khí, dám yêu dám hận, dám nghĩ dám làm, yêu một người không sợ ngày mai, không sợ có được không sợ mất đi. “Không phải khúc tình ca” lại không phải một câu chuyện như thế. Đây là một bản nhạc thực tế, về những nhân vật như được ghép lại từ những đau khổ, những mặt xấu xí nhất của xã hội trưởng thành. Đối nghịch với thanh xuân, đóCuộc đời đầy gian khó, những đôi giày cao gót và trái tim vướng bận vết thương… Đó là những yếu tố đầy cảm xúc mà ta tìm thấy trong “Motip”. Đường nét văn chương tinh tế và sâu lắng đã chinh phục trái tim của độc giả thông qua câu chuyện về Đinh Linh – một tác giả trẻ với một tâm hồn gian truân. Những tương tác phức tạp giữa tình yêu, sự hối hận và hy vọng đã được tái hiện một cách tinh tế qua từng câu chữ.
Với câu chuyện về Tưởng Dao, một người phụ nữ đầy mâu thuẫn đang bị kẽo dãn trong cuộc sống của mình. Từ tình yêu đầu đời cho đến những rối loạn hôn nhân, ta được chứng kiến con người với những lựa chọn, những đau thương và sự hy sinh. Thông qua tác phong văn chương nhẹ nhàng nhưng sâu sắc, câu chuyện về Tưởng Dao đã đánh thức những cảm xúc sâu thẳm trong lòng độc giả.
Cuối cùng, Chúc Gia Dịch – nhân vật đầy mê hoặc và đa chiều. Với sự phức tạp của tâm hồn và cuộc sống, cậu ta góp phần làm nổi bật sự tàn nhẫn và thăng trầm của xã hội. Điểm nhấn của mỗi trang sách chính là những sự đối lập, những phảng phất tình cảm khó diễn đạt và những bí ẩn mà từng nhân vật mang đến.
Những câu chuyện đằm thắm trong “Motip” không chỉ là một câu chuyện tình yêu mà còn là hành trình khám phá bản thân và xã hội xung quanh. Đọc sách, người đọc sẽ được sống, rung cảm và chắt chiu với những vấn đề đời thường được thể hiện một cách chân thực.Nếu bạn đang tìm kiếm một câu chuyện đầy cảm xúc và sâu sắc, thì “Không Phải Khúc Tình Ca” của tác giả Xuân Thập Tam Thiếu chính là lựa chọn hoàn hảo. Truyện này kể về những cung bậc cảm xúc, từ niềm hạnh phúc tột cùng đến những thú tội đầy ân hận của những nhân vật Chúc Gia Dịch, Đinh Linh và Tưởng Dao.
Câu chuyện được dịch rất xuất sắc bởi Rabbitlyn, giữ nguyên được cảm xúc và tinh thần của tác giả một cách tuyệt vời. Đọc “Không Phải Khúc Tình Ca” sẽ khiến bạn đắm chìm vào thế giới tâm hồn của những nhân vật, cảm nhận được những xúc cảm chân thực và sâu lắng.
Nếu bạn muốn khám phá thêm về tình yêu, sự ân hận và chuộc lỗi, hãy không bỏ lỡ cơ hội đọc cuốn sách này. Mình hân hạnh đề cử “Không Phải Khúc Tình Ca” cho bạn. Chúc bạn có những trải nghiệm đọc sách thú vị!