Khuyển Ảnh Đế Giới Giải Trí
Nội dung xoay quanh về lĩnh vực giải trí.
Mọi chuyện bắt đầu từ câu chuyện của một khuyển ảnh đế trong giới giải trí.
Tiếu Lăng Tiêu, mong muốn trở thành diễn viên, nhưng không được công nhận, bị lãng quên, không từng được chú ý.
Sau khi cảm nhận câu nói “Người sống còn không bằng chó”, Tiếu Lăng Tiêu… thực sự biến thành một con chó.
Thay đổi thân phận, với sự đồng lời của số phận, anh bước vào giới giải trí và trở thành thần cẩu kinh sợ!
Mọi người khen: con chó ấy diễn rất tuyệt! Cử động chính xác! Biểu cảm rất tự nhiên! Trong ánh mắt toát lên sự chuyên nghiệp! Như trong kịch bản vậy!
Cuối cùng, Tiếu Lăng Tiêu đã tìm được vị trí của mình, trở thành hồng cẩu hàng đầu trong giới giải trí!
Chủ nhân của Tiếu Lăng Tiêu: nhân vật ảnh đế trong giới giải trí, người mà Tiếu Lăng Tiêu từng ghét nhất.
Dĩ nhiên, anh vẫn có thể trở lại thành người…Nhân vật chính: Tiếu Lăng Tiêu. CP: công lười biếng nhưng ôn nhu x thụ trung khuyển hơi nữ tính. Đánh giá (bởi Diary Juvenso)
Truyện này không có gì phải đánh giá nhiều, tôi chỉ tóm tắt sơ qua thôi.
Thụ là một diễn viên, nhưng chưa có vai diễn nào quan trọng và đặc biệt là kẻ thù số một của ảnh đế. Sau khi thấy ảnh đế đăng ảnh chó trên Weibo, anh ta nói rằng “Người sống còn không bằng chó…” Chỉ sau một giấc ngủ, anh đã thức dậy và trở thành một con chó thực sự!!!!!
Từ đó, anh sử dụng thân phận của mình là con chó để trở nên nổi tiếng UvU được thưởng thức thậm chí là một giải thưởng đặc biệt dành cho chó. Nhưng rồi hãy tưởng tượng cơ thể của anh đang làm gì? =)) Đúng rồi, sủa “gâu gâu…”, lảng cả lưỡi, liếm quanh mặt và muốn ăn phân!!!!
Và từ khi trở thành con chó của ảnh đế, anh bỗng chuyển đổi từ một kẻ thù thành một người hâm mộ chân chính =)))
Công thì không cần phải nói nhiều, anh ấy là ảnh đế với gương mặt đẹp trai, lười biếng, ít quan hệ và đặc biệt là rất thích những thứ lông xù.
Truyện đáng yêu, việc chỉnh sửa rất tận tâm khiến tôi đọc cảm thấy vui vẻ theo, truyện hài hước. Đôi khi anh ta sủa “gâu gâu” nhưng lại nhầm thành “Meo..?!” =))
=)) Dù sao, cuối cùng vẫn có Happy Ending. Tôi thích nhất phần kết. Thụ dán hình chữ thập lên thùng rác và gọi đó là “Mộ của tinh trùng.” =)). Mời các bạn đọc thử bộ truyện này, tôi đề xuất đấy.
Điểm cho truyện: 8.5
Truyện dễ thương, giai đoạn làm chó hay người đều yêu thích, nhưng tuyệt vời nhất là khi làm chó. Tiểu thụ ngây thơ + trung khuyển + trung thành + hơi nữ tính + thành thật + ngoan + tự giác khi là thụ = một thụ tốt hiếm gặp trong thế giới đam mỹ ngày nay ^^
Oan gia… đó chỉ là một nhãn lừa tình, oan gia này chỉ là tự sắp xếp của thụ. Vì thụ là diễn viên nhưng diễn không tốt mà, còn công thì là siêu sao tài năng với vẻ đẹp, nên thụ tự nói ghét người ta, kết hợp với việc công thường bị netizen bôi nhọ mà không giải thích, thụ nghĩ không có lửa làm sao có khói chứ?
Một ngày nọ, công đăng hình chụp chung với chó nhỏ mới nhận nuôi, fan phản hồi mãnh liệt. Thụ nói một câu thán phục: Làm người (thụ) còn thua con chó (về độ nổi tiếng).
Thụ đi ngủ, mở mắt ra…thành con chó nhà công.
Tính cách của thụ rất thẳng thắn, vì vậy quá trình làm chó thực sự là một cảm giác vô cùng trớ trêu, với một loạt hành động ‘thông minh’ như ‘con người’, lạ là công chỉ nghĩ chó nhà mình thông minh, dù bao người xung quanh đạo diễn, diễn viên bảo anh hãy nhìn lại con chó nhà mình, nó thông minh hay sao mà lém vậy?
Bên ngoài, công có vẻ ngoài kiêu sa, nhưng bản tính thì siêu lười, có thể ngồi im không động, ghét sự biến động. Vì thế khi bị bôi nhọ, công không giải thích vì…lười cãi. Tuy nhiên, công chăm sóc con chó nhà anh rất chu đáo, đầy yêu thương. Vì thụ…nhanh chóng từ bỏ tư duy làm người, vui vẻ lắc đuôi làm chó, trêu chọc công, chăm sóc nhà cửa cho công, ra đường diễn hết sức để người ta khen công nuôi chó giỏi, ngăn ngừa bảo vệ chủ, ai ăn hiếp công thì thụ nhảy lên hăm dọa.
Dần dần, thụ bắt đầu yêu công, và có những chuyện…chỉ con người mới làm được. Khi công mệt mỏi vì sóng gió, thụ không thể mở miệng nghe anh chia sẻ. Và rồi, lúc “tự sướng”, chó không có tay…làm thế nào bây giờ? (cảnh thụ con chó tự sướng vô cùng buồn cười, xem rồi sẽ hiểu, ha ha.)
Bất ngờ, thụ trở lại thân xác cũ, cố gắng đến gần công. Tuy nhiên, thụ không cồng kềnh nói trực tiếp “em là cún của anh”, thụ chỉ “vô ý” để lộ một chút dấu vết nhỏ mà chỉ công và cún mới nhận ra (thực ra, có vẻ thích đóng kịch, tự động lòi đuôi). Vì thụ luôn thẳng thắn nói lời yêu, chạy theo công và hiến dâng ân cần, vì vậy công cũng dần thêm tin tưởng và thích thụ.
Sau một thời gian sóng gió, hai người hạnh phúc ở bên nhau.
Nói chung, truyện này hay, dễ thương, không ngược.
Mời các bạn đọc Khuyển Ảnh Đế Giới Giải Trí của tác giả Superpanda.