Kiều Kiều Vô Song – Lâm Gia Thành
Nàng Kiều Kiều đã phải trải qua biết bao nỗi khổ, từ một cô ấu đệ buồn bã, trở thành người xưng vương và gặp bi kịch. Nhưng chỉ có sau khi mất đi tất cả, nàng mới khóc lóc trước mộ mình.
Truyện Kiều Kiều Vô Song là tác phẩm cuối cùng trong series danh sĩ Ngụy Tấn của Lâm Gia Thành, tiếp nối sau Mị Công Khanh và Nam Triều Xuân Sắc. Bên cạnh tình cảm hấp dẫn, điểm đặc biệt của truyện còn là bối cảnh chiến tranh và triết lý sống của danh sĩ thế kỷ thời Ngụy. Mong rằng các bạn sẽ thích thú với tác phẩm này.
Hệ liệt Danh Sĩ Ngụy Tấn gồm: Mị Công Khanh, Nam Triều Xuân Sắc, Kiều Kiều Vô Song.
Trong một buổi chiều tươi đẹp ở Kinh Châu, khi mưa rơi quanh năm, một chiếc xe lừa từ Kinh Châu chạy về huyện Thanh Sơn. Hành trình trải qua đường lầy bùn, nhưng chỉ khi đến Thanh Sơn, họ mới thấy đất khô ráo. Mặt ba người hầu bên xe lớm đồm, người đàn ông đứng bên xe vui vẻ báo: “Nữ lang, cuối cùng đã đến rồi.”
Với bản sắc phức tạp và vẻ ngoại hình nổi bật, Cơ Tự, cô thiếu nữ xinh đẹp, mang trong mình vẻ kiêu kỳ và đẳng cấp. Mặc dù chỉ mới khoảng mười ba, mười bốn tuổi, nhưng đã toát lên vẻ đẹp rạng ngời. Trong làng Thanh Sơn, nơi chỉ có người dân đến từ vùng Giang Nam với làn da nâu hạt dẻ, mỗi khi Cơ Tự mở miệng, hàm răng trắng sáng đã là dấu hiệu của địa vị quý tộc.
Cơ Tự, dù vẫn ánh nhìn ngây thơ, nhưng đôi mắt nàng ẩn chứa sự nghi ngờ và sự cao cao tự hào. Khi những ảo giác bắt đầu xuất hiện, không chỉ nội dung mà cảm xúc của Cơ Tự cũng dần chuyển biến.
Mỗi một chi tiết tinh tế trong truyện sẽ khiến bạn nhớ mãi không quên, sự kỹ lưỡng trong mỗi câu chữ thể hiện tâm huyết và tài năng của tác giả. Đừng bỏ lỡ cơ hội đọc bộ sách này, bạn nhé!Khi nghe tiếng nhạc, có thể đoán ra loại nhạc cụ và bài hát đang chơi là gì, cũng như lỗi nhịp ở đâu. Mặc dù cô gái chỉ mới lên 13, 14 tuổi và mới bắt đầu chơi đàn. Trong lần thứ ba, cô gái ngồi ở quán trà, nghe các học giả trò chuyện mãi một giờ. Ngay từ câu đầu tiên, cô biết câu tiếp theo sẽ như thế nào.
Lần thứ tư, cô đã dự đoán thời tiết đổi chiều. Cảm nhận rằng những ảo giác trước đó đều rất chính xác, khiến cho Cơ Tự ngán ngẩm. Anh Lê lên tiếng: “Cô gái, ở phía trước có con đường, chúng ta vào làng không?”
Cơ Tự nhìn xa xăm rồi chỉ vào bờ đê: “Vẫn còn sớm, chúng ta hãy dạo chơi ven đê trước đã.”
“Được!” Hai người lính vang lên, con lừa ẩu ạ bước, chiếc xe cuối cùng lăn bánh về phía trước.
Mặt trời dần chuyển về phía Tây, nhiệt độ mùa bảy mùa tám nóng oi bức, mặt trời chói chang trên đầu như đang thiêu đốt mảnh đất rộng lớn.
Trong không khí oi bức, phía Đông vọng lên tiếng sấm. Người linh gần ba mươi tuổi nhìn về phía Đông, báo: “Lại sấm rồi! Nửa tháng nay mỗi ngày đều sấm, không biết mưa gió đã làm nước lũ ngập đến đâu.”
Người khác tên Tôn Phù nhanh nhẹn nói: “Đoàn lái buôn gặp trước đây không chịu thừa nhận, giờ mưa liên tục, nhiều huyện đã ngập lụt. Họ kể rằng đền Long Vương đến từng ngóc ngách cũng phải mất một năm để thoát.”
Hai người lính thoải mái trò chuyện, đôi khi ngó qua cô gái. Thấy Cơ Tự tái nhợt, họ lo lắng.
Anh Lê ở phía trước hỏi: “Ở phía đó, quá đông người, liệu có gì đặc biệt không nhỉ?”
Mọi người đều nhìn theo ánh mắt của anh. Tôn Phù nói: “Có lẽ họ đang tu sửa miếu thổ địa. Để tôi kiểm tra…” Ông nhìn và nói, “Ở phía sau rừng có miếu thổ địa mới, có lẽ xây miếu thấp, dân làng lo nước lũ sẽ làm ngập tượng thần, cho nên họ xây thổ long ngăn nước.”
Cơ Tự cũng đứng nhìn.
Ở phía Tây, có một miếu thổ địa mới trong rừng, dân làng đang chuyển đất để lấp khe núi phía sau miếu.
Từ thời Đông Hán, hơn hai trăm năm, chiến tranh liên tục, triều đình thay đổi. Cuộc sống chẳng giữ được sự ổn định, dân chúng ngày càng tin vào quỷ thần. Ngày nay, người dân Kinh Châu cũng thích xây dựng “dâm tự”.
Lúc này, sáu xe bò xa hoa lao đến. Anh Lê điều khiển xe lừa né sang bên. Đội xe tiến gần, Tôn Phù quay đầu vui mừng: “Cô gái, đó là xe thế gia vòng tộc đấy.”
Cơ Tự và ba người hầu cúi đầu kính phục.
Chỉ trong chốc lát, sáu xe bò tiến tới. Cô nghe tiếng cười từ xa, thoáng qua có tiếng thiếu niên nói: “Nghe nói Lư Tử Do ở La Thủy, ta tưởng là nơi xinh đẹp, không ngờ…”Phần kết thúc truyện không hề tầm thường…
Nhóm Lê đã đến thôn La Thủy, nhưng không hề có sự hoan nghênh. Cơ Tự trên kè xe bò nhận được những lời chỉ trích không công bằng về ngoại hình của mình. Bị đánh giá thấp, cô mỉm cười nhưng lòng không vui. Cảnh hồi hộp tiếp tục khi Cơ Tự cảnh báo về nguy cơ lũ lụt có thể ập đến. Tuy nhiên, sự thờ ơ của người khác khiến cô lo lắng hơn. Cuối cùng, với những suy tư rối bời, Cơ Tự đã công khai mối lo về thôn làng và đối diện với những ý kiến phản đối.
Vậy là đã mở ra một cái kết đầy bất ngờ và hấp dẫn cho câu chuyện… Hãy thưởng thức “Kiều Kiều Vô Song” của tác giả Lâm Gia Thành để khám phá hơn về cuộc phiêu lưu đầy gay cấn này.