Trong câu chuyện này, chúng ta được đưa vào thế giới tâm lý của những nhân vật trẻ tuổi, với tất cả những cảm xúc phong phú mà tuổi xuân mang lại. Triển Nhược Lăng, một cô gái dịu dàng và kiên cường, đã dành trọn trái tim cho Chung Khi, người bạn không ngờ đến. Sự yêu thầm của Nhược Lăng không chỉ mang lại niềm vui mà còn là nỗi buồn không lời vì không dám thổ lộ tình cảm.
Tác giả đã kể lại một câu chuyện ngọt ngào, đau thương nhưng cũng ấm áp về tình yêu và sự hiểu lầm. Việc mô tả tinh tế, cách dẫn chuyện nhẹ nhàng đã tạo nên một tác phẩm đầy cảm xúc, khiến người đọc bị cuốn hút từng trang sách.
Nhược Lăng và Chung Khi, dù trải qua nhiều biến cố và xa cách, liệu họ sẽ có thể vượt qua những nỗi đau trong quá khứ để tìm lại hạnh phúc bên nhau? Câu chuyện kể về tình yêu, sự đau khổ của sự chờ đợi và hy vọng của một tương lai đẹp.
“Kinh Niên Lưu Ảnh” có thể không có cốt truyện mới lạ, nhưng cách tác giả viết và cách dịch truyện đã tạo nên một ánh sáng mới cho thể loại ngôn tình. Nữ chính dịu dàng, nam chính ấu trĩ, tất cả đã tạo nên một câu chuyện đáng đọc, để lại trong lòng những cảm xúc khó quên.
Nếu bạn là một người yêu thích tình yêu ngọt ngào và đau thương của tuổi trẻ, “Kinh Niên Lưu Ảnh” chắc chắn sẽ là một lựa chọn đáng giá. Đọc sách và đắm chìm trong thế giới cảm xúc của các nhân vật, bạn sẽ cảm thấy như đang sống lại những kỷ niệm thời thanh xuân của chính mình.Môt cảm quân tâm nhanh chóng trong tâm lý truyện. Có vẻ như sau khi gặp lại hai nhân vật chính một cách dễ dàng, đôi khi mình cảm thấy thiếu sót một chút. Giống như vừa kết thúc một item khai vị mà đã chuyển sang món tráng miệng luôn.
Thêm vào đó, truyện còn đề cập đến tình yêu của anh trai đối với nữ nhân vật chính, đầy xúc động. Mặc dù chỉ xuất hiện một ít, nhưng tình cảm này đã ảnh hưởng gián tiếp đến quãng đường của hai người.
Câu chuyện mang đậm không khí nhẹ nhàng, xúc động và có phần tinh tế rất phù hợp để thưởng thức cùng ly trà chiều đấy ^^
“I had gone abroad. Your life must have so many colors. I don’t know if you will ever come back. But even if you do, it’s not certain you will remember me. If possible, I will spend my whole life remembering you.”
“You said I might not remember you. You’re wrong. You are the one I remember most. You said I hope you are happy, but if you don’t come back, I can’t be happy. Do you understand? Let me think for a moment, you wrote a total of 37 emails to me. What questions in there do you not want to know the answers to? I will spend my whole life answering you. I have only this sentence, I wait for you to come back.”
Triển Nhược Lăng stood motionless for a long time before she realized she had to speak: “Why are you here?” Her voice didn’t sound like her own anymore.
With one hand leaning against the door frame, Chung Khi gently smiled: “Because you are here.”
———————–
” “: Trích dẫn từ truyện
Đánh giá bởi #Thượng Dung Hoa – fb/ReviewNgonTinh0105
Nhân vật nam và nữ chính trong sách đều trong sáng, thích hợp cho độc giả ưa tinh tế.
Hai nhân vật chính học chung lớp 10. Dưới cái nhìn của bạn bè, họ là cặp oan gia, đôi khi trêu chọc nhau. Nhưng ai biết trong lòng họ đã dần nảy nứa một tình cảm ẩn giấu. Khi Nhược Lăng bước vào lớp 10, gia đình cô gặp biến cố. Việc nhìn thấy người em trai gặp nạn trước mặt là một cú sốc lớn với cô. Mặc dù cô luôn tỏ ra bình thản, vui vẻ nhưng trong lòng cô chất chứa một vết thương sâu lắng. Chung Khi xuất hiện vào thời điểm đó. Sự trêu đùa từ anh đã giúp cô hòa mình trong niềm buồn. Anh ở bên cô khi cô tuyệt vọng, cùng cô đợi xe bus. Bóng hình của anh đã mãi khắc sâu trong lòng cô. Cô nhớ nụ cười của anh, nhớ bóng hình anh khi chơi bóng rổ.
Khi học đại học và phân ban, họ gặp nhau ít hơn, liên lạc càng trở nên thưa thớt. Khi biết Chung Khi đi du học Úc, Nhược Lăng chợt ngập tràn nỗi buồn lẫn tiếc nuối. Buồn vì không biết khi nào họ gặp lại, buồn vì “hóa ra anh không cho cô biết là anh đi chân thật”Rất nhiều người cảm thấu được tình yêu không lên tiếng của Nhược Lăng. Nhưng ít ai có sự kiên trì như cô. Khi du học Tây Ban Nha để làm thạc sĩ, cô vẫn mang theo bóng hình của anh, 8 năm xa cách không làm tình cảm của cô phai mờ. 5 năm ở Tây Ban Nha, cô chỉ “sống và nhớ anh”. Khi trở về Việt Nam và nhìn thấy anh trên TV, người một thời thích trêu chọc, giờ trở thành một người đàn ông lịch lãm, thành đạt. Anh đã quay về, và họ gần nhau, nhưng Nhược Lăng lại cảm thấy anh quá xa xôi.
“Yes, you have finally returned, moreover, with successful proof of yourself.” – “But your past, your success don’t have my presence.”
“Chung Khi, farewell. From now on, I will bury all memories of you deep in my heart, no longer hoping for anything. The first half of the story through the eyes of the female protagonist makes one can’t help but feel compassionate and sympathetic towards Triển Nhược Lăng, for her steadfast and unspoken love. In the second half, when we glimpse into Chung Khi’s inner world, we see that he is equally pitiful. The years of his youth also harbored the name of a schoolgirl – Triển Nhược Lăng. Just a moment, a smile with dimples was enough to make him start falling. By chance, that person’s image stayed in his heart.”
But there were misunderstandings, silences, and inadvertence that led them apart. Even while studying in Australia with a busy schedule, he still held onto her image.Trong “Kinh niên lưu ảnh”, chúng ta được dẫn dắt qua dòng trạng thái tinh tế và tâm hồn của nhân vật. Từ sự hiểu lầm ban đầu cho đến những thư từ ẩn chứa cảm xúc sâu kín, mỗi câu chữ đều vẽ nên một mảng hồi ức sâu xa. Cảm xúc từ sự chờ đợi, day dứt đến lòng hối hận và hy vọng. Tác giả đã tạo ra một câu chuyện lưu giữ những cảm xúc tinh tế và chân thành của tuổi trẻ. Sự chờ đợi và hy vọng cuối cùng cũng được đền đáp, tạo nên một kết thúc ấm áp và ý nghĩa. Đây thực sự là một tác phẩm đáng đọc, với cốt truyện sâu sắc và những tình tiết lãng mạn đầy cảm xúc.Khi ngắm nhìn cô, anh cảm thấy lòng mình như tràn ngập hình ảnh của cô, và khoé môi anh nhếch lên với một nụ cười nhạt, “Triển Nhược Lăng, anh nhận ra em không bao giờ nữa rồi.”
Triển Nhược Lăng vung quai túi cứng chắc, như muốn tìm thêm sức mạnh từ đó, nhưng trong đầu anh, chỉ còn hỗn loạn khôn nguôi.
Anh vẫn nhớ cô, nguyện vọng của tình yêu giữa họ đã kéo dài tám năm rồi. Anh không rõ cảm xúc trong lòng mình lúc này, có phải đang xúc động hay giải thoát, nhưng ẩn sau đôi mắt ấy, anh cảm thấy nóng hổi.
Nhưng, mọi điều đó cũng chỉ mang lại điều gì thôi chứ?
Triển Nhược Lăng cố gắng mỉm cười, “Ừ vậy à?”
Chắc cô cũng biết, không ai thực sự giữ nguyên hình ảnh ban đầu sau đó tám năm xa cách. Khoảng thời gian đó quá dài đối với tâm trí con người.
Mặt vết thương từ quá khứ giờ đây lại bắt đầu dần lành, và cảm xúc cũng rơi vào hỗn loạn khi họ gặp lại nhau.
Chắc hẳn người ta không thể tránh khỏi phản ứng ngạc nhiên khi gặp lại người mình yêu sao? Đó chính là khoảnh khắc tuyệt vời và hạnh phúc nhất, đúng không?
Vẫn còn một câu chuyện kéo dài mười hai năm, mười năm yêu thầm, tám năm xa cách, và năm năm ở nước ngoài. Thời gian xa cách đã từng bước giúp họ vơi đi nỗi đau, tìm lại hạnh phúc mới, nhưng tình yêu mãnh liệt này vẫn đậm sâu trong lòng họ, đặc biệt khi không ai dám mở lời trước đó.
Dường như số phận không muốn họ mãi yêu thầm và xa cách nhau trong một thời gian dài như vậy, nên họ đã được định mệnh tái ngộ. Cùng nhau, họ sẽ bắt đầu gỡ bỏ từng lớp rào cản mà thời gian tồn tại đã tạo ra.
Đã đến lúc Chung Khi thổ lộ tình cảm, và khi hai người ấy bên nhau, đó chính là khoảnh khắc mà Nhược Lăng đã rơi nước mắt và bắt đầu cuộc sống trong tình yêu với nhau. Đó thật sự là một kết thúc hoàn hảo cho một tình yêu yêu thầm suốt mười năm. Mặc dù câu chuyện không kịch tính, nhưng nó để lại dấu ấn khó phai vì khó có câu chuyện nào kể về tình yêu thanh xuân với một kết thúc trọn vẹn như thế.
Nếu bạn cũng thích những câu chuyện nhẹ nhàng, tình cảm, thì “Kinh Niên Lưu Ảnh” của tác giả Như Thị Phi Nghênh là một lựa chọn tuyệt vời để thưởng thức đấy.