**Những Kỳ Nghỉ Của Mỗi Người: Sự Sáng Tạo Đầy Tâm Huyết của Nguyễn Thiên Ngân**
Sau những thành công của “Ngôi nhà mặt trời” (2008), “Đường còn dài, còn dài” (2009), và “Những chuyển điệu” (2010), “Kỳ nghỉ của mỗi người” là tác phẩm mới nhất mà Nguyễn Thiên Ngân muốn chia sẻ với độc giả ở tuổi 21 của mình: những chuyến đi, những cuộc gặp gỡ, những kỷ niệm và cảm xúc. Ở đây, ta nghĩ đến “tuổi trẻ lạ lùng như những cơn sóng, dẫu mặt đại dương bao la vậy, nhưng chúng luôn tìm thấy một nơi để bắt đầu” (trích từ truyện “Bản luân vũ cuối cùng”). Sách cũng đi kèm với những bức tranh minh họa tuyệt vời của họa sĩ Thu Hằng, thể hiện tâm hồn sâu lắng và yêu thương trong mỗi câu chuyện.
Những tác phẩm đã ra đời bao gồm:
– Những phố dài ướt mưa (2005)
– Hai chiếc xe khóa chặt vào nhau (2006)
– Cặp vòng mây (2007)
– Ngôi nhà mặt trời (2008)
– Đường còn dài, còn dài (2009)
– Những chuyển điệu (2010)
– Kỳ nghỉ của mỗi người (2011)
– Mình phải sống như mùa hè năm ấy (2012)
– Ngày hoa hướng dương (2013)
– Lạ lùng sao, đớn đau này (2013)
– Ôm mỏ neo nằm mộng những chân trời (2015)
– Có người sực tỉnh cơn mơ (2018)
“Kỳ nghỉ của mỗi người” mang đến cho người đọc cơ hội khám phá những kí ức thuở nhỏ, những ca khúc cảm động về tình yêu, tình bạn và tình thân. Sau khi đọc xong “Đường còn dài, còn dài” của Nguyễn Thiên Ngân, tôi luôn háo hức trước ngăn sách văn học Việt, chờ đợi để khám phá thêm về tác phẩm mới của tác giả sinh năm 1988 này. Và “Kỳ nghỉ của mỗi người” đã bắt gặp tôi vào một ngày đẹp trời của mùa đông. 18 truyện ngắn giúp tôi trải nghiệm đầy cảm xúc trong một buổi chiều. Văn phong tuyệt vời, sự hấp dẫn, và giàu cảm xúc khiến tôi muốn đọc mãi mãi. Nguyễn Thiên Ngân đã chọn cho mình một con đường sáng tạo riêng, và nổi bật so với đám đông các tác giả trẻ hiện nay trong văn học Việt.
18 câu chuyện đa dạng về các chủ đề khác nhau. Người đọc có thể tìm thấy những kí ức trong trẻo của tuổi thơ, hoặc những câu chuyện ngắn về tình yêu, tình bạn, hoặc tình thân, thậm chí là những cảm xúc đơn giản, những trải nghiệm từ những chuyến du hành của cô gái 21 tuổi.
Những câu chuyện về một chàng trai làm diễn viên xiếc (truyện “Bản luân vũ cuối cùng”), hai người yêu nhau phải chia sẻ trong cuộc sống (truyện “Chung sống”), hoặc những bi kịch tình yêu lặp lại (truyện “Phía núi bên kia”), hay những cuộc gặp ngẫu nhiên chứa đựng ý nghĩa đặc biệt (truyện “Kỳ nghỉ của mỗi người”), và cả những tình cảm sâu sắc trong gia đình (truyện “Ăn tết một mình”)…
Đọc Nguyễn Thiên Ngân, bạn sẽ trải qua cảm giác như đang lang thang trên một con phố mới lạ, từng bước gặp phải những giai điệu lạ từ cửa sổ nhà ai đó. Cảm giác đó đẹp đẽ, thấm nhuần, yêu thương và nhớ mãi… Văn của cô tạo ra những cảm xúc trong sáng và tinh khôi như một bông hoa dại nở trên con đường nhỏ vào buổi sáng đầy nắng. Không phải là hoa hồng quyến rũ, cũng không phải hoa lan xa hoa, chỉ đơn giản là một bông hoa dại, mang lại sự tươi mới, nhẹ nhàng và an lành. Ngân viết về niềm vui, nỗi buồn, hạnh phúc hay đau thương, nhưng đều dịu dàng như làn gió nhẹ thoảng. Điều này không có nghĩa là văn chương của cô dễ dãi, nhạt nhẽo và không đáng chú ý, mà thực ra nó chứa đựng tất cả những sắc thái đa dạng của cuộc sống.
Văn của Ngân ngập tràn cảm xúc, và rất đẹp đẽ. Như một bức tranh tinh tế, một bài thơ nền nã, một giai điệu ballad sâu lắng. Tôi yêu cách Ngân kết thúc câu chuyện về một mối tình tay ba, khi người phụ nữ đứng giữa chứng kiến sự ra đi của người đàn ông mình yêu, người đã có gia đình: “Tôi quay về nhà, bước chầm chậm lên bậc thang gỗ, đặt bức ảnh lên tường rồi đặt vào tủ…”.Kết thúc ngày bằng cách nén hết tinh thần, dùng chiếc gạt tàn pha lê để dọn dẹp mọi chuyện. Mọi thứ diễn ra đúng như kế hoạch và yên bình. Là lúc nằm trên giường, đợi giấc ngủ ùa đến. Cuộc đời luôn đầy những khoảnh khắc chờ đợi, từ việc chờ ngủ, chờ đến lượt rút tiền ở ATM, hay thậm chí chờ yêu thương đến và đi qua…
Tôi bị cuốn hút bởi hình ảnh của cô gái nữ tu đẹp ngồi trên gác gỗ, say sưa chơi đàn dưới ánh chiều tà. Không khí ngập tràn mùi gió trời, mùi ẩm mốc từ đống bản nhạc thấm mưa, và mùi trầm hương từ những thánh lễ (trong truyện “Đi trên những mái nhà”); tôi yêu âm nhạc của chú chim sẻ bên cửa sổ (trong truyện “Con sẻ bạc”); tôi yêu nụ cười của thiếu nữ tóc hạt dẻ bay trong ánh nắng, mũ len màu rượu chát, áo gió sải bước, như một cung hoàng đạo xinh đẹp giữa cao nguyên Mông Cổ (trong truyện “Ở cái hồ nơi tận cùng biên giới”); tôi yêu tiệm bánh nhỏ xinh xắn giữa thành phố hoa, nơi vĩnh viễn sống trong những giấc mơ tuổi trẻ của đôi bạn trẻ (trong truyện “Gặp lại”)… Những yếu tố thơ mộng như thế luôn ghi lại dấu ấn trong trái tim người đọc khi đọ các tác phẩm của Nguyễn Thiên Ngân.
Đối với tôi, văn chương không cần phải phức tạp, chỉ cần là những niềm vui nhỏ nhặt, đơn giản như vậy…Đọc sách thú vị. Chuyện tình cảm lôi cuốn. Nhân vật H. sở hữu nhiều đặc điểm đáng yêu, từ sự thân thiện đến niềm đam mê với công việc biểu diễn. Tôi đã qua cảm xúc từ hồn nhiên đến sự bí ẩn trong cuộc sống của H. Điều mà tôi yêu thích nhất là cách tác giả thể hiện mối quan hệ phức tạp giữa các nhân vật, khiến tôi không thể dứt ra khỏi trang sách. Những câu chuyện nhẹ nhàng nhưng đầy ý nghĩa, như một bức tranh tinh tế về mối quan hệ giữa H. và người bạn diễn đầy bí ẩn. Đọc xong, tôi cảm thấy như chìm đắm trong thế giới của họ, không muốn rời đi. Nếu bạn là người yêu thích văn học, cuốn sách này chắc chắn sẽ là một lựa chọn tuyệt vời!Cảm xúc từ câu chuyện này thật sâu lắng. Đường cong tuyệt vời của cánh tay thể hiện như đang khiêu vũ, còn ánh mắt đầy tập trung của H. so với sự biểu cảm buồn bên nụ cười lơ mơ của chàng trai kia. Khi H. hoàn thiện các động tác thần thánh, mỗi lời thét phản ánh nỗi căng thẳng sâu bên trong, khiến mồ hôi tuôn trào. Cảnh tượng hoàn hảo cuối cùng với sự buông bỏ và nguy nga, nhưng trái tim lòng người đầy xao xuyến. Để trải nghiệm những xúc cảm này, không thể không nhớ đến những bộ phim đẹp và êm đềm như Brokeback Mountain hoặc Bá Vương Biệt Cơ.
Sau màn trình diễn đỉnh cao, sự bất ngờ xảy ra. Cả hai nghệ sĩ không chỉ thể hiện nghệ thuật mà còn chứng minh tình cảm sâu lắng giữa họ. Hình ảnh người nhảy tung lượn trên không trung như hạt lụa, rồi anh H. nhẹ nhàng đón lấy cơ thể trong vòng tay mình, như lời tạm biệt thanh lịch cho màn trình diễn tuyệt vời. Điều đáng nói là không chỉ khán giả mà chính H. cũng không giấu được xúc cảm hoan lạc trong niềm hạnh phúc nhưng cũng đầy bi thương.
Chuyển sang cảnh H. nằm ở bệnh viện, tấm lưng của anh bị gãy, nhưng nụ cười vẫn ẩn chứa sức mạnh. Cuộc trò chuyện giữa bạn và H. tiết lộ những khía cạnh đầy cảm xúc và quần quanh trong đời sống nghệ sĩ. Tấm lòng chân thành, tình cảm đầy ánh sáng giữa những đau thương sâu kín đã chạm đến lòng người.
Kết thúc câu chuyện với sự hứng khởi mới mẻ, khi H. tự tin nhắn nhủ rằng cuộc sống mới sắp bắt đầu. Hãy đón đọc “Kỳ Nghỉ Của Mỗi Người” để khám phá thêm về hành trình đầy nghị lực và ước mong của những con sóng tuổi trẻ, luôn tìm được bến đỗ cho mình.