Làm Dâu Nhà Ma – Võ Anh Thơ
Trong cuộc đời, chúng ta học được rất nhiều điều, và một trong những bài học khó khăn nhất chính là việc từ bỏ. Câu chuyện xoay quanh ba nhân vật: Yến Phi, một cô nàng dễ thương và tinh nghịch; Du Hạo, anh chàng ma đẹp trai và hiền lành; cùng AJ, một người luyện phép ma với vẻ đẹp lạnh lùng nhưng đôi khi cũng hơi ngốc.
Sáng hôm sau, sau cuộc chiến kịch liệt, Du Hạo bước ra khỏi nhà gỗ với tâm trạng nhẹ nhõm. Tuy nhiên, sự bất ngờ xảy ra khi AJ bí mất. Mọi người bắt đầu tìm kiếm AJ và Yến Phi đưa ra một gợi ý khả quan.
Những chi tiết khám phá và những bí ẩn sẽ khiến bạn trăn trở. Những khám phá về quá khứ và những vết thương lòng sẽ khiến bạn đắm chìm trong câu chuyện hấp dẫn của “Làm Dâu Nhà Ma”.Nhìn cái khuân mặt của bạn, thật khó hiểu nhưng sau đó có vẻ như bạn đã phát hiện ra một điều rất bất ngờ đấy. “Chắc chẳng lẽ… người con gái mà tớ cứu mười năm trước chính là… cậu?!” Song Song cười nhẹ, gật đầu: “Tớ đã tìm kiếm cậu trong suốt mười năm qua. Mỗi đêm trước khi đi ngủ, tớ luôn cầu nguyện mong được gặp lại cậu, dù chỉ một lần!” Du Hạo bàng hoàng đến mức không tin vào sự thật này. Còn Du Phương bên cạnh cũng ngạc nhiên không kém: “Cả hai đã gặp nhau mười năm trước à…?”
***
Khi đó, trong khu rừng yên bình, tại một căn nhà gỗ nhỏ, AJ đứng đó im lặng giữa làn gió sớm. Trước mắt cậu, là năm mộ đá yên tĩnh, u buồn. AJ từ từ cúi xuống, đưa tay vuốt nhẹ từng chữ trên mộ đá, ánh mắt buồn chợt cứng lại. AJ không nói một lời, chỉ nhìn chăm chú vào những mộ đá nhạt mờ bởi gió mưa. Nhẹ nhàng tháo chiếc dây chuyền bạc trên cổ ra, cậu đặt lên mộ đá có tên “Thẩm Cố Nhiên”. “Bố, mẹ, anh hai, anh ba, chị tư, con chỉ muốn trao lại vật này cho mọi người. Con không biết phải nói gì vào lúc này. Không biết…” AJ cúi đầu, mái tóc dài lay đuổi trong gió. Gió thổi nhẹ qua vai cậu như muốn vỗ về. “Con đã không trả thù gia đình Du! Con đã làm đúng chứ? Chắc hẳn mọi người cũng muốn điều đó, phải không?…”… Lần cuối, AJ quay gót bước đi vội vàng, để lại sau lưng năm mộ đá yên tĩnh ngập trong những cánh hoa bay êm đềm, để lại sau lưng sự căm ghét để lòng cậu nhẹ nhàng, hạnh phúc và để lại sau lưng câu hỏi chưa được giải đáp… Chắc chắn mọi người cũng muốn điều đó, phải không?… AJ chỉ mang theo điều duy nhất, đó là tình yêu dành cho những người thân. Mãi mãi, mãi mãi như thế…!
***
Và sau đó, AJ quay trở lại ngọn đồi ngay sau trường tiểu học. Bước chân lên bãi cỏ xanh mướt, nghe nhẹ nhàng. Nơi này luôn vậy, chỉ có nắng và gió rượt nhau trong khoảnh khắc. Dù trải qua bao biến cố, khu đồi vẫn không hề thay đổi. Và vì thế mà AJ muốn quay về đây. AJ ngước lên và nhìn thấy cây cổ thụ cao, lại hồi tưởng về ngày mười năm trước khi cậu và Yến Phi gặp nhau. Kỷ niệm về chiếc nơ đỏ. Bất ngờ, sau gốc cây sần sùi, AJ thấy mái tóc dài tung bay trong gió. Tò mò, cậu bước tới và trước mắt là hình ảnh một cô gái đang nhìn lên bầu trời xanh trong trẻo. Một lần nữa, người con gái đó lại hiện về dưới những cánh hoa mềm mại, một lần nữa trái tim AJ lại xao xuyến, tỉnh táo và cảm nhận niềm hạnh phúc vô tận. Yến Phi nghe tiếng động liền quay lại và thấy AJ, cô nheo mắt: “Tớ chờ cậu mà. Sao cậu đến trễ thế?” Lặng thinh, AJ tựa như ngỗ ngược, hiện cảm xúc không rõ ràng. Hiểu được cảm xúc của bạn trai, Yến Phi từ từ đến gần, nhẹ nhàng. “Cậu đã biến mất đột ngột như vậy khiến mọi người lo lắm đấy, đừng bao giờ làm thế nữa.” “Xin lỗi… xin lỗi Yến Phi… AJ chỉ là…” Không cần phải nói gì hết, không lời nào, chỉ một cái ôm nhẹ nhàng từ Yến Phi cũng đủ khiến trái tim AJ vỡ òa. “Hết rồi, tất cả đã qua! Hãy để lại sau lưng tất cả những chuyện xảy ra, AJ! Chỉ còn mình chúng ta, chúng ta sẽ bắt đầu lại từ đầu!” Nhờ tựa đầu vào vai Yến Phi, AJ thấy mình như con bé cần được bảo vệ. Câu nói ấy đã khiến cả cơ thể cậu anh lên, đang rất xúc động… Yến Phi ôm chặt AJ, thì thầm vào tai bạn trai: “Hãy cùng nhau bắt đầu lại từ đầu.” Hoa bay trong gió, ngọn đồi dưới ánh nắng sớm lung linh. Đây sẽ là kỷ niệm đáng giữ gìn trong lòng mỗi người.
***
Song Song nhìn Yến Phi sắp xếp đồ đạc, hỏi: “Vậy mà cậu và AJ sẽ ra đi ư? Cả hai đã quyết định như vậy à?” Yến Phi gật đầu: “Ừ, chúng tớ sẽ đi xa một thời gian. Quan trọng là để AJ có thời gian bình tâm sau tất cả những gì vừa xảy ra.” Song Song nén hơi dài, dù buồn lòng nhưng biết phải làm sao: “Đúng rồi, quyết định của cậu là điều quan trọng, nếu cậu vui thì tớ cũng thấy vui! Mà sao không thấy AJ từ lúc nãy đến giờ?” “AJ đang bên ngoài nói chuyện với Access.” Phía trên, Access đang bay lượn, nhìn xuống bạn mình: “Thế này thì tôi đã yên tâm. Mặc dù mất đi ma thuật, nhưng thế này sẽ tốt hơn cho cậu. Tôi rất vui vì …”Chọn sách này sẽ là một quyết định tuyệt vời đó nha.
Trưởng nhóm đang nói rồi sẽ rời đi một thời gian, mi đã có kế hoạch gì chưa?
Tôi à? Có lẽ tôi cũng sẽ ra đi. Mặc dù chưa biết đi đâu nhưng tôi sẽ tự lo thôi. Mong bạn và trưởng nhóm sẽ hạnh phúc. Điều tôi mong muốn cũng chỉ vậy!
AJ thấy Access trưởng thành hơn đáng kể, rất nghiêm túc, không còn đùa giỡn hay trách móc nữa. Anh ấy mỉm cười và nói:
“Tôi cũng muốn thấy bạn hạnh phúc nhé! Access, cảm ơn bạn rất nhiều vì tất cả!”
Nhìn thấy nụ cười thân thiện của AJ, Access bỗng cảm thấy như đang nghe tiếng gọi thân thương của một cậu bé xưa kia…
“Access ơi, ở đâu rồi bạn?” – AJ, mười tuổi, mỉm cười rạng rỡ và gọi tên Access.
Access đang ngồi trên cành cây, nhìn xuống với ánh mắt ngạc nhiên. Anh ấy bắt đầu nhớ về kỷ niệm với AJ. Access tự nhủ sẽ luôn bảo vệ cậu bé đó, mãi mãi…
Bây giờ cậu bé đã lớn, có cuộc sống của riêng mình không còn cần Access ở bên cạnh. Điều đó khiến anh muốn khóc.
“Vậy tôi đi đây. Hãy giữ gìn sức khỏe và chào tạm biệt!”
…
Hãy đọc cuốn sách “Làm Dâu Nhà Ma” của tác giả Võ Anh Thơ nhé.