Đánh Giá Sách: “Les – Vòng Tay Không Đàn Ông”
Tác giả nêu lên sự quan tâm ban đầu đối với đề tài đồng tính, kể từ lúc không thể tưởng tượng được tình yêu giữa các cặp đồng giới. Tuy ban đầu không có ý định viết một cuốn tiểu thuyết về chủ đề này, nhưng sau khi bắt đầu khám phá, sự hứng thú bùng nổ, thú vị muốn tìm hiểu sâu hơn về thế giới nội tâm phức tạp của những con người này.
Những nhân vật chính trong câu chuyện là những phụ nữ thành công, từ danh vọng đến vật chất, có thể là nghệ sĩ, doanh nhân, giảng viên đại học, hoặc sinh viên. Họ đối mặt với áp lực từ xã hội và phải đối diện với vấn đề về bản thân. Khám phá cách họ tìm thấy nhau là một chuyến đi đầy cảm xúc.
Bùi Anh Tấn, tác giả với “Gay” hoặc “Les,” đã gặt hái nhiều ý kiến trái chiều. Mặc kệ đánh giá, ông dũng cảm tiếp tục viết về một thế giới đa dạng giới tính. Trong “Les – Vòng Tay Không Đàn Ông,” ông đương đầu với sự phản ứng từ cộng đồng sau thành công với tác phẩm trước, “Một Thế Giới Không Có Đàn Bà.”
Tác giả chia sẻ về trách nhiệm viết về cộng đồng đồng tính, với sự tôn trọng và hiểu biết độc đáo. Ông tiết lộ về quá trình thụ động đón nhận tư liệu từ những độc giả đồng tính, mở ra một thế giới mới và phức tạp hơn. Mặc dù không dễ dàng, nhưng hiểu một người đồng tính trở nên thách thức hơn gấp nhiều lần.
Nhân vật Cô Út, một phụ nữ sống nghiêm túc, chết vì hoảng loạn khi đối diện với vấn đề về giới tính, là một trong những điểm đáng chú ý trong tác phẩm. Sự thảm khốc của kết cục này đánh dấu một câu hỏi đau lòng về tộc, dòng mình.
Cuốn sách này khám phá một khía cạnh đầy tâm trạng và chân thực về tình yêu và cuộc sống của những người đồng tính nữ. Bùi Anh Tấn mở ra cánh cửa đến một thế giới phong phú, đa chiều, và đáng khám phá đối với độc giả.Sự thích, cùng vợ thì mơ về những người đàn ông, nhưng khi “đi” với đàn ông lại gây sợ hãi và hoảng loạn. Điều này thực sự là một bi kịch của con người, không biết mình thực sự là ai làm cho đau khổ.
Có suy nghĩ rằng như vậy liệu mình có làm lòng phật của những người đồng tính nam không khi cho rằng “Là một người đồng tính nam thì trước sau gì cũng nhanh chóng bộc lộ bản thân mình…”.
Những trải nghiệm được rút ra từ những người đồng tính nam đã tâm sự với tôi. Tôi đã suy nghĩ rất nhiều khi viết về điều này, nhưng sự thật chính là như vậy. Có một điều có lẽ là quy luật, thường thì những người đồng tính nam khi còn trẻ thích sự lòe loẹt, khoe khoang về quần áo, thân thể, xe cộ, những cuộc tình ngắn, thoả mãn… nhưng đến khi tận hưởng cuộc sống sau tuổi 25, họ mới nhận ra giá trị cần có một tình yêu chân thực, nhưng đã quá trễ. Đó thực sự là một bi kịch của người đồng tính.
Trong “Les – Vòng tay không đàn ông”, hầu như không có nụ hôn nào giữa các “nàng”, trong khi “Một thế giới không có đàn bà” lại mạnh mẽ về vấn đề tình dục. Liệu có phải Les Bùi Anh Tấn không có kinh nghiệm về “chuyện ấy” không?
Không phải là tôi không hiểu các cô gái Les “hoạt động” như thế nào, thậm chí còn biết nhiều, biết một cách đắng khiến tôi khó chịu. Nhưng tôi không muốn đề cập, vì dù sao họ vẫn là phụ nữ, và phụ nữ thường ngần ngại để nói rõ vấn đề tế nhị đó.
Với triết lý trong tác phẩm của mình, anh không lo sợ bị đánh đấm với tội cổ vũ chuyện đồng tính chứ?
Trong tác phẩm của tôi, có nhiều đoạn có thể gây sốc cho một số người, đặc biệt là những người có vẻ cao cao tại giáo thức, nghiêm túc. Họ có thể hiểu lầm rằng đây là việc khuyến khích cho cộng đồng đồng tính hoặc khêu gợi hiện tượng này. Nhưng tôi muốn nói rằng mọi người nên chấp nhận, vì đây là một thực tế, thực tế về đồng tính đã, đang và sẽ tồn tại trong xã hội. Nhưng chỉ tồn tại ở một mức độ nhất định, không thể từ chối hoặc phủ nhận.
Sân bay Tân Sơn Nhất, khu vực các chuyến bay quốc tế, đông người qua lại. Mọi người vội vã làm thủ tục chen chúc ở quầy. Thật bất ngờ, ba người Hương Trang, Kiều Thu, Yên Thảo cùng một chuyến bay của Asiana Airlines đi từ TP.Hồ Chí Minh – Hồng Kông – Chicago. Đến Hồng Kông, họ đổi chuyến bay, Hương Trang đi Mỹ, Kiều Thu sang Anh và Yên Thảo về Pháp.
Nhìn những chiếc vali đầy trên xe đẩy, theo hướng dẫn từ loa phát thanh của hãng hàng không, mọi người đi vào phòng chờ. Họ nhìn nhau như chưa từng quen biết, ánh mắt cứ sáng lên như những người lạ.
“Quý khách chú ý…”
Yên Thảo lấy ra kính, quay lại nhìn thành phố. Nắng vàng rực và phố đông người. Trong khi Kiều Thu và Hương Trang đã bước lên máy bay, nàng vẫn đắn đo làm thủ tục và nhìn lại phía sau. Hơn hai năm ở thành phố này, bao kỷ niệm và quan trọng hơn, nàng đã tìm thấy chính mình, tình yêu của mình. Nếu phải nói gì trước lúc chia tay với thành phố và những người yêu thương, thì phải.
Khi Yên Thảo đang làm thủ tục, cô nhân viên hàng không hát nhỏ.
Ta mang cho em chút buồn,
Sóng lênh đênh như ta…
Em cho ta cánh hồng,
Nhớ mãi phút ấy.
Chào em, về giữa phố…
Chẳng vui thì nhớ…
Nhớ mãi, mãi, nhớ đến nỗi đau. Cuộc đời như sa mạc trắng, cô đơn tìm kiếm ta và em. Ôm em, ước mơ có em mãi trong vòng tay. Hạnh phúc thực sự đã đến.
Nay xa nhau, không biết nói gì ngoài nỗi nhớ vô tận và đêm mất ngủ mơ về em, vì ta yêu em mãi mãi.
… Thảo, hãy hứa sẽ quay về. Em sẽ đợi mãi, yêu Thảo.
Yên Thảo lau nhẹ giọt nước mắt trước sự đồng cảm của nữ tiếp viên. Chắc hẳn cô ấy nghĩ rằng nàng rất xúc động trước khi rời quê hương.
Hình ảnh người phụ nữ cô đơn biến mất sau cửa đi lên máy bay. Tạm biệt. 1-12-2004.
Bùi Anh Tấn.
Hãy đọc thêm Les – Vòng Tay Không Đàn Ông của tác giả Bùi Anh Tấn.