Loạn Thế Anh Hùng Tập 1 – Tiểu Đoạn
Trong bước chuyển biến thời đại, văn học kiếm hiệp Trung Quốc đang phải tìm lại vị thế của mình, và Tiểu Đoạn được xem là một trong những tác giả trẻ nổi bật giữ lửa cho truyền thống văn học này. Với tác phẩm đầu tay “Loạn Thế Anh Hùng,” Tiểu Đoạn đã khẳng định vị thế của mình trong làng văn võ mới.
Câu chuyện mở đầu với bức tranh “thái bình giả tạo” của triều đại Tống, một thời ky lặng trước cơn bão sắp tới. Triều đình khuấy động bề ngoại, quân Kim đến tận cửa, quan lại hô hào, gian truân khiến dân chúng đau khổ. Nhưng giữa loạn lạc ấy, những anh hùng nổi lên, như Thẩm Phóng và Tam Nương Tử, họ dũng cảm đứng lên chống lại quân Kim, cứu nước cứu dân từ đó trở thành những anh hùng vĩ đại.
Tiểu Đoạn tạo hình nhân vật sắc nét, qua từng trang sách, hình ảnh được vẽ rõ ràng và sâu sắc. Bằng bút pháp lôi cuốn và viễn cảnh hùng vĩ, Tiểu Đoạn đã xây dựng một tác phẩm anh hùng đáng nhớ. “Loạn Thế Anh Hùng” xứng đáng nhận được sự khen ngợi và hứa hẹn là một tác phẩm không thể bỏ qua đối với những độc giả trẻ yêu thích văn võ.
Được biết đến với bút danh Đoạn tử, Tiểu Đoạn tựa như một đại gia văn học với văn phong thơ văn hóa, phong phú và duyên dáng. Tác phẩm đại diện cho Tiểu Đoạn như “Bôi Tuyết,” “Lạc Dương nữ nhân hành,” và nhiều tác phẩm khác, mang đậm dấu ấn của một tài năng văn chương xuất sắc.Khi xảy ra trì trệ nội loạn, ta phải làm gì đây? Khi quân thần nghi ngờ nhau ngày càng sâu, ta cần phải áp dụng biện pháp gì? Khi thuế phí leo thang, làm tan cửa nát nhà, ta phải ứng phó như thế nào? Dân chúng kêu than khắp nơi, chúng ta cần phải đối diện với tình hình như thế nào? Dù ai đi nữa, không ai có thể chắc chắn biết được kết quả sẽ ra sao. Tuy nhiên, chính vì điều đó mà con người ta càng quý trọng cảnh phồn hoa thoáng chốc trước mắt, như một cảnh ca múa tuyệt vời bên ngoại các lâu đài kia, đẹp mỹ diệu đến không thể tin được, nhưng ai cũng hiểu rằng đó chỉ là một phút chớp nhoáng, không ai có thể giữ được dòng nước đang trôi. Có lẽ vì vẻ đẹp thoáng chốc ấy, không biết đã có bao nhiêu tráng niên đa tình, quan to vinh quang, danh sĩ tôn quý, ngồi lang thang trên lầu, mong chờ hưởng khoái lạc trong phút chốc đó… Tuy nhiên, không ai thực sự biết, đằng sau khoái lạc ấy, họ đã mất bao nhiêu thời gian, phấn đấu đến mức nào.
Chính thời kỳ thái bình giả tạo, giữa những đợt sóng gió, chỉ có triều đình vẫn đang cố gắng tạo dựng cảnh vật ổn định cho đất nước, mơ mộng về một cuộc sống yên bình. Nhưng liệu có phải mọi chốn làng xóm, ruộng đồng đều yên bình như vẻ bề ngoài? Khó tin… Ngay cả trẻ em và người cao tuổi ở thôn làng cũng yêu thích nghe những câu chuyện về anh hùng đầy màu sắc, mà không biết rằng những biến cố, những cuộc tranh đấu đầy hào sảng luôn xảy ra ngay bên cạnh họ…
Vào một ngày, trên dòng sông Hương có một chiếc thuyền nhỏ lả tả. Sông Hương này vốn là một nhánh của sông Hoàng Hà, nước trên nhẹ nhàng nhưng trong vài năm qua, nhiều lần bị ảnh hưởng bởi cảnh bạo loạn, nước sông thỉnh thoảng cũng nhuộm màu đỏ. Nhìn từ trên thuyền, hai bờ sông đều có ruộng màu mỡ, cỏ um tùm, nhà cửa thưa thớt, trời sắp mưa. Người trên thuyền thở dài một tiếng, lặng lẽ nói: “Bờ kia nếp đã trổ đầy, bờ kia ruộng lúa hây hây căng tràn.” Câu thơ ấy trong Kinh Thi thể hiện sự tiếc thương về sự mất mát của đất đai. Người trên thuyền có vẻ như đọc sách, cao lớn, mặc đồ giản dị và sạch sẽ, dù là một người nhà văn nhưng không hề tỏ ra yếu đuối hay cảnh báo. Con thuyền lặng lẽ trôi xuôi theo dòng, cạnh đường vắng lặng, không có ai, chỉ vì tin đồn gần đây rằng: Quân đội Kim đang di chuyển về hướng Nam, không lâu nữa sẽ đến, vì thế không có bóng người qua lại. Người trên thuyền không thể không ngợ ngàng trước sự lan truyền nhanh chóng của tin đồn này, thấy như sừng sững trước một hồn ma, có vẻ như mọi thứ xung quanh đều có thể là lính địch. Tin đồn bắt nguồn từ việc, sứ thần nhà Kim Bá Nhan đến Lâm An để đòi việc triều cống. Gia đình Nam Tống và nhà Kim có mối quan hệ thân thiết, mỗi năm Nam Tống đều phải nộp một lượng lớn đặc sản cho Kim, nhưng lần này trong triều đình lại có người cản trở, Bá Nhan tức giận, lời ẩn ý đe dọa, người Nam Tống cầm tóc mỗi phần thuộc phái đều sợ hãi, khiến dân chúng sống trong tâm bão không yên.
Một người khách ngóng về bờ bắc, bất ngờ nhìn thấy một người độc chiếc trên một con thú, tự tin đi trên ruộng. Hai bên có cây cỏ phân chia, con đường ven bờ thỉnh thoảng hiện ra, từ trên thuyền, người và thú cưỡi đó như hòa làm một, dáng vẻ mơ hồ, chỉ cảm nhận được sự hòa hợp giữa họ. Điều đặc biệt chính là con thú, giống ngựa nhưng không phải, vô cùng lớn và kỳ lạ. Dù thời tiết mưa u ám, con đường nhỏ giữa ruộng đất lầy lưng, người đi đều trượt trơn, thi nhau ngã, nhưng con thú không hề dao động, không gây ảnh hưởng đến người cưỡi. Mặc dù thuyền đã đi lâu, khách trên thuyền vẫn quan sát người và thú xa xa, cảm giác hai họ như một màu đen nhạt giữa cơn mưa nhẹ ở vùng đất Hương Nam, tạo cảm giác lạ lùng, huyền bí và đầy bứt rứt lòng người.
Ở đuôi thuyền, lão thủy trưởng vẫn đứng chân trần trước cái lạnh của trời, đôi mắt lấp lánh.Tận mắt thấu hiểu vẻ bần hàn không thể diễn tả của dòng sông, tôi đã không thể rời mắt khỏi trang sách này. Câu chuyện xoay quanh Trường Kiều của Ngô Giang đã cuốn hút tôi ngay từ đầu. Việc lão lái mời khách nghỉ chân và chia sẻ bữa cơm tạo nên một không khí ấm áp, dường như tôi cũng đang ngồi bên cạnh họ, hít thở không khí mùi khói đầy cảm xúc.
Cầu Trường Kiều với vẻ đẹp đậm chất cổ kính, dường như đã chứng kiến biết bao lịch sử ẩn chứa bên trong. Mỗi dòng văn, mỗi chữ mà tác giả truyền đạt, điểm qua những cảm xúc sâu thẳm của nhân vật, khiến tôi không thể rời mắt khỏi trang sách.
Cùng tôi khám phá thêm về thế giới huyền bí, những bí ẩn tiềm ẩn trong trang sách Loạn Thế Anh Hùng Tập 1 của tác giả Tiểu Đoạn.ậ.