Cuốn sách “Lời Hồi Đáp 1994” là một tác phẩm đặc biệt dành cho những người đã trải qua cuộc hành trình rời xa gia đình, khám phá cuộc sống mới. Được viết bởi các biên kịch nổi tiếng Lee Woo Jung và Oh Seung Hee, cuốn sách xoay quanh câu chuyện của nhóm sinh viên bước vào cuộc sống đại học trong một ngôi nhà trọ chung. Qua từng trang sách, độc giả sẽ cảm nhận được sự gắn bó, kỷ niệm và những thử thách mà nhóm bạn trẻ này phải đối mặt khi bước vào thời kỳ thanh xuân của mình. Đây cũng là câu chuyện quen thuộc với nhiều người trẻ hiện đại phải đối diện khi phải rời xa gia đình để học tập hoặc làm việc. “Lời Hồi Đáp 1994” không chỉ là một cuốn sách, mà còn là một món quà ý nghĩa dành cho những ai dám dũng cảm bước vào hành trình xây dựng tương lai mới. Đọng lại trong từng dòng trang sách là đam mê, tuổi trẻ và hy vọng mà họ mang theo từ quê nhà. Đọc cuốn sách này, ta sẽ được hòa mình vào những kỷ niệm tươi đẹp của tuổi trẻ, và nhớ về những ngày tháng đầy sức sống mà chúng ta đã từng trải qua trong quãng đời trẻ trung của mình.Trong cuộc sống hối hả và bận rộn, việc tôi như gặp lại một người bạn thân cũ khi đọc cuốn sách này.
“Chắc chắn phải xem màn hồi sinh này đây nhỉ?”
“Chính xác đấy. Coi lại những kỷ niệm xưa vui lắm.”
“Chắc chắn cũng khá ngạc nhiên khi nhìn thấy mình trong trạng thái ấy.”
Na Jung sắp nhấn play nhưng lại dừng lại, quay sang nhìn Yoon Jin. Vẻ trang điểm lộng lẫy của cô dâu, đôi môi đỏ sậm hướng sự kiềm chế, mắt rung lên từ căng thẳng trước ống kính. Yoon Jin không thể quên Na Jung ngày ấy.
“Sung Na Jung lúc đó mặc như cô dâu Park Ju Mi, còn đội vương miện nữa kìa.”
“Có nên dừng việc xem tiếp không?”
Na Jung và Yoon Jin đổi ánh nhìn, cùng chung một ý niệm. Đột ngột điện thoại Na Jung reo lên. Yoon Jin nhìn Na Jung trả lời điện thoại trôi chảy, dẫn đường ngắn nhất giữa kẻ máu Masa, nay trở nên thông thạo với thành phố. Giọng nói Gyeongsangdo biến mất hoàn toàn, thay vào đó là tiếng Seoul thâm thúy. Từ mục đặt đồ uống tới lấy cafe, bớt hạnh nhân khỏi sữa chua dâu rừng, thêm hai thìa espresso, tiếng Anh trôi chảy như gió, thật “Seoul”.
“Na Jung giờ đây đã trở thành người thành phố rồi. Mình hơi ghen tị đấy. Biết đường, biết tên các quán, gọi mà không cần suy nghĩ. Ai mà biết đây lại là cô gái từ Masan.”
Na Jung đặt điện thoại xuống, thở dài.
“Bạn ơi, đây là năm thứ mười chín Na Jung sống ở Seoul đấy. Một nửa cuộc đời sống ở thành phố, đủ để coi mình là người thành phố chưa nhỉ?”
Na Jung lắc đầu, đổi sang giọng quê hương.
“Chính xác. So với trước, giờ Na Jung hoàn toàn là người Seoul.”
Yoon Jin chỉ vào TV, cuộn băng cưới Na Jung bắt đầu chiếu.
***
Ngày thứ Bảy, 22 tháng Sáu, 2002. Máy quay run rẩy trong tay Yoon Jin dần trở nên ổn định, hình ảnh cô dâu Na Jung xuất hiện. Trước khuôn mặt lố lăng sau một đêm hồi hộp mất ngủ, giọng Jeonlado nặng nề từ Yoon Jin văng lên.
“Na Jung à, đây là cơ hội cuối cùng. Tháo chạy đi. Chỉ cần bước ra khỏi cánh cửa, thế giới tự do sẽ trở về với cậu.”
“Bây giờ mới nói với cô dâu à. Cậu đã quyết mua vé cho tình yêu đích thực và hạnh phúc chưa?”
“Nếu cậu lấy chồng ngay bây giờ, khả năng gặp anh Lee Sang Min ở Jeonju là không nhi?”
Nửa trái gương gả của Na Jung, cô cười rạng rỡ trước khách mời rồi nhai nghiến răng.
“Chú rể đã đồng ý rồi. Anh ấy nói sẽ cho mình đi xem trận đấu vào ngày nghỉ.”
“Hỡi, biết nói gì trước khi cưới cũng được. Cậu có tin không?”
“Có, mình tin. Nếu cậu không tin, hãy hỏi chú rể đứng sau cậu kia.”
Na Jung đànhnhờnhọt nhìn phía sau vai Yoon Jin. Vẻ mặt rạng rỡ, ngại ngùng làm cô trở lên xinh đẹp hơn. Mặc dù đùa giỡn, Yoon Jin hiểu ngay, Na Jung đang thực sự hạnh phúc.
Lễ cưới của Na Jun, mười năm trôi qua nhưng trong tim Yoon Jin, hình ảnh ấy vẫn ấm áp. Kỷ niệm về những ngày thanh xuân, vui vẻ và ngây thơ hiện lên rõ ràng. Những hình ảnh, ký ức về tình yêu và những nỗi đau, xuất hiện rõ ràng như một câu chuyện ngày xưa. Có lẽ đã lâu rồi Yoon Jin không nhớ lại như thế này. Thời gian của tình yêu và tổn thương. Thời gian khó khăn và hạnh phúc mà mọi người đều trải qua.
Năm 1994. Lúc đó, chúng tôi chỉ hai mươi tuổi.
Hãy cùng tôi trở về với “Lời Hồi Đáp 1994” bởi tác giả Lee Woo Jung & Oh Seung Hee.