Sức lôi cuốn của cuốn sách “Lời Nguyền Hai Trăm Năm” chủ yếu đến từ cốt truyện phong phú. Thực sự, cùng một lúc, bạn được thưởng thức hai câu chuyện ngang hàng. Đây thực sự là một cách viết cốt truyện mới mẻ trong thời điểm xuất bản của tác phẩm. Khôi Vũ đã sáng tạo cấu trúc song song; anh ta mở ra hai cái câu chuyện, xen kẽ nhau, đặt thời gian từng năm làm đỉnh : Câu chuyện lịch sử về dòng họ Lê từ năm 1802 đến năm 1988, cùng với câu chuyện về Hai Thìn trở về làng biển Cát từ năm 1977 đến năm 1988. Khi đọc, người đọc không chỉ bị cuốn hút bởi hai câu chuyện, mà còn thấy thích thú khi nhận ra cách mà Khôi Vũ hợp nhất hai dòng nhân vật và sự kiện trong các không gian và thời gian khác nhau, để đạt được một cái kết hoàn hảo, giải quyết mọi vấn đề của quá khứ và hiện tại.
Một trong những vấn đề của quá khứ là lời nguyền nằm trên dòng họ Vũ. Tất cả chu vi họ Lê đã phải phạm tội mới có con trai thể hiện dòng dõi, kể cả Thích Huệ Mẫn, dù hối hận về tội lỗi của mình, dù đã tu hành, vẫn muốn con trai của mình là Hai Thìn trở thành phạm tội. Cuối cùng, Hai Thìn không tin vào lời nguyền đó, anh ta quyết định từ chối tồi tệ và xấu xa. Anh lựa chọn cuộc sống tự do tuyệt đối, sống theo lương tâm của mình, quyết không bao giờ làm điều nào vi phạm lương tâm. Anh đã đánh bại lời nguyền. Anh ra đi với tình yêu từ nhân dân, để lại bên mình một người con trai.
Hấp dẫn của cốt truyện thật sự nằm ở tư duy thú vị của tác phẩm này. Qua những tội ác mà bốn đời họ Lê đã phạm, đó đều là những tội phản bội, tội phản ngược, dẫn đến mất mát thương tâm cho đồng đội, cho nhân dân. Tổ tiên thứ Nhất bị kết án làm phản ngựa triều Nguyễn, tổ thứ Hai Gia Trí đã phản bội Trương Định, tổ thứ ba Châu Toàn đã phản bội Tòng Mật (bà cả Mọi). Tổ thứ tư, Phú Quý (Hai xung phong) đã phản bội đảng mình, gây hại cho đồng chí. Đến Hai Thìn là thế hệ thứ năm, anh ta cũng gặp cám dỗ phản bội nhân dân khi yêu cầu xây dựng đình thờ tổ.
Chỉ đọc “Lời Nguyền Hai Trăm Năm”, bạn sẽ hiểu rõ hơn về bản chất của thực tại, của xã hội, từ quá khứ đến hiện tại là sự phản bội. Con người thường sẵn lòng phản bội vì lợi ích cá nhân, bán rẻ tất cả, và gây tội ác cho đồng đội, đồng chí, cũng như đồng bào. Khôi Vũ bày tỏ sự phản đối mạnh mẽ với cái sự định mệnh không thay đổi đó thông qua hành động chủ đạo của Hai Thìn. Giá trị thấm nhuần của cuộc sống con người nằm trong tình cảm cộng đồng với người dân trong thôn xóm, là sự hiến dâng cho sự sống chung. Sống thực sự của mỗi con người là sống tự do, trung thực, và dung tu. Nhờ vậy anh ta được đền bù những gì đã bị mất, thậm chí cả ước mơ lớn là có được một người con trai để thừa kế. Nhưng niềm hạnh phúc lớn nhất mà anh ta đạt được là những gì mà anh đã dành cho cộng đồng. Anh ta ra đi với lòng yêu thương của mọi người.
Hai Thìn quay trở lại làng biển Cát. Dù ai cũng nghĩ đó sẽ xảy ra, khi điều đó thực sự diễn ra, mọi người vẫn mặc kệ và khó tin vào sự thật. Cho đến lúc Hai Thìn tuyên bố: “Tôi trở lại sống đến chết với bà con sống chết với Biển cả.” Khi đó, mọi người mới vui mừng và truyền tai nhau rằng “vua biển đã trở lại với biển”. Hai Thìn không khác xưa, với vóc dáng cao lớn, làn da màu bánh mật, kiêu bạc. Chiếc áo montagut màu mỡ gà anh mặc vẫn phong trần và phù hợp với hoàn cảnh của một người phiêu bạt trở về. Gió biển lùa vào từ xa hỏi anh: “Vua biển có khỏe không?” Anh trả lời: “Chưa có ai có thể vượt qua ta!.” Gió biển bao quanh anh: “Ở lại đây không được rời đi nữa đấy, nghe chưa?” Anh gật đầu: “Đúng vậy! Ta sẽ ở lại đây và không đi đâu nữa. Sau này, ta sẽ sắp xếp để dẫn vợ con trở lại đây.” Gió biển mang hơi mặn của muối: “Hãy thử nếm, vua biển! Da thịt sẽ trở nên hồng hào, săn chắc hơn!” Anh cảm ơn một cách đặc biệt: “Hãy nói với Biển rằng tôi là một hạt muối của Biển cả!” Khá lâu sau đó, gió biển mới chấm dứt cuộc trò chuyện và biến mất. Nó đi tìm cây rừng, để ngắm nhìn vua biển sau một năm xa nhau. Những đứa trẻ xung quanh Hai Thìn đều là học trò của ông già Bảy nhao.Nhờ Hai Thìn giúp tôi hỏi nhé: Anh ấy đã bắt con chim đại bàng trong rừng hay mua nó từ người bán thuốc dạo? Và anh ấy phải trả bao nhiêu tiền vậy?
Hai Thìn nhìn con chim lửa đậu trên vai mình, con chim vươn móng trên vai anh ấy, người lo lắng con chim sẽ bị gió biển thổi ngã xuống cát. Con chim hỏi anh ấy: “Đây là đâu? Những người kia là ai?” Anh ấy đáp: “Đây là làng biển Cát – quê hương của chúng ta. Những người lớn đó là bạn bè của ta, còn những đứa trẻ là cháu con ta.”
Chim lửa lo lắng: “Tôi không quen với gió biển có mùi mặn. Liệu có thể trở về rừng không?” Anh an ủi: “Đừng lo! Sẽ có ngày em quen hết thôi. Giống như em đã quen anh vậy!”
Hai Thìn giới thiệu với trẻ nhỏ: “Đây chính là con chim lửa mà chú Hai bắt từ rừng kinh tế mới!” Trẻ nhỏ tò mò hỏi: “Cái mỏ nó nhọn quá, có khi cắn mình không chú Hai?” “Không đâu! Nó rất hiền lành. Chú Hai đã dạy nó rồi.” “Nó ăn gì vậy?” “Nó ăn thịt và cá…”
…
Mời các bạn đón đọc cuốn sách “Lời Nguyền Hai Trăm Năm” từ tác giả Khôi Vũ.