Cuốn sách “Long Hổ Phong Vân” của tác giả Ôn Thụy An là một phần trong hệ liệt tiểu thuyết võ hiệp Bạch Y Phương Chấn Mi. Ôn Thụy An, một nhà văn trẻ tuổi sáng tạo ra những tác phẩm độc đáo trong thể loại võ hiệp, được nhiều người đánh giá cao và so sánh với những tên tuổi lớn khác như Lương Vũ Sinh và Kim Dung. Với sự linh hoạt và phong phú trong cách viết, Ôn Thụy An đã thu hút sự chú ý của đông đảo độc giả. Trong “Long Hổ Phong Vân,” bạn sẽ được đắm mình trong những tình tiết hấp dẫn, những trận đấu mãn nhãn và những bí mật đầy kịch tính. Hãy sẵn sàng khám phá thế giới võ hiệp đầy mê hoặc này cùng tác giả tài năng Ôn Thụy An.Như ta đã nêu trước đó, trong tác phẩm này, chúng ta được giới thiệu về những nhân vật mạnh mẽ và uy nghiêm từ ngay cái nhìn đầu tiên. Điển hình là dáng vẻ của người đàn ông trên bên phải, với gương mặt trắng không râu, trong tay cầm quạt nho sĩ, ta có thể dễ dàng cảm nhận sức mạnh từ vẻ ngoài chỉ có họa sĩ giàu tâm huyết mới có được.
Và không khí náo nhiệt tại buổi tiếp khách này càng thêm phần sôi động với sự xuất hiện của nhiều khách mời quý tộc. Vị lão nhân ở giữa, giữa tiếng cười tươi nói lớn, nhìn ra ngoài rằng:
– Ta nghĩ ai vậy, hóa ra là Thượng Bộ Vân, con dấu nổi tiếng của Trung Nguyên, danh tiếng vượt trội, đã đến chơi, thật không cẩn thận từ xa mà tiếp đón ngươi đến, ta thực sự xấu hổ xấu hổ!
Chỉ sau đó, người mặc áo đen mới thư giãn và nói cười:
– Rất tốt, thị trấn thật dễ thương của các người đấy!
Lão nhân kia, tự xưng là Thượng Bộ Vân, sau khi thấy người mặc áo đen, anh bỗng dưng đứng dậy, đến gần và thân mật vỗ vai đối phương, và nói cười:
– Thượng lão đồng chí, xin lỗi nhiều! Chúng ta đã nghe nói rằng đêm nay sẽ có ai đó tới đánh cắp Huyết Hà đồ của chúng ta, chúng ta phải thận trọng.
Còn về nhà văn mặt trắng không râu, anh ta cũng đứng dậy và nói hài hước:
– Xin lỗi về sự việc này, thực ra, việc đánh bại Thất Tuyệt Lang, Thiên Địa Đao Thủ và chiến thuật ngầm nhỏ bé thế này, không gì có thể gây khó khăn cho Thượng lão đồng chí. Ha ha ha!
Hóc Thường Thần Ưng Thượng Bộ Vân có dư vị hải hước hồn nhiên, đã đi thây chớ ôm xinh hận hơn ba chục năm, hào hùng ắt sẽ nảy nở trong lòng. Ông cười nói:
– Không nhanh chóng, Huyết Hồn Tiểu Cục có thể đã đủ, chúng ta vô phải tớt, Lạc Huynh và Thẩm tiên sinh đã ca ngợi chúng rồi.
Người đàn ông kia chính là Hòe Bá Lạc Thiên Trì, thủ lãnh của Huyết Hà đồ, và văn sĩ Trẩm Thất Sơn, phó cục chủ Tụ Lý Nhật Nguyệt. Còn người đàn ông lực lưỡng kia là tổng sư trưởng của Huyết Hồ tiêu cục, Mã Xử Phụ “Trượng Nhị Kim Cương”.
Khi đó Lạc Thiên Trì cườn mày nói:
– Thượng lão đồng chí, liệu các ngươi có thể bảo vệ Huyết Hà đồ không, ta rất tin tưởng vào hai vị. Chúng ta chỉ có Thiên Địa Dao Thủ, Thất Tuyệt Lang, và Ngã Thị Thùy qua đây, nếu ngã Thất Trùng Sơn Quách Ngạo Bạch đến, sẽ không thể ngăn cản được hắn.
Thượng Bộ Vân nhấn mạnh:
– Ngươi nghĩ đại hiệp Ngã Thị Thùy cũng dám đến lấy Huyết Hòn đồ của chúng ta?
Lạc Thiên Trì ngưng cười nói:
– Đúng thế, nếu không, ta không dám xin chỉ thị từ Tăng Bang Chủ, để gửi hai vị đến đây giúp đỡ. Đừng quên chúng ta đã giữ Huyết Hà đồ, nhờ sự ủy thác của Trung Nguyên gia, nhưng bị kẻ khác đến cướp mất không còn một dấu vết. Đó sẽ là bài cống tiếc của huyền thoại.Dưới tình hình như vậy, làm sao để giải quyết tình thế này? Đề xuất của chúng ta là dâng Huyết Hà đồ cho Trường Tiếu bang, có thể sẽ giúp chúng ta lấy lòng tin từ thiên hạ.
Trọng tử “Huyết Hồn Thần Chưởng” Lạc Thiên Trì nói:
– Điều khiến ta lo lắng là Ngã Thị Thùy có vẻ đã biết về việc chúng ta và Huyết Hồn tiêu cục cùng hợp tác với Trường Tiếu bang, và họ đang tự tạo ra sự cố với ý định. Thực ra khi họ giao cho chúng ta nhiệm vụ bảo tiêu, rõ ràng như là đưa dê vào miệng sư tử. Ta lo sự việc này khiến chúng ta bị lộ ngay trước mắt giang hồ…
“Nghịch Nguyên Thần Ưng” Thượng Bộ Vân phát biểu:
– Ta cũng không tin rằng Ngã Thị Thùy có thể thành công, dù với sức mạnh của chúng ta cũng sẵn sàng đối mặt với họ… xem họ sẽ làm thế nào để cướp và cứu vãn!
“Khô Thi” Âu Lập Nhân cẩn trọng nói:
– Lạc lão đệ, gần đây ngươi nói rằng họ đã biết chúng ta hợp tác với Trường Tiếu bang, liệu có thể có người khác muốn hại Huyết Hà đồ không?
Trong lúc trao đổi, tiếng mõ canh từ hẻm dài vang lên.
– Cẩn thận, đám trẻ ơi, hãy đề cao sự bảo đảm hơn nữa!
Lạc Thiên Trì kêu lên một tiếng, sau đó biểu cảm trở nên nghiêm túc hơn khi nói:
– Đúng vậy, có một người khác cũng sẽ đến đêm nay…
Thượng Bộ Vân cười giữa lạnh nói:
– Ai đến để tìm chết vậy?
Lạc Thiên Trì trả lời:
– Đó chính là Phương Chấn Mi, tài tử từ Giang Nam.
Thượng Bộ Vân, Âu Lập Nhân cùng một lúc vang lên tiếng “ồ”, không kìm lòng rụt rè, lùi xa hai bước:
– Phương Chấn Mi!
Vào lúc đó, bên ngoài có bốn người bay vào. Họ là bốn kẻ đao thủ, đao khẳng đô đã vỡ, tai trái của họ đều có vết đâm bởi kiếm, máu vẫn chảy ra… rõ ràng nếu kẻ đối đầu muốn giết bốn người này, điều đó cũng dễ dàng không khác gì việc trở bàn tay.
Âu Lập Nhân cười giữa lạnh và nói:
– Kẻ tìm chết đã đến đây rồi!
Lạc Thiên Trì lên tiếng cao:
– Vui lòng tự giới thiệu!
Một người bên ngoài phòng buột miệng, mặc áo xanh dương, cầm một cái kiếm, ngọc thụ quanh trang, từng chữ từng câu:
– Tôi là Ưng Sầu Nham Thất Trùng Sơn Quách Ngạo Bạch. Lạc Thiên Trì, ngươi giết người vì bảo tiêu, hãy nhanh chóng trao Huyết Hà đồ ra, tự cắt đôi tay, có thể thì sẽ tha cho mạng của ngươi!
Lạc Thiên Trì, dù đã trải qua nhiều khó khăn, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt kiếm lạnh lùng của thiếu niên này, anh không thể giữ vững tư thế, lùi về sau hai bước, vuốt vuốt Huyết Hà đồ trong ngực.
Đột nhiên một tiếng la to:
– Đừng làm quá!
Đại hán vạm vỡ với “Trượng Nhị Kim Cương” Mã Cừu Phu đã như một con đại bàng rơi xuống, trước khi chạm đất, Kim Cương nặng ba mươi hai cân đã đập xuống đầu Quách Ngạo Bạch.
“Khô Thi” Âu Lập Nhân hét lên một tiếng:
– Rút lui ngay!
Nhưng đã quá trễ, Mã Cừu Phu như một ngọn núi lớn đã đè lên đầu Quách Ngạo Bạch. Hai vai Quách Ngạo Bạch di chuyển một cách mạnh mẽ, đột nhiên phát ra một vầng ánh sáng kiếm, “Trượng Nhị Kim Cương” Mã Cừu Phu kêu lên và té ngã, cả hai tay bị kiếm xuyên qua.
Khi quay lại nhìn Quách Ngạo Bạch, thấy hắn vẫn duyên dáng và tĩnh lặng, trên tay không cầm bất kỳ thanh kiếm nào.
“Khô Thi” Âu Lập Nhân hét to:
– Lui lại!
Nhưng không kịp, Mã Cừu Phu như một ngọn núi lớn đã đè lên đầu Quách Ngạo Bạch. Hai vai của Quách Ngạo Bạch di chuyển, ánh sáng kiếm bắn ra, hai người không thể đối phó, liên tục né tránh. Nhưng Quách Ngạo Bạch cũng không thể chiến thắng ngay lập tức. Ba người đã bắt đầu trận chiến trong phòng khách.
Đột nhiên, có một người từ ngoài phòng cười lớn:
– Tuyệt vời! Tôi cũng đến đây!
Trong lòng Lạc Thiên Trì rung động, anh hét lớn:
– Mọi người, hãy nhanh chóng chặn lối vào!
Bốn mươi tiêu sư lao tới, hướng về cửa chính. Nhưng một người mặc áo đen bất ngờ xông vào, hạ đối thủ dễ dàng, ba bốn chục người đã bị đẩy lùi.Trong một trận đấu gay cấn, các nhân vật trong tiểu thuyết từng phô diễn những kỹ năng võ thuật điêu luyện. Từ cú đánh lật ngửa, những quyền đánh uy lực đến những động tác lòng lanh có tâm. Cảnh hành động hấp dẫn và kịch tính đã khơi gợi sự tò mò và hứng thú của độc giả. Nhà văn Ôn Thụy An đã để lại dấu ấn riêng trong tác phẩm “Long Hổ Phong Vân”. Chắc chắn rằng bạn sẽ không thể rời mắt khỏi trang sách bi hùng này!