Nếu ZOO và Đồng thoại đen mang đến một Otsuichi đen đỏ, Calling You mang đến một Otsuichi hồng tro, thì MẮT ĐÁ sẽ giới thiệu với bạn một Otsuichi màu trắng hư vô. Quanh các nhân vật không có ai, tất cả đều cô độc đến rợn ngợp, một thứ cô độc được xây đắp bằng những nghịch lý chỉ có thể tồn tại trong thế giới phi thực của Otsuichi.
Một chàng trai hay ra đứng ở bờ sông, người làng hỏi tại sao cậu bảo đang tìm cẳng chân trái của mẹ. Một đứa bé mắc lỗi, muốn tránh phạt bèn đổ tội cho một đứa bé tưởng tượng. Càng bị vu nhiều tội, đứa bé tưởng tượng càng hiện rõ, và cuối cùng thành hình. Cô gái nọ có nuôi nhầm một con chó phẳng dai như đỉa, suốt ngày bị nó ăn mụn thịt, nốt ruồi, và các thứ linh tinh có thể ăn trên người… Xây dựng những tình huống xảy ra với xác suất bằng âm trong hiện thực, lần lại nguồn cơn một cách nhẩn nha nhưng dằn vặt, đây tiếp tục là một tập truyện ngắn ám ảnh của Otsuichi.
Tóm tắt nội dung cuốn sách
“Mắt Đá” là tập truyện ngắn kinh dị của tác giả Otsuichi, mang đến cho độc giả những câu chuyện rùng rợn, ám ảnh về những hiện tượng kỳ bí và những bí mật đen tối ẩn sau vẻ ngoài bình thường.
Tập truyện xoay quanh nhiều nhân vật khác nhau, mỗi người phải đối mặt với những trải nghiệm kinh hoàng vượt ngoài sức tưởng tượng. Từ một chàng trai hay ra đứng ở bờ sông tìm kiếm cẳng chân trái của mẹ, đến một cô gái nuôi nhầm một con chó phẳng dai như đỉa, “Mắt Đá” đưa người đọc vào thế giới của những điều kỳ dị, nơi ranh giới giữa thực tế và ảo ảnh trở nên mờ nhạt.
Điểm đặc biệt của “Mắt Đá” là cách tác giả Otsuichi xây dựng bầu không khí u ám, bí ẩn ngay từ những trang đầu tiên. Những câu chuyện được kể một cách chậm rãi, lôi cuốn, khiến người đọc không thể rời mắt. Otsuichi khéo léo lồng ghép những tình tiết ly kỳ, bất ngờ, khiến cho câu chuyện càng thêm hấp dẫn và ám ảnh.
Tác giả cũng đặc biệt chú trọng vào việc miêu tả tâm lý nhân vật. Những nỗi sợ hãi, hoang mang, lo lắng của các nhân vật được thể hiện một cách chân thực, khiến người đọc cảm thấy đồng cảm và thấu hiểu.
► Các sách này cũng hay lắm nè:
- Sách Một Nửa Đích Thực PDF
- Sách 28 – Jeong You Jeong PDF
- Sách Wabi Sabi: Bất Toàn, Hữu Hạn Và Dở Dang PDF
Tuy nhiên, “Mắt Đá” không chỉ đơn thuần là những câu chuyện kinh dị giải trí. Otsuichi còn gửi gắm vào tác phẩm của mình những thông điệp sâu sắc về bản chất con người, về những góc khuất trong tâm hồn và những mặt trái của xã hội.
Mỗi câu chuyện trong “Mắt Đá” đều là một lời cảnh tỉnh về những nguy hiểm tiềm ẩn xung quanh chúng ta. Otsuichi muốn nhắn nhủ đến người đọc rằng, đằng sau vẻ ngoài bình thường, có thể ẩn chứa những bí mật đen tối và những điều kinh hoàng mà chúng ta không thể lường trước được.
“Mắt Đá” là một tập truyện ngắn kinh dị xuất sắc, dành cho những ai yêu thích sự ly kỳ, ám ảnh và những câu chuyện có chiều sâu. Tác phẩm hứa hẹn sẽ mang đến cho bạn những trải nghiệm đọc khó quên và khiến bạn phải suy ngẫm về nhiều điều.
Review sách “Mắt Đá” của tác giả Otsuichi:
“Mắt Đá” là một tập truyện ngắn kinh dị của tác giả Otsuichi, bao gồm 4 câu chuyện độc lập với những tình tiết ly kỳ, ám ảnh và đầy bất ngờ. Cuốn sách đã tạo nên tiếng vang lớn trong văn坛 Nhật Bản và được dịch sang nhiều ngôn ngữ trên thế giới.
Điểm nổi bật
- Cốt truyện sáng tạo, độc đáo: Mỗi câu chuyện trong “Mắt Đá” đều mang đến một ý tưởng sáng tạo, độc đáo, khiến người đọc tò mò và không thể rời mắt khỏi từng trang sách.
- Bầu không khí u ám, rùng rợn: Tác giả Otsuichi đã xây dựng thành công bầu không khí u ám, rùng rợn trong từng câu chuyện, khiến người đọc cảm thấy rùng mình và sợ hãi.
- Nhân vật được xây dựng đa chiều: Các nhân vật trong “Mắt Đá” được xây dựng đa chiều, với những bí mật và góc khuất riêng, khiến người đọc cảm thấy tò mò và muốn khám phá.
- Kết thúc bất ngờ, ấn tượng: Hầu hết các câu chuyện trong “Mắt Đá” đều có kết thúc bất ngờ, ấn tượng, khiến người đọc phải suy ngẫm và lưu luyến mãi sau khi đọc xong.
Cuốn sách cũng có một số hạn chế:
- Một số câu chuyện chưa được giải thích rõ ràng: Một số câu chuyện trong “Mắt Đá” còn một số chi tiết chưa được giải thích rõ ràng, khiến người đọc cảm thấy hụt hẫng.
- Bạo lực và máu me: Một số cảnh trong “Mắt Đá” có thể gây khó chịu cho những độc giả nhạy cảm với bạo lực và máu me.
Nhìn chung, “Mắt Đá” là một tập truyện ngắn kinh dị hấp dẫn với những câu chuyện sáng tạo, độc đáo, bầu không khí u ám, rùng rợn và kết thúc bất ngờ, ấn tượng. Tuy nhiên, cuốn sách cũng có một số hạn chế về mặt giải thích chi tiết và bạo lực.
Đánh giá: 4/5 sao
Đánh giá của người đọc về nội dung cuốn sách
“Mắt đá” là tập hợp bốn câu chuyện ngắn mang phong cách huyền bí, lạ lùng, điều mà thường thấy trong các tác phẩm của nhà văn Otsuichi. Tuy nhiên, so với những tác phẩm kinh dị nổi tiếng khác của Otsuichi, những câu chuyện trong tập này có phần nhẹ hơn và không gây choáng lắm cho độc giả.
Truyện đầu tiên, “Mắt đá”, không tạo cho mình ấn tượng lớn. Mình nghĩ rằng truyện này lấy cảm hứng từ nàng thần Medusa, nơi chỉ cần ai nhìn vào mắt của nàng, người đó sẽ ngay lập tức biến thành đá.
Ba truyện còn lại thì mình cảm thấy ổn hơn. Đặc biệt là truyện thứ ba, “Blue”, kể về một con búp bê ma thuật xấu xí đã trải qua nhiều sự đau khổ từ con người, nhưng vẫn hy sinh một cách kiên cường vì niềm tin của mình. Đó là tình yêu và khát khao được yêu thương.
Tóm lại, cuốn “Mắt đá” vẫn mang trong mình những thông điệp ý nghĩa, dù không gò bó người đọc phải tiếp nhận một cách cụ thể. Ngoài ra, cuốn sách vẫn giữ được giọng văn đặc trưng của Otsuichi, một sự vô cảm nhẹ nhàng và mang nét u buồn, trầm lặng. Vì những lí do này, mình rất ấn tượng với các tác phẩm của Otsuichi và coi ông là nhà văn mà mình yêu thích nhất.
*****
Cuốn sách Mắt đá là tuyển tập 4 truyện ngắn, trong đó 2 truyện đầu hoàn toàn độc lập với nhau, 2 truyện sau thì có link với nhau chút xíu. Nếu được đặt tên lại cho tuyển tập này thì mình sẽ không đặt là “Mắt đá” mà sẽ đặt là “Hajime” – vì đó là phần truyện mà mình thích nhất. Tất nhiên, vì mình ko phải tác giả nên cũng ko có quyền đặt lại tên cho tác phẩm – vậy nên tên truyện vẫn là “Mắt đá” các bạn nhé. Còn vì sao Otsuichi chọn tên “Mắt đá” thì theo trao đổi riêng, 1 phần vì anh ý thích truyện Mắt đá nhất, 1 phần vì anh ý chọn ngẫu nhiên truyện này ở vị trí đầu tiên nên chọn làm truyện chủ đề luôn, dù chả liên quan gì, thêm nữa thì nghe tên truyện “Mắt đá” kêu hơn “Hajime” 900 lần (tôi đùa thôi, đoạn lý do này hoàn toàn là do tác hại của “đá” đấy)
4 truyện ngắn trong “Mắt đá” nói về những mối quan hệ tình cảm khác nhau nhưng chung quy lại, nổi bật là 4 mối quan hệ tình cảm lần lượt là: Tình mẹ con, tình bạn, tình pet với người, tình người với pet, tình người duyên ma – à thừa mất rồi, ko có tình người duyên ma nha các bạn! Điểm chung của 4 truyện là đều có yếu tố kì ảo – và là yếu tố kì ảo rất dị, rất Otsuichi! Không biết anh Ot có dùng mai thúy ko mà nghĩ ra mấy thứ ảo ma Canada thế ko biết. Để so sánh truyện nào ảo hơn truyện nào thì mình chịu, chỉ biết là mình thích “Hajime” nhất, vậy thôi nha, các bạn tự đọc tự có cảm nhận riêng nha nha nha!
Đánh giá: 7,5/10
*********
Bộ truyện “Mắt đá” – tập truyện khiến mình sắp vỡ tung trong những cảm xúc đan xen, vui buồn lẫn lộn. Với “chất xúc tác” là các yếu tố giả tưởng, thật khó để không so sánh với tuyển tập truyện ngắn đầu tiên cùng tác giả được xuất bản tại Việt Nam – “ZOO”. Tuy nhiên, nếu nói “ZOO” là truyện kinh dị mang yếu tố tình cảm thì “Mắt đá” lại là truyện tình cảm mang yếu tố kỳ ảo. Đây là điều mình không lường trước vì cả bìa sách lẫn lời giới thiệu ở mặt sau đều được dẫn dắt theo hướng kinh dị – truyền thuyết đô thị, trong khi trọng tâm của cuốn sách thiên về những tình cảm giữa con người nhiều hơn.
Mình thấy nhiều độc giả đã đọc qua Otsuichi coi đây là một cú lừa vì đợi mãi không thấy yếu tố kinh dị chặt chém thường xuất hiện trong truyện của ông, nhưng “Mắt đá” lại thực sự khiến mình bất ngờ ở sức sáng tạo phi thường của tác giả và cách ông có thể đi sâu vào tâm lý kì cục bất thường của những đứa trẻ con mới lớn. Mình thấy thích thú vô cùng ở giọng văn có phần đương nhiên, vô cảm trái ngược hoàn toàn với những tình tiết tràn ngập phép thuật mà Otsuichi tạo ra, lần lượt ở 4 thiên truyện:
1. “Mắt đá”: Về người đàn bà có khả năng làm mọi người hoá đá.
2. “Hajime”: Về người bạn sinh ra từ trí tưởng tượng.
3. “Blue”: Về những con búp bê biết cử động.
4. “Chó phẳng”: Về hình xăm chú chó biết di chuyển xung quanh cơ thể.
Tất cả những yếu tố kỳ ảo này chính là “chất xúc tác” để đẩy nhân vật chính vào những tình huống vừa vô lý vừa hợp lý trong cuộc sống, khiến cho họ trưởng thành và cũng ít nhiều chạm đến trái tim của người độc giả là mình, khiến mình xót xa đồng thời ngập tràn hy vọng.
Để nhận xét cụ thể, đối với mình, “Hajime” và “Chó phẳng” là hai câu chuyện xuất sắc nhất trong “Mắt đá”. Mình cũng cảm giác đây là những câu chuyện mà Otsuichi thích nhất vì cách sắp xếp, hay sự miêu tả kỹ lưỡng đến từng milimet đến nỗi mình có thể tưởng tượng ra từng nhân vật và yêu mến họ. Tuy nhiên, đây cũng là 2 thiên truyện với kết thúc buồn và để lại sự xót xa dai dẳng nhất khi cái chết của những người thân thương xung quanh nhân vật chính đã được báo trước từ dòng đầu tiên, còn lại là cách họ đối diện / chuẩn bị cho nỗi đau ấy.
Còn lại, “Mắt đá” là câu chuyện đầu tiên và là câu chuyện an toàn nhất với phong cách đen tối đặc trưng của Otsuichi. Có thể nói là “đầu dê” được treo lên để “câu” mình mua sách, nhưng cuối cùng thì khá bình thường. Đáng tiếc nhất phải kể đến “Blue” với tuyến nhân vật nhạt nhẽo, dễ đoán, cũ mèm, vô lý đến nỗi khó tin. Đây cũng là câu chuyện duy nhất Otsuichi không dùng lối kể chuyện theo ngôi thứ nhất và sử dụng tuyến nhân vật phương Tây. Sự vô lý khiến mình phá lên cười là việc người bố sẵn sàng mua tặng con gái những búp bê đẹp đến kỳ dị cuối cùng của một thợ thủ công nổi tiếng đã tự kết thúc cuộc đời bằng súng lục. Nghe sai đến nỗi mình đã mong đợi một cú twist nào đấy nhưng tất cả chỉ là “Toy Story”.