Mạt Thế Chưởng Thượng Thất Tinh
Tác giả: Nguyệt Hạ Kim Hồ
Thể loại: tang thi mạt thế, trọng sinh, dị năng, không gian tùy thân, tu chân tiên hiệp, lãnh đạm thụ x bá đạo hắc báo công, nhân thú, cường cường, 1×1, HE
Tình trạng bản gốc: Hoàn 2 quyển +2 phiên ngoại
Tình trạng edit: Hoàn
VĂN ÁN
Trương Thư Hạc, truyền nhân của Chính Nhất Phái, sống lại một đời khác và chuẩn bị cho sự suy tàn của thế giới. Việc quan trọng đầu tiên là tìm bảo vật gia truyền và học phù chú. Anh còn cố gắng luyện chế phó thú báo và không ngờ rằng mối quan hệ này sẽ thay đổi cuộc đời anh, khi phó thú này chính là Kim Trảm Nguyên, người bạn đồng hành đắc lực của anh.
CẢM NHẬN
Quyển 1: MẠT THẾ
Trương Thư Hạc và Kim Trảm Nguyên hợp tác để sống sót trong một thế giới suy tàn. Anh thụ trưởng thành, lý trí và kiên trì; trong khi đó, anh công cực kỳ mạnh mẽ và chiếm hữu. Câu chuyện còn có sự góp mặt của những nhân vật phụ đáng yêu như Ngụy, Lưu Hải và Nữu Nữu.
Quyển 2: TU TIÊN
Trương Thư Hạc và Kim Trảm Nguyên tiến bước vào thế giới tu tiên với những thử thách mới. Anh thụ tìm kiếm cách nâng cao phẩm chất linh căn, trong khi anh công vẫn là sức mạnh vững chãi đồng hành bên cạnh anh. Nếu bạn thích thể loại tu tiên, đừng bỏ lỡ phần này!
(Nhấn vào ✨ để xem thêm chi tiết)Truyện này kể về hành trình hấp dẫn của nhân vật chính từ việc săn lùng tiền bạc và thức ăn để nuôi chồng từ lúc còn rất nhỏ. Vượt qua muôn vàn khó khăn và nguy hiểm, đã có lần suýt chết, nhưng cuối cùng cô vẫn thành công giúp chồng trở về với danh phận Kim Trảm Nguyên. Sau đó, hai người quay về nơi bắt đầu. Lý do họ đã bước chân vào thế giới đó, bạn sẽ phải đọc truyện mới biết được đấy.
Điều cuốn hút nhất mà tôi cảm nhận được sau khi đọc truyện chính là tình cảm đặc biệt của anh công dành cho thụ. Mặc dù anh có tính cách cứng cỏi, thậm chí đôi khi tàn nhẫn và dữ dội, nhưng tình yêu của anh vô cùng sâu đậm. Anh sẵn lòng bảo vệ người kia bất kể ngày đêm và đấu tranh mạnh mẽ vì ước nguyện của mình. Cho đến khi vĩnh viễn rời bỏ, tình cảm ấy vẫn được thể hiện qua hồn phách, kiên trì đợi chờ người kia tái sinh, mong muốn gặp lại dù cần phải chờ đợi thêm hàng trăm năm. Đoạn Trần Hạc gợi lại ký ức của kiếp trước thật cảm động.
ĐÁNH GIÁ
Truyện này dài vài chối, đôi khi bạn có thể thấy hơi mệt mỏi, nhưng đây thực sự là một tác phẩm đáng đọc. Đây cũng là một trong những tác phẩm được tôi yêu thích, vì vậy tôi sẽ đánh giá 10/10 cho tác phẩm này.
Biên tập viên đã làm việc rất tốt, văn phong truyện ổn, không có lỗi gì cả. Tôi rất trân trọng công sức của bạn biên tập nên cũng đánh giá 10/10 cho bạn.
Có một nhóm khác cũng đang biên tập truyện này nhưng chưa hoàn thành, đó là nhóm Thần Phong Các, mọi người có thể ủng hộ họ để họ có động lực hoàn thành truyện nhé!Cảm giác hồi hộp, không có cảm giác tê trong miệng, không có hiện tượng váng đầu. Cảnh vật trước mắt không phải là ảo cảnh từ độc tố, mà là thực tại. Đúng vậy, liệu Trương Thư Hạc đã trở về mười năm trước? Khẳng định với ánh mắt dường như khó chịu, Trương Thư Hạc đứng dậy, do dự đến cửa sổ, rồi mở ra. Không phải sự âm lãnh hay hắc ám, mà là ánh mặt trời ấm áp chiếu sáng, cùng với gió mát và tiếng nói thầm trong khu chợ nhỏ dưới lầu. Trái tim anh dâng trào, như thể sống lại. Nếu đúng như vậy, liệu đây có phải cơ hội hay chỉ là lỗi kỹ thuật? Dẫu sao, cho anh, sống lại là điều vô cùng hân hoan…
Nhớ đến những kỷ niệm đã phai, Trương Thư Hạc vội vã đến gian phòng chứa đồ lặt vặt. Giữa những vật cũ không dùng, anh tìm thấy một pho tượng Linh Bảo Thiên Tôn – một báu vật từng được cha thờ cúng. Được biết, tổ tiên Trương gia thuộc Cổ Linh Bảo nhất phái, am hiểu phù thuật. Pho tượng trước mắt, vốn bí ẩn với một chỗ rỗng bên trong, đã từng cứu sống anh. Ký niệm hiện về, khiến Trương Thư Hạc vui mừng. Muốn mở cửa bí mật, nhưng không tìm ra cách. Liệu anh sẽ làm thế nào để khám phá bí mật ẩn chứa trong tượng đá này?Sự tương đồng này rất đáng chú ý. Nếu đặt chúng cạnh nhau, bạn có thể không chú ý lắm vào ban đầu. Nhưng mười năm sau, khi Trương Thư Hạc nhìn lại, bỗng thấy như có điều gì đó quen thuộc, anh ta giơ tay trái lên và nhìn vào lòng bàn tay. Chợt nhận ra vị trí của bảy nốt ruồi nhỏ trên lòng bàn tay trái, giống như mô phỏng vị trí của bảy nốt ruồi trên bàn.Tiếp tục đôi chút ngần ngại, anh ta đưa bàn tay đến vị trí của bảy nốt ruồi trên bàn, đồng hành vị trí, sau một khoảnh khắc, anh nghe thấy tiếng vang nhỏ truyền đến, nơi bảy nốt tương ứng dưới bàn đã nứt, tiết lộ ra một khe hở tối om bên trong.Trong lòng Trương Thư Hạc, vui mừng dâng trào, anh ta tìm thấy một cây đèn pin trong hòm, soi sáng vào khe hở đó. Trong ánh sáng tiêu biển lên đầu tiên, dường như là một mảnh vải, khi khui ra thì đó là một tấm vải lụa cổ điển, cỡ bằng viên đường phèn, khi mở ra thì có năm thước vuông, trên đó chật cứ điều nhỏ li ti. Khẩn trương nhìn qua, dường như là phương pháp phù thường.Sau đó, anh ta lấy ra một vật thể cỡ bằng quả trứng vịt, vừa lấy ra thì bỗng cảm thấy mùi tanh khủng khiếp, hình dáng mềm mại không gắn tay, màu sắc đen u, còn thối hơn cả trứng vịt thối. Dù cảm thấy khó chịu nhưng không biết làm sao, anh buộc phải tạm thời đặt sang một bên.Sau cùng, anh ta lấy viên hạt đào kia ra. Khi anh ta lấy nó ra từ mảnh đất vụn, đã bị vỡ, chỉ còn một nhân đào bên trong, trong cảnh đói đói khát, anh ta đã ăn mất chúng, sau đó lại mọc ra một cây non, suốt mười năm, Trương Thư Hạc đã sống nhờ vào việc ăn lá cây non nhiều lần.Khi vật phẩm bên trong tượng đá Linh Bảo Thiên Tôn đã được lấy hết, anh ta cầm ba vật phẩm đó trên tay tới chiếc bàn gần cửa sổ, nơi có đủ ánh sáng. Sau khi một chút do dự, anh ta mở ra tấm vải lụa năm thước vuông đầu tiên, kiểm tra xem liên quan đến ba vật phẩm này không. Qua lướt qua, trên tấm lụa đó dường như ghi chép phương pháp chế tạo của một loại phù Thất Tinh. Có vẻ như rất phức tạp, cần tu luyện phương pháp hô hấp Thổ Nạp, khiến cho ba mục tịch ‘tinh, khí, thần’ đủ no, tập trung trên bàn tay, sau đó mới có thể vẽ phù. Tất cả những thứ như giấy, bút mực, chì sa để vẽ phù, đều cần phải chú ý cực kỳ. Tổng cộng có bảy tấm.Dù anh ta hiểu chút ít, nhưng chỉ đọc sơ qua giữa những dòng chữ, nhưng hai loại trong đó, từ nhỏ đã từng bị bố ép phải học về phù cùng loại, cũng chính là hai loại phù đó, đã giúp anh mấy lần tránh chết. Trong lòng Trương Thư Hạc biết rằng đây là phù thuật bảo mệnh, anh cất giữ cẩn thận.Tiếp đến là quan sát viên trứng vịt tanh tưởi màu đen u, chỉ lấy ra một lát thôi, phòng nào cũng ngửi thấy mùi tanh. Anh đã phải thở kín mũi, chìm đầu vào nghiên cứu nửa ngày, vẫn chưa hiểu rõ về thứ này, anh buộc phải tìm một chén rỗng để cất nó vào, đậy nắp tạm thời.Sau cùng anh ta nghiền ngẫm viên hạt đào đó sau một thời gian dài. Anh nhớ khi tìm thấy nó, tượng đá đã bể ra năm mảnh, và viên hạt đào đó cũng bị bể về hai phần. Không biết đã trải qua bao nhiêu lần lửa oan hun sấy, vỏ ngoài đã chuyển sang màu cháy đen, cách biệt rõ rệt so với màu đỏ ửng lên trong tay ở thời điểm hiện tại.Phù Thất Tinh không phải chỉ chế tạo qua một ngày, viên trứng vịt không phải những vật phẩm phàm, màu đen tanh đó vẫn còn bí ẩn, chỉ có viên hạt đào trước mắt anh như đang hình dung được một phần.Kế đến anh ta lấy ra con dao và dụng cụ nhọn, chuẩn bị bóc vỏ để lấy nhân bên trong, kết quả sau nửa ngày cố gắng, không có một kết quả. Cả vỏ của viên hạt đào, không để lại một vẽ vết tích nào, Trương Thư Hạc loay hoay, trán ướt đẫm mồ hôi.Cùng lúc, anh ta cảm thấy hoảng sợ, biết rằng viên hạt đào này không phải đồ vật thông thường, nhưng ngay cả việc dùng búa đập cũng không thể vỡ ra, thì thứ này cuối cùng là gì?Mời bạn đọc trải nghiệm “Mạt Thế Chưởng Thượng Thất Tinh” của tác giả Nguyệt Hạ Kim Hồ.