Cuốn sách “Miền Đất Dấu Yêu” là một tác phẩm lý tưởng cho những ai đam mê câu chuyện tình cảm nhẹ nhàng, đặc biệt trong thời gian phải ở nhà nhiều do dịch Covid-19. Dù có một số lỗi trong quá trình dịch thuật, câu chuyện vẫn rất đáng yêu và thú vị để giải trí.
Tác giả Dorothy Garlock, với hơn 50 tác phẩm đã được dịch sang nhiều ngôn ngữ và được xuất bản rộng rãi trên thế giới, đã tạo ra một câu chuyện đầy sức hút với những tình tiết ngọt ngào và phức tạp về tình yêu giữa Summer và Slater McLean ở vùng Texas hoang dã.
“Miền Đất Dấu Yêu” không chỉ là một câu chuyện tình yêu đẹp, mà còn chứa đựng những yếu tố bất ngờ và hấp dẫn, khi mà một phụ nữ thâm hiểm đang âm mưu tước đoạt hạnh phúc của hai người. Việc kể chuyện của Garlock sẽ khiến bạn lưu luyến trang sách và cảm nhận được độ chân thành và tâm hồn của nhân vật.
Những tình tiết lôi cuốn, những phân cảnh sống động và hấp dẫn sẽ khiến bạn đắm chìm trong thế giới riêng của Summer và Slater, cảm nhận được mỗi cung bậc cảm xúc và sự phát triển của tình yêu đầy sâu sắc.
Nếu bạn là người yêu thích thể loại lãng mạn, “Miền Đất Dấu Yêu” chắc chắn sẽ là một lựa chọn đáng để bạn đắm chìm vào và thưởng thức trong những ngày dịch bệnh.Summer vươn tay đến mái tóc tết gọn của cô để gió không thổi bay nó. Jesse đến và dường như đã sắp xếp với chủ khách sạn. Summer lấy tiền mà Slater đã đưa sẵn và đợi Jesse. “Xin chào, Jesse,” Summer mở cửa và chào.
Jesse nói với Summer rằng tiền khách sạn đã được thanh toán và khuyên cô nên giữ một phần. Anh đã sắp xếp vé máy bay đến Austin cho cô và Bill sẽ đảm bảo cô đến đó an toàn. Khi Summer không muốn tiền, Jesse nói, “Hãy để đó, chúng tôi có thể gặp nhau ở Austin với Sadie.” Summer quyết định sử dụng họ của mẹ, Wheeler, và để lại lời nhắn tại trạm bưu điện.
Khi họ bước vào nắng trưa, Summer và Jesse bước thẳng, vươn lưng thành thẳng. Jesse nhận hành lý của Summer và giao cho tài xế để xếp vào khoang. Bill, người đã đưa Summer và John Austin đến Hamilton, đang đợi bên cạnh xe khách.
Trước khi Summer phải rời đi, cô muốn ôm Jesse lần nữa. Jesse cảm nhận điều đó và siết chặt cánh tay của cô, an ủi, “Mọi việc sẽ ổn thôi, Summer. Nhớ, nếu có vấn đề gì, hãy viết thư cho đại úy Slane tại pháo đài. Ông ấy sẽ gửi cho tôi. Bạn sẽ làm được đúng không?”
Điều đó làm Summer nín thoáng nước mắt, cô gật đầu và cảm ơn Jesse. Jesse đưa cô vào khoang hành khách và che giấu cảm xúc dưới một chiếc mặt nạ. Summer ngồi cạnh một phụ nữ Mexico ôm em bé. Khoang xe đã đầy người, và khi xe khởi hành, Summer dõi mắt theo Jesse cho đến khi anh biến mất.
Trên đường rời Piney Woods, Summer cảm thấy cô đơn. Nay, cô chỉ có John Austin ở bên. Trên đường đến Hamilton, họ gặp Sam McLean, người khiến Summer cảm thấy xót xa.
Với tia nắng gay gắt, Summer cố nón để làm mát mình và cả em bé. Cô cầu nguyện dạ dày cô không làm phiền cô nữa. Summer nhìn xa, nhìn bầu trời rộng lớn. Công việc khó khăn nhất là giữ những nỗi đau sâu bên trong nơi chúng không xuất hiện.
Xe đi qua một con lạch và dừng. Bill báo rằng họ sẽ phải chờ một chút và mời mọi người xuống xe nếu ai muốn.Summer đã nhảy ra khỏi chiếc xe và cảm thấy chất lượng mình đã được nâng cao. Ánh nắng rực rỡ của mặt trời chiếu rọi xuống, làm Summer cảm thấy ấm lòng và đầy năng lượng. Sự chăm sóc từ người phụ nữ Mexican đã đem lại cho nàng cảm giác sảng khoái. Khi Summer quay trở lại cuộc sống, nàng đã tự tin hơn và sẵn sàng cho cuộc hành trình đầy thách thức phía trước.
Chiếc xe bắt đầu lăn bánh, mọi người trên xe đều trầm trồ và thấu hiểu. Không ai thèm nói lên lời nào, cảm giác yên tĩnh và bình lặng lan tỏa trong không gian. Summer nhận ra rằng cuộc hành trình không chỉ là về việc đến nơi đích mà còn về việc hiểu biết về bản thân và vượt qua khó khăn.
Với sự xuất hiện bất ngờ của Jack, tâm trạng của Summer bắt đầu chuyển biến. Sự lo lắng và hoang mang bao trùm trong tâm hồn nàng, nhưng sự mạnh mẽ và quyết đoán của nàng đã được thể hiện rõ ràng. Trải qua những cung bậc cảm xúc, Summer dần thức tỉnh và sẵn sàng đối mặt với mọi thách thức đến từ cuộc hành trình đầy kỳ vọng này.Với khẩu súng của mình, anh ta ra hiệu để hướng cây hồ đào trải rộng mà một trong số chúng vươn dài theo con đường không chút bóng mát.
“Kéo xe qua bên dưới bóng cây đi, Gus. Chúng ta sẽ đợi một lúc nếu quý cô này không đổi ý, thế thôi. Hành khách có thể bước ra ngoài và duỗi chân tay.”
Người phụ xe nghiêng người qua để gọi Summer, rồi hét lại với Bill. “Người phụ nữ nói không, Bill.” Xe di chuyển đến bóng râm.
“Phụ nữ chết tiệt! Rất mừng là tôi đã không cưới ai.” Bill nguyền rủa, lấy chiếc mũ đầy bụi của ông ta xuống và đập đập nó vào đùi.
“Điều đó sẽ không kéo dài đâu, Bill. Ông và Slater sẽ phải dịu xuống thôi. Hẳn là có gì đó sai với cái miệng của cậu ấy rồi. Chưa bao giờ nghe nhiều lời nguyền rủa như thế tuôn ra từ nó trước đây. Chưa bao giờ nghe nhiều lời nguyền rủa như thế tuôn ra từ nó trước đây. Cơn choáng của cậu ấy đã bị nén lại kể từ khi cậu ấy nghe được chính Jesse đã đặt cô ấy lên chuyến xe khách. Chuyến đi xóc này chẳng làm cho tâm trạng của cậu ấy tốt lên được chút nào, ngay cả khi chúng tôi đã cố định sợi dây treo trên chiếc xe thồ và đặt chiếc giường lông vũ vào đó.”
Ba người đàn ông và người phụ nữ ra khỏi xe, để lại Summer một mình với người phụ nữ có đứa bé. Các cánh cửa để mở và luồng gió nhẹ có phần làm mát họ đôi chút. Summer lau gương mặt nàng bằng chiếc khăn tay ướt sũng. Người phụ nữ giơ một bàn tay rụt rè chạm vào đầu gối nàng. Hành động thương cảm ấy khiến nàng ngước đầu lên. Jack không có quyền bắt họ phải đợi như thế này, khi cho rằng nàng sẽ đổi ý. Nàng đã bảo ông như thế. Nàng nhìn quanh để có thể thấy ông và nghĩ rằng hẳn là nàng đã mất trí. Có phải Jack đang chỉa súng vào người đánh xe không? Chúa lòng lành, ông ấy đã làm thế! Điều gì đang xảy ra? Thế giới điên hết rồi sao?
“Jack! Jack, ông đang làm cái gì thế?” Nàng trèo ra khỏi xe, gần như vấp ngã vì vội vàng. “Hãy để ông ấy đi. Ông không có quyền giữ ông ấy! Để tôi nói…”
Hãy đón đọc Nơi Trái Tim Trở Về của tác giả Dorothy Garlock.