Văn án:
Câu chuyện Miệng Độc Thành Đôi mang đến một hiểu biết mới về thể loại ngôn tình. Nam chính Trình Lục Dương, mặt dày, ấu trĩ, nhưng hấp dẫn bởi sự độc đáo của mình. Tần tiểu thư, rộng lượng và chu toàn, quyết định thu phục Trình Lục Dương, nhưng liệu điều đó có dễ dàng như cô nghĩ không?
Trích đoạn:
“Câu chuyện về Tần Chân và Trình Lục Dương thật sự đặc biệt. Cô chỉ biết lái tàu điện ngầm nhưng lại vô tình gặp phải một anh chàng tổng giám đốc độc miệng, mặt dày. Tần Chân phải đối mặt với việc chi trả một khoản nợ lớn khi gặp phải tai nạn với chiếc xe đắt tiền của Trình Lục Dương. Liệu cuộc đời của họ sẽ đi về đâu?”
Lời của Biên Tập Viên:
Những điều bạn không thể bỏ qua về tác phẩm này:
1. Có nhiều tên gọi thú vị khác như “Đậu Xanh Rau Má Tao Muốn Giết Chết Thằng Main Lắm Rồi”.
2. Nam chính Trình Lục Dương với tính cách độc đáo, nhắc nhở bạn nên cẩn thận khi đọc.
3. Cẩn trọng với những chi tiết cẩu huyết, có thể khiến bạn phải phanh lại chớ tông vào đuôi xe.
Một câu chuyện hài hước, đầy lãng mạn, thích hợp cho những ai yêu thích thể loại ngôn tình!Trả góp không?”Trình Lục Dương dừng một chút: “Bao lâu?” “Nửa năm được không…” Thấy đối phương sắc mặt khó coi, Tần Chân vội vàng sửa lại: “Năm tháng, năm tháng là được rồi… hoặc là bốn tháng cũng được.” Trình Lục Dương lặng thinh một lát, yên lặng nhìn chằm chằm cô: “Thật ngại quá, cô cho rằng tôi là đồng nghiệp với cô? Trả góp? Cô mua nhà hả?”—Tần Chân từ tận sâu trong tâm hồn khinh bỉ tên phú nhi đại…Làm ơn từ nay không xem chương trình này nữa!Anh sẽ ngồi thẳng lưng, không dám rời đi nửa bước, y như một đứa trẻ cố chấp ngồi trong màn mưa chờ cô. Khi cô gặp đối tượng thầm mến từng bị anh khinh bỉ, anh sẽ phát điên chạy đến bên cạnh cô, mắng cô một trận ra trò, rồi bảo cô ngốc nghếch. Khi cô bị cha mẹ ép đi xem mắt, anh sẽ từ trong dạm tinh anh trong ngành, ngàn chọn vạn tuyển để tìm được người phù hợp với cô nhất. Nhưng mà Tần Chân của bây giờ, đã thích anh mất rồi. Thích từ những quan tâm nhỏ nhặt nhất của Trình Lục Dương, từ những lời nói độc miệng nhưng thực chất đầy quan tâm lo lắng, từ cử chỉ đáng yêu như một đứa trẻ tự xác khi anh uống say, thích cả sự mạnh mẽ vượt qua quá khứ bi thương của anh, thích hết tất tần tật của anh, kể cả cái thói miệng thối đó. Trình Lục Dương thần kinh thiết thô, anh không hiểu tại sao lại quan tâm cô như vậy? Không hiểu dù là người hoàn hảo cỡ nào đi vào tay thì cũng không xứng với Tần quản lí của anh, anh không biết tại sao mỗi lần sắp xếp cho cô đi xem mắt thì kết quả cũng là anh không hài lòng kéo cô ra về, không biết vì sao đau lòng cái ngốc nghếch của cô, không biết vì sao khi nghĩ cô đã có người thích hợp bên cạnh thì trái tim như trống rỗng. —Anh sẽ đối xử tốt với cô ấy chứ? Coi cô ấy quan trọng hơn tất cả mọi thứ, nguyện hy sinh thời gian làm việc để ở bên cô ấy, khi cô ấy nổi giận cũng sẽ nhẫn nại dỗ dành cô ấy, có thể làm được việc này không? Nếu có thể làm được, anh xác định mình cả đời đều nguyện làm việc này vì cô ấy sao?”“Sức khỏe cô ấy không tốt lắm, mỗi lần đến thời gian hành kinh đều sẽ khó chịu, anh nhớ phải thông cảm, kể cả ngày lành, đừng để cô quá mệt nhọc.”“Cô ấy ý, có gì không vui đều nuốt vào bụng, bình thường luôn chào người bằng gương mặt tươi cười vui vẻ. Cho nên nếu cô ấy tươi cười rất vui vẻ với anh, chưa chắc trong lòng đã nghĩ thế, anh phải chu đáo vào, quan sát thêm biểu cảm của cô ấy, đừng để cho cô giận hờn thành quen, như vậy không tốt cho sức khỏe.”—Một người thì cứ tự ti bản thân cùng đối phương là người của hai thế giới, không xứng với anh, một người thì sợ rằng khi bản thân mình thổ lộ thì cả hai ngay cả làm bạn cũng được, chuyện tình cứ đằng cô mãi không thôi đến khi nữ chính quyết định cược một chuyến, cược Trình Lục Dương cũng thích Tần Chân cô. Thế rồi cứ thuận theo tự nhiên, hai người ở bên nhau, và hiển nhiên đoạn sau là ngọt tới sâu răng, tuy nhiên vị tổng giám đốc tiên sinh nào đó cũng không thoa tại cái thói quen độc mồm. Khi đi về gặp cha mẹ Trình Lục Dương, một màn con dâu tương lai đả kích bố chồng chứng tỏ vật hợp theo loài, nồi sao thì nắp như vậy, Trình Tần thị cũng không phải dạng vừa. Rồi cả hai đám cưới, có cuộc sống hạnh phúc mãi mãi về sau. Cả hai tên độc mồm chỉ có thể chiều nhau đương nhiên là thành đôi để tránh để lại mầm họa cho nhân gian rồi. Phiên ngoại không liên quan đến nhân vật chính mà là về cặp đôi phụ, bạn thân nữ chính là một anh chàng ma men tình cờ nhặt được về, câu chuyện của hai người này cũng đáng yêu không kém. Tóm cái váy lại, bộ truyện này không quá dài, tình tiết vừa đủ không quá rắc rối, chết cười với nhiều mảng xiến xoái, móc họng của anh nam chính, tính cách nhân vật độc đáo, đọc truyện nhiều khi cười đau cả miệng, cũng có vài tình tiết rơi nước mắt nhưng đáng đọc, truyện mang tính giải trí cao. *** Tần Chân đang tập lái xe, do bất cẩn nên tông trúng đuôi xe Bentley của Trình Lục Dương, cần phải bồi thường cho anh. Ấn tượng đầu tiên về Trình Lục Dương là sự độc mồm độc miệng của anh :3 Ấn tượng thứ hai là ở phong cách ăn mặc lạ của Trình Lục Dương, anh hay chọn những màu sắc sặc sỡ. Cả nhà anh đều nghĩ đó là gu của anh, mình cũng tưởng thế… cho đến khi biết đượcTrong thực tế, anh bị mắc bệnh mù màu, điều mà không ai trong gia đình anh biết đến (thật đáng tiếc). Với một chút biến cố, nam và nữ chính đã đến được với nhau nhờ vào điều đó. Ba của Trình Lục Dương rút vốn khỏi công ty thiết kế của anh, khiến một số công ty bất động sản trở nên lạnh lùng với anh. Anh phải nỗ lực giữ chân thậm chí là công ty bất động sản nhỏ của mình… và một trong số đó là công ty của Tần Chân (công ty Âu Đình). Tần Chân được giao nhiệm vụ hợp tác với công ty thiết kế La Lune của Trình Lục Dương. Từ đó, hai người dần tiếp xúc và hiểu biết thêm về nhau.
Thật ra, Trình Lục Dương có vẻ độc miệng nhưng anh cũng là người rất tốt. Khi mẹ của trợ lý Phương Khải bị bệnh, anh đã cho phép anh nghỉ phép có lương để Phương Khải về nhà chăm sóc mẹ. Lục Dương cũng đã giúp đỡ Tần Chân khi cô phải đối mặt với tên trộm cắp điện thoại của cô. Trình Lục Dương là một nam chính với nhiều phẩm chất tốt: gia thế giàu có, am hiểu kinh doanh, đẹp trai, giỏi nấu ăn, chu toàn và biết quan tâm chăm sóc người khác… nhưng vẫn “ế” vì ai cũng ngần ngại tiếp cận (vì lý do độc miệng đấy chứ :v). Cuối cùng, anh cũng đối mặt với oan gia Tần Chân :3
Tần Chân là một nhân vật rất thực tế: là một nhân viên bán hàng phải vật lộn với doanh số suốt ngày, phải đương đầu với đủ loại khách hàng: từ những người khó tính, kẻ thích cà khịa, người kiêu căng, đến những kẻ ngạo mạn… Bên ngoài, cô có vẻ ngoài cứng nhắc và đôi khi cũng độc miệng, nhưng sâu bên trong, Tần Chân lại là một cô gái yếu đuối, tự ti… Nhờ gặp Trình Lục Dương, cô mới nhận ra rằng người mà cô đã thầm yêu suốt mười mấy năm – Mạnh Đường, chỉ là một kẻ ích kỷ và điều ấy đã thất vọng cô.
Tôi không thấy ai phê phán câu chuyện nên tôi đã tự mình nhảy vào. Ban đầu, tôi cũng đã thích thú với những câu đùa của nam nữ chính. Nhưng, sau 30 chương, tôi bắt đầu thấy chút nhàm chán, không còn cười nữa. Có lẽ do câu chuyện hơi dốc hướng về điền văn, và nhẹ nhàng quá nên tôi không cảm thấy thích. Tuy vậy, tôi vẫn nghĩ rằng câu chuyện này khá hay, thực tế và mọi người nên đọc. Tuy nhiên, tôi phải dừng lại ở đây vì không thích loại truyện nhẹ nhàng như vậy, và văn phong hài hước đã không còn thu hút tôi nữa =)) Tôi cũng không thích sự tự ti và đầy luỵ tình của nữ chính. Có lẽ do tôi chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ đơn phương hoặc yêu ai đó suốt mười mấy năm (không được đáp lại hoặc chia tay), nên tôi không thể đồng cảm với Tần Chân.
Tôi sẽ đánh giá câu chuyện này là 3.5/5 điểm. Mời các bạn đọc Miệng Độc Thành Đôi của tác giả Dung Quang.