Mảnh Ghép Tình ĐầuĐầu tình, tươi đẹp như đóa hoa sắp khoe sắc vào một sáng cuối đông. Nhưng chỉ một hơi gió nhẹ cũng đủ làm những cánh hoa rơi rụng, ảm đạm. Thiên Vi và Duy Phong – hai trái tim thuần khiết từ xưa trước sóng gió cuộc đời, không hề hay biết từ khi nào đã vết thương khó lành. Quá khứ luôn bị biến đổi không ngừng, sai lầm lặp lại không ngơi, những vết thương trong tim vẫn chưa thể lành hẳn.
Nhưng, vết thương còn chảy máu cũng có nghĩa là còn đong đầy, còn đong đầy cũng có nghĩa là còn yêu thương. Sẽ có một ngày sau cơn bão, trời sẽ tỏa sáng, lòng sẽ thức tỉnh.
Và rồi, yêu thương vẫn đâu đó, ngay bên cạnh! “Phía sau lưng họ là những cơn gió, nhưng không ai cảm thấy lạnh lẽo. Trời sau cơn mưa hiện lên cầu vồng rực rỡ, xinh đẹp như một giấc mơ.”
Ánh nắng vàng tràn ngập trên sân trường, từng lớp học sinh tươi vui đưa xe ra khỏi cổng trường, ai cũng hồn nhiên vui vẻ. Dưới bóng cây bàng, một nữ sinh ngồi nhìn trời nắng qua những lá cây. Đôi mắt tinh khôi, khuôn mặt ngây thơ làm cho cảnh tượng xung quanh trở nên rực rỡ hơn bao giờ hết. Vẻ đẹp trong sáng của cô gái khiến nhiều người ghen tỵ, các chàng trai muốn đến gần nhưng dường như chưa tích cực đủ. Bất ngờ, một chàng trai lại đến gần cô, tươi cười hỏi:
– Đợi ai thế?
– Không, mình đợi Dạ Thảo – cô gái trả lời nhẹ nhàng.
– Vậy mình đi trước. Mình gặp lại em mai nhé – Chàng trai vẫy tay chào rồi rời đi.
Cô gái cũng mỉm cười và vẫy tay chào người bạn. Nụ cười của cô khiến các chàng trai khác tròn mắt. Phía sau họ, một lời nói nhẹ nhàng vang lên, đủ khiến họ quay đầu. Một cô gái tròn trịa đang đi lại, ánh mắt lanh lợi, giọng nói cao ngạo:
– Đừng cản trở đi đấy.
Cô gái ấy tự tin vượt qua họ, hất mái tóc dài ra phía sau. Đám trai im lặng, buông tay.
Thiên Vi chuẩn bị mở sách nhưng bất ngờ thấy người bạn đến, khuôn mặt tỏ ra tự tin. Cô nhíu mày, hỏi nhỏ:
– Có chuyện gì vậy? Vẻ tự tin này là để làm gì đấy?
– Chỉ là mấy kẻ dốt nát kia thôi mà – Dạ Thảo trả lời rạng rỡ.
– Ai vậy? – Thiên Vi nhìn chung quanh một cách ngơ ngác.
– Chúng nó ý – Dạ Thảo trả lời bằng vẻ tái nhẹ nhàng.
– Oa, không ngờ thế. Chọn được chàng nào rồi không? – Thiên Vi phấn khích hỏi.
Dạ Thảo nhìn cô bạn một cái rồi thở dài trả lời:
– Ai mà muốn quan tâm mình chứ?!
– Tại sao lại nói như vậy? – Thiên Vi ngạc nhiên nhìn Dạ Thảo.
– Vì mình thôi… – Dạ Thảo nhìn xem chiếc mặt tròn của mình, vẻ mặt buồn rầu.
Thiên Vi thấy bạn quá mập nhưng khuôn mặt tròn trĩu của cô vẫn rất dễ thương, lại còn tốt bụng, không ai trong lớp chỉ vì bề ngoại mà không ưa thích cô.
Hãy cùng chờ đọc Mảnh Ghép Tình Đầu của tác giả Born.