Một Mùa Thơ Dại
Tinh hoa văn học cần được khám phá và trải nghiệm. Mỗi tác phẩm lớn là một cánh cửa dẫn ta vào thế giới kỳ diệu của văn chương, nơi ta có thể khám phá những cảnh tượng độc đáo qua thời gian và không gian.
Khát khao hiểu biết và niềm vui là bản năng của con người, và văn chương vĩ đại mang đến cho chúng ta cả hai điều đó. Nhưng hiểu biết không đến dễ dàng, nó cần sự chờ đợi và hồi đáp.
Mỗi tác phẩm văn học đều đáng để chờ đợi và khám phá thông qua việc đọc. Tủ Sách Tinh Hoa Văn Học là nơi mà ta có thể khám phá thế giới của văn chương với sự tâm huyết và niềm say mê.
Tủ Sách bao gồm năm cửa:
– Kiệt Tác
– Tuyển
– Kiến Thức
– Nghiên Cứu
– Mới
Những sách được biên soạn và dịch thuật bởi những người có kiến thức và tâm huyết với văn chương, mang lại cho bạn sự tiếp cận dễ dàng và thú vị.
Ichiyo – Thiên Tài của Tuổi Xuân Vĩnh Cửu
Higuchi Ichiyo, một tài năng lỗi lạc của văn học Nhật Bản thời khai sáng, đã để lại ấn tượng sâu sắc với 24 tác phẩm trong suốt cuộc đời ngắn ngủi của mình. Bước đầu từ việc viết để kiếm sống, Ichiyo đã đánh dấu tên tuổi của mình với những tác phẩm sáng tạo và đầy tâm hồn.
Những câu chuyện ngắn và thơ của Ichiyo như “Một Mùa Thơ Dại” là những tác phẩm tinh tế, đánh đổi giữa vẻ đẹp và nỗi đau của cuộc sống. Hãy khám phá thêm về tài năng hiếm có này và thế giới văn học Nhật Bản thông qua Tủ Sách Tinh Hoa Văn Học.Ichiyo đã trở nên nổi tiếng lẫy lừng sau khi qua đời. Những nhà văn lớn nhất thời điểm đó như Koda Rohan, Mori Ogai…đã đến thăm nhà cô. Ngay cả Izumi Kyoka cũng không ngần ngại tự nhận mình là đồ đệ của Ichiyo.
Sự ngưỡng mộ đối với cô càng tăng cao sau khi cô qua đời. Các tác phẩm ngắn nổi tiếng của Ichiyo đã được chuyển thể thành các bộ phim nghệ thuật vào những năm 1970. Mỗi sáng ở Tokyo, đài phát thanh sẽ đọc những trang nhật ký của Ichiyo với giọng truyền cảm, hồn nhiên, khắp xứ sở, đem lại cuộc sống cho một linh hồn u uẩn, là người con gái cuối cùng của Phù Tang xưa và người con gái đầu tiên của Nhật Bản mới.
Tiểu thuyết Một mùa thơ dại – một kiệt tác về trò chơi trưởng thành. Takekurabe (Một mùa thơ dại) đã tỏa sáng ngay từ khi mới xuất hiện. Hầu hết các nhà phê bình đồng lòng công nhận đó là một kiệt tác khi được xuất bản đầy đủ vào tháng 4/1896. Apropri-moc-phen vì tác phẩm này mà Mori Ogai đã thốt lên: “Dù có bị chế nhạo là kẻ thờ phụng Ichiyo ra sao, tôi vẫn không ngừng gọi cô là một thi nhân thượng thặng”.
Nhan đề “Takekurabe” (Một mùa thơ dại) có nguồn gốc từ tác phẩm cổ điển “Truyện Ise”, nơi một cặp trai gái hồi tưởng về thời niên thiếu và những ngày trẻ trung bên nhau trên bờ dốc trưởng thành, dùng trò chơi để so sánh chiều cao trên thành giếng nước. Takekurabe có thể hiểu là trò chơi thơ dại, tâm hồn thơ dại, nơi những đứa trẻ lớn lên trên bờ dốc với sự biến đổi về thể lực và tâm lí, như Truyện Ise đã diễn tả. Ichiyo đã đưa Takekurabe vào một bối cảnh khác biệt hoàn toàn, đó là khu phố Yoshiwara ở Edo (Tokyo).
Năm 1893, Ichiyo mở một cửa hàng bánh kẹo nhỏ gần Yoshiwara. Mặc dù không thành công về kinh doanh, nhưng qua đó, cô đã hiểu biết sâu hơn về cuộc sống ở Yoshiwara: con người, cảnh vật, màu sắc, âm thanh, hương vị… Chính vì thế, Yoshiwara được tái hiện tuyệt vời trong nhiều tác phẩm của cô, như Ogai đã nhận xét: “Điều đặc biệt là các nhân vật trong khu phố này không giống như những con thú nuôi lồng người trong các tác phẩm của Emil Zola, Ibsen, không phải là những bản sao của cửa hàng lập dị theo trường phái tự nhiên – mà là những con người có thật, mà chúng ta có thể cười và khóc cùng họ…”. Một mùa thơ dại chứa đựng những nhân vật sống động, khó quên, dành cho cả người lớn và trẻ em, nhưng nó chủ yếu nói về tình yêu thơ dại. Thế giới của cô bé Midori xinh đẹp, là em gái của một kỹ nữ nổi tiếng và cậu bé Nobu hiền lành, con trai của một thầy cúng. Thế giới đó còn có những đứa trẻ như Shota ở cửa hàng cầm đồ, Sangoro con trai của người kéo xe, Chokichi con trai của đội trưởng cứu hỏa… Đám trẻ này, giống như bất kỳ đứa trẻ ở đâu, lớn lên bên nhau thông qua trò chơi, học tập, lễ hội, cãi vã, đánh nhau… Họ cũng thực hiện những hành động của người lớn như Shota thu tiền lãi, Sangoro kéo xe… Chủ đề của tác phẩm không phải là “tình thơ dại” mà là “tình thơ dại bị mất đi”. Họ mất tuổi thơ của mình, leo lên bờ dốc của sự trưởng thành mà chấp nhận số phận, chấp nhận những vai trò mà người lớn giao cho họ. Họ không được lựa chọn, không có quyền lựa chọn. Và đến một ngày, Midori bắt đầu buộc mái tóc theo kiểu Shimada của một cô gái trẻ. Cô biết rằng cô sẽ đi theo bước chân của chị gái, trở thành một kỹ nữ. Xem cô bạn gái trở nên lộng lẫy, Shota rất ngạc nhiên. Trước đây, cậu thường nói đùa rằng cậu sẽ “mua” Midori khi cô lớn lên. Bây giờ khi cậu sắp trở thành một chủ cửa hàng cầm đồ, liệu lời đùa “vô tội” xưa kia có ý nghĩa gì? Không chỉ đùa, cậu có thể “mua” một đêm quý Midori, cô bé xinh đẹp ngày nào không?Dường như bài hát cuối cùng mà cậu hát là: “Ngày còn thơ, cùng ho “a”.Với tâm hồn ấm áp và sự chăm sóc đắn đo, tôi xin giới thiệu một tác phẩm rất đặc biệt đến bạn. “Một Mùa Thơ Dại” của tác giả Higuchi Ichiyo thực sự là một bức tranh về sự thanh khiết và sự mất mát trong cơn mơ tuổi thơ. Câu chuyện về Nobu, Midori và Shota không chỉ là về những đứa trẻ lạc lối ở khu phố, mà còn là về một thế hệ, về một thời đại đầy hứa hẹn và bi thương của xã hội Nhật Bản cuối thế kỷ 19.
Tác phẩm không chỉ đề cập đến cảnh đời cô đơn của nhân vật chính Nobu, mà còn đặt ra câu hỏi xung quanh gia đình và môi trường xung quanh anh. Sự đối lập giữa tâm hồn trong sáng của Nobu và thế giới đen tối bên ngoài thường tạo nên những bức tranh rất đỗi cảm động.
Với sự tận tâm và hiểu biết về tác phẩm, tôi tin chắc rằng “Một Mùa Thơ Dại” sẽ chạm đến trái tim của bạn, mang đến những trải nghiệm sâu sắc và ý nghĩa. Hãy dành thời gian thưởng thức tác phẩm này và khám phá thế giới tinh tế mà Higuchi Ichiyo đã xây dựng. Chắc chắn bạn sẽ không hối tiếc!