Một Quyển Sách Đáng Đọc – Kenzaburo Oe
Kenzaburo Oe, một nhà văn nổi tiếng của Nhật Bản, đã được trao giải Nobel Văn học vào năm 1994. Cuộc lễ trao giải này đã được tổ chức tưng bừng với sự xuất hiện của các nhạc công hàng đầu từ xứ sở hoa anh đào biểu diễn tác phẩm của nhạc sĩ trẻ Hikari Oe – con trai tật nguyền của Kenzaburo, người đã trở thành nguồn cảm hứng quan trọng cho ông trong sáng tác văn học, giúp ông tìm được “con đường” cho bản thân và con trai, như một sự “tái sinh”…
Kenzaburo Oe là một nhà văn thuộc thế hệ hậu chiến, danh tiếng của ông nằm trong số những nhà văn hàng đầu của Nhật Bản. Sinh ngày 31 tháng 1 năm 1935 tại đảo Shikoku, một trong bốn hòn đảo lớn nhất của Nhật Bản, cuộc đời của ông chứa đựng những biến động và cảm xúc trải dài cùng với quốc gia giữa biển khơi, với hàng ngàn hòn đảo từ nhỏ đến lớn.
Khi Kenzaburo Oe lên 4 tuổi, Thế chiến thứ hai đã bùng phát tại châu Âu và sau đó lan rộng đến châu Á – Thái Bình Dương. Nhật Bản dưới thời kỳ của Hoàng đế Hirohito, là một phần của trục đồ phát xít Berlin – Roma – Tokyo, đã gây ra nhiều tội ác đối với các quốc gia trong khu vực châu Á. Như nhiều người Nhật Bản khác, những kí ức đau buồn về chiến tranh, sự suy tàn của đất nước khi Thế chiến hai kết thúc, luôn nằm nặng trong lòng Kenzaburo Oe. Tuy nhiên, trong tâm hồn nhạy cảm và đầy tài năng văn học, hình ảnh của hai cột nấm lớn màu vàng cùng với hàng ngàn cột lửa đỏ bùng lên ở Hirosima và Nagasaki vào ngày 8 và 10 tháng 8 năm 1945 dường như ngày càng cuốn hút, kích thích và đáng sợ hơn. Hai cột nấm đó đã cướp đi sinh mạng của hàng chục ngàn người Nhật vô tội. Những hậu quả phóng xạ từ hai cột nấm đó đã khiến nhiều người chết dần chết mòn sau vài thập kỷ và một số khác, bao gồm con trai đầu của Kenzaburo Oe, đã mang trong mình các căn bệnh kỳ lạ, thách thức mà ngành y vẫn chưa tìm ra lời giải.
Trong bài diễn văn nhận giải Nobel Văn học, Viện Hàn lâm Thụy Điển đã nhấn mạnh: “Một chủ đề nổi bật trong tác phẩm của Kenzaburo Oe là bi kịch gia đình và tình yêu thương kèm theo trách nhiệm dành cho con trai dị tật Hikari. Kenzaburo Oe đã tạo ra một thế giới tưởng tượng đầy sức sáng tạo, mô tả cảnh đau thương trong xã hội ngày nay thông qua việc kết hợp giữa ngụ ngôn và sự thực tế. Ông cũng thành công trong việc mô tả mối quan hệ con người trong một thế giới hỗn loạn, nơi trí tuệ, tình cảm, giấc mơ, dã tâm và thái độ giao hoà tự nhiên…”
Trong phần bài diễn phát biểu của mình, Kenzaburo Oe cũng thừa nhận: “Phong cách viết của tôi bắt nguồn từ những vấn đề cá nhân, sau đó liên kết chúng với xã hội, cuộc sống và thế giới xung quanh. Là một nhà văn, tôi phải thừa nhận rằng chủ đề trung tâm của hầu hết tác phẩm của mình là cách mà gia đình tôi đã học cách sống với đứa con tật nguyền…” Những lời này được thể hiện rõ trong các tác phẩm như “Một Nỗi Đau Riêng”, “Sự Cố Cá Nhân”, “Sổ Tay Hirosima”, “Nước Ngập Hồn Tôi”, “Trận Bóng Đá Năm Vạn Điền Thứ Nhất”, “Trò Chơi Đương Đại”, “Hãy Đứng Lên, Hỡi Những Chàng Trai Của Thế Hệ Mới”…
Kenzaburo Oe bắt đầu sáng tác khi còn là sinh viên ngành Văn học Pháp tại Đại học Tokyo và chỉ sau khi 23 tuổi, với tiểu thuyết “Nuôi Thù”, đã giành được giải thưởng Akutagawa, một giải thưởng danh giá mà bất kỳ nghệ sĩ Nhật Bản nào cũng mong muốn. Từ đó, ông sáng tác liên tục và coi viết văn là nghề nghiệp mà ông cam kết trọn đời.
Ba năm sau khi nhận giải thưởng Akutagawa, cuộc đời của Kenzaburo Oe đã bước sang một hành trình mới. Sau khi kết hôn với Yukan, con gái của một đạo diễn điện ảnh nổi tiếng, cặp đôi sinh được một cậu bé. Tuy nhiên, không giống như kỳ vọng và hi vọng, Hikari đã sinh ra với những khuyết điểm không bình thường: đầu to vượt quá tiêu chuẩn thông thường, đôi mắt không nhận biết ánh sáng. Cậu bé cũng không thể hiểu và nói tiếng người,Hikari, đứa bé chỉ có thể phát ra tiếng kêu như chim khi chào đời, đã tạo ra một cuộc cách mạng tâm hồn đối với nhà văn có tên Kenzaburo Oe. Trong “Một nỗi đau riêng,” Oe chia sẻ cả những tâm tư lo lắng và sự quyết tâm của mình khi phải đối diện với việc nuôi dưỡng đứa con với khuyết tật. Ông tìm kiếm sự “tái sinh” không chỉ cho Hikari mà còn cho bản thân và cả những người khác mắc phải nỗi đau và thử thách trong cuộc sống.
Hikari, tên có nghĩa là “ánh sáng” trong tiếng Nhật, đã trở thành nguồn cảm hứng cho việc sáng tác của cha mình. Dù với những khó khăn và thách thức, Kenzaburo Oe đã quyết tâm chấp nhận và yêu thương Hikari như một phần không thể tách rời của cuộc đời mình. Qua việc chia sẻ sự chăm sóc và tâm huyết, ông khám phá ra rằng việc nuôi dưỡng Hikari không chỉ là nhiệm vụ của một cha mẹ, mà còn là một hành trình của tình yêu và hy vọng.
“Một nỗi đau riêng” không chỉ là câu chuyện về Hikari và cuộc sống của Kenzaburo Oe mà còn là viễn cảnh về sự sống sót, hy vọng và sự tái sinh. Sự can đảm, kiên nhẫn và lòng yêu thương của một gia đình đã biến những khó khăn trở thành cơ hội, và từ đó, một cậu bé tật nguyền trở thành một nhạc sĩ tài năng đầy sáng tạo. Cuốn sách này chắc chắn sẽ làm cho bạn suy ngẫm về ý nghĩa thực sự của gia đình, tình yêu và sức mạnh của con tim.Nội dung sách này nói về tác phẩm nghệ thuật phục vụ cho lễ trao giải Nobel Văn học. Nhà văn Oe Kenzaburo đánh giá cao âm nhạc của con trai Hikari như một nguồn năng lượng chữa lành cho tâm hồn. Oe hy vọng rằng âm nhạc của Hikari sẽ trở thành thần dược giúp chữa lành nỗi đau của loài người.
Kenzaburo Oe, tác giả sinh năm 1935 tại Nhật Bản, là người đã tạo ra nhiều tác phẩm văn học giá trị. Ông đã đoạt nhiều giải thưởng văn học quý giá như Giải Akutagawa với tác phẩm The Catch, Giải Tanizaki với Football in the First Year of Mannen, và Giải Văn học Shinchosha với A Personal Matter (Một nỗi đau riêng).
Trong tác phẩm “Một nỗi đau riêng”, câu chuyện xoay quanh nhân vật chính Điểu, một người thanh niên không hài lòng với xã hội Nhật. Anh đối mặt với những vấn đề phức tạp và phải đối diện với cuộc khủng hoảng cá nhân. Không chỉ là một câu chuyện về sự nghi ngờ và sự lựa chọn khó khăn, tác phẩm còn là hồi ký về quá khứ và những sự chấp nhận của bản thân.
Mời bạn đọc thưởng thức “Một Nỗi Đau Riêng” của Kenzaburo Oe để hiểu rõ hơn về tác phẩm văn học đầy ý nghĩa này.