Mưa Mùa Hạ – Ma Văn Kháng
17 năm trước, tôi đã đọc Mưa mùa hạ của nhà văn Ma Văn Kháng, và đến nay cuốn sách vẫn khiến tôi không khỏi phấn khích. Trong quãng thời gian đó, cuốn tiểu thuyết này đã tạo nên một làn sóng lớn với những ý tưởng táo bạo, phản ánh chân thực về xã hội. Nhà văn đã phản ánh những vấn đề xã hội một cách không thương tiếc, đồng thời rất tài tình khi thể hiện hình ảnh đàn mối để nói lên sự nảy nở, phát triển của loài sinh vật này.
Mặc dù có những ý kiến trái chiều về việc triết lý và ngôn ngữ được sử dụng trong sách, nhưng tiếng Việt phong phú cùng với sự đa nghĩa giúp cho câu chuyện trở nên sinh động, dễ hiểu hơn đối với độc giả. Tác phẩm này thậm chí còn được ví như một cuộc thử nghiệm văn chương, thể hiện sự nỗ lực và tâm huyết của tác giả.
Đọc lại “Mưa Mùa Hạ” sau khi được tái bản lần thứ ba, tôi vẫn cảm nhận được sự chân thực về xã hội và thời đại mà Ma Văn Kháng đã mang lại. Sự so sánh giữa những nhân vật tốt và xấu, cùng với việc đối diện với những thách thức cuộc sống, đã khiến cho câu chuyện trở nên sống động và cảm động hơn bao giờ hết.
“Nếu bạn là người yêu văn học, Mưa Mùa Hạ chính là một lựa chọn không thể bỏ qua.”Trong cuốn sách, nhà văn rõ ràng muốn khẳng định sức mạnh của tích cực trong cuộc chiến chống lại những thế lực tiêu cực, dù chúng được bao phủ bởi lớp vỏ hào nhoáng trong xã hội. Những khía cạnh tiêu cực đã bị đập tan (Hưng chờ quy trách nhiệm sau khi bị đình chỉ công việc; Thưởng qua đời dưới nước cùng túi vàng được dành được thông qua các hành động bất chính; Loan bị sa thải khỏi cửa hàng kinh doanh…), nhưng vẫn để lộ ra trước đọc giả một tầm nhìn tinh tế, chứa đựng những tầng lớp sâu thẳm trong lòng đất của những mối quan hệ. Cuộc chiến chống lại tiêu cực tiếp tục… Điều này giải thích vì sao những ý tưởng, vấn đề mà “Mưa mùa hạ” đã đề cập gần 20 năm trước vẫn không bao giờ cũ trong cuộc sống hiện tại. Chúng vẫn ấm áp và phản ánh hơi thở của thời đại, khiến người đọc cảm thấy gần gũi hơn với các đoạn đối thoại mang đậm triết lý và triết học trong tác phẩm, thu hút họ vào những số phận gần gũi, thân thuộc như chính cuộc sống xung quanh. Tuy nhiên, nếu viết về con người, cuộc sống, “Mưa mùa hạ” có phần cứng rắn, thậm chí là hơi lạnh lùng, thiếu sự linh hoạt khi phản ánh các mối quan hệ xã hội con người, chưa giải thích một cách sâu sắc những bước ngoặt trong tính cách và số phận. Mặt khác, những phần tác giả viết về cuộc sống hàng ngày của nhân vật thì rất chân thực, lãng mạn. Có lẽ đó là do tâm hồn của nhà văn muốn trỗi dậy hay vì ông muốn sử dụng bút pháp lãng mạn để tạo ra sự tương phản với sức hủy diệt kinh hoàng của loài sinh vật mù loà kia? Không nhất thiết phải nhất quán trong bút pháp trên mỗi trang văn… đó có thể là một thử nghiệm mà nhà văn Ma Văn Kháng tạo ra để tạo ra hai dòng ý kiến thích và không thích với “Mưa mùa hạ” cách đây 17 năm và ngay cả bây giờ.Quá khủng hoảng sau cơn bão. Hạ lưu lụt dài. Cầu cống cuốn trôi. Núi tạc. Nhà tịch thu. Người mất.
Mọi chiếc đê đều tràn nước, nhưng đê Nguyên Lộc vẫn không vỡ hoàn toàn. Chống chọi với thử thách, đê vẫn kiêu hãnh chống chọi với dông bão tứ tung, đánh trắng!
Mùa mưa cũng chưa kết thúc.
Sau cơn dông, thành phố vẫn chưa thể phục hồi những công trình hủy hoại. Ngõ 401 đen kịt với nước cống. Điện thành phố phải đầu tư phục hồi để chống ngập. Trong bóng tối, ông Cần ngồi yên như đá. Trên bàn thờ, bên cạnh hình vợ, nay còn có hình Trọng, con trai ông.
Trọng đã hi sinh vì quá đào hoãn. Tin đau đớn đến với ông khi cơn bão tan. Lễ tưởng niệm Trọng tổ chức khi cơn bão kế tiếp đang đến.
…
Hãy khám phá cuốn sách Mưa Mùa Hạ của tác giả Ma Văn Kháng.