**Mười Lăm Năm**
Bác Khuất Nguyên đã nói: “Thế gian đều đục, mỗi ta trong; Thế gian say cả, mình ta tỉnh.” (1) Trích “Sở từ”. Sau đó bác phẫn uất nhảy xuống sông…
Câu chuyện này dường như muốn chia sẻ với chúng ta rằng, dù có lúc chúng ta mong muốn nổi bật hơn người khác, nhưng luôn tồn tại ước vọng tìm được một nơi, một cộng đồng riêng thuộc về mình, được là chính mình trong một nhóm có đặc điểm riêng biệt.
Con người thực sự là động vật quần cư. Đây là một câu chuyện về sự trưởng thành, về những khoảnh khắc khi bạn cảm thấy mình hoàn toàn không hòa nhập với mọi người, cảm giác bị cô lập, bị tách biệt. Nếu bạn từng trải qua những cảm xúc như vậy trong quá trình trưởng thành, thì câu chuyện này chắc chắn dành cho bạn.
**Mười Lăm Năm** của tác giả Priest là một câu chuyện về thanh xuân trường học trong sáng, không chứa nhiều yếu tố lãng mạn, nên nếu bạn mong đợi một mối tình đầy sôi động, đậm chất ngọt ngào thì có lẽ không phải là lựa chọn phù hợp. Tác phẩm này tập trung vào sự trưởng thành của các nhân vật, từ những người xuất sắc, xấu xí, béo bụng, giỏi giang,… những người không bị đồng đội đẩy ra vì họ đặc biệt, độc đáo. Nếu bạn từng là người nổi trội ở đâu đó, thì cuốn sách này sẽ khiến bạn cảm thấy thân thuộc.
Được viết vào năm 2010, **Mười Lăm Năm** là một trong những tác phẩm ngôn tình đầu tiên của Priest. Nếu bạn phát hiện điều gì đó không hoàn hảo, hãy xem xét một cách khoan dung. Tôi cảm ơn bạn Thiên Quy đã giới thiệu cho tôi cuốn sách thú vị này, cũng như cảm ơn chị Xiao Fang và bạn Thu Ngân về sự hỗ trợ trong việc tìm tên của tác phẩm. Đặc biệt, tôi muốn dành tặng cuốn sách này cho 3Team, vì họ đã mang đến cho mọi người **Mười Lăm Năm**, một câu chuyện thanh xuân hấp dẫn đến vậy. Hy vọng mọi người sẽ có những giây phút thú vị khi đọc câu chuyện này.
***Liễu Dung là một cô gái bình thường, chiều cao trung bình, rất gầy, ngoại hình trung bình 75 điểm, khái niệm trung bình, đứng giữa đám đông giống như một mảng không khí nhỏ. Cha mẹ cô đều làm việc, một gia đình bình thường với ba người, không có tài sản lớn, không phải lo lắng từ sáng sớm đến tối tối sợ bị bắt cóc hay mắc chứng vọng tưởng. Sổ tiết kiệm chỉ có chút ít tiền, khi đi siêu thị, cô không phải cầm quả cà, không mua dưa,…tóm lại, trong một thành phố có mười cô gái thì khoảng bảy tám người giống như cô, là số đông mà truyện kể, một cô gái nhỏ mà ai nhìn cũng quên ngay. Nhưng cô có một chút khác biệt, giống như Hồ Điệp, Thường Lộ Vận, Lương Tuyết,… mỗi người đều có một điều đặc biệt. Trong cả thành phố, Trung Quốc, họ đều là những đứa trẻ bình thường nhất, nhưng khi đặt họ vào một ngôi trường công lập bình thường ở một góc thành phố, một lớp học bình thường, thì chuyện lại trở nên khác biệt. Theo quy luật của xã hội, mỗi lớp học luôn có người xuất sắc nhất, trung bình, và kém nhất. Trong một lớp, luôn có những người được đánh giá cao, cũng như những người bị ghẻ lạnh. Những người tốt luôn nhận ra họ là loài động vật đặc biệt, thuộc về nhóm “không thể bị xem nhẹ”, không cùng thế giới với mọi người. Trong khi những người lớn lên trong một gia đình không tốt, với tâm lý u ám sẽ có nhiều khắc khe. Có thể nói, ở đâu đó có người rất lớn, sâu màu này, hố làm nguồn cạn dần.
Một lớp 40 người, tỉ lệ “kém” là 1 trên 40, nhưng nếu tính cả trên toàn cầu Trung Quốc…
Những nhóm nhỏ dường như bé nhỏ, nhưng thật ra lại không hề bé bằng…
Chẳng hạn như Hồ Điệp, cô gái xinh đẹp nhất lớp, mọi lời khen như nước ngọt, tinh khôi đến cùng, nhưng khi nhìn khắp lớp 7/3 thì ánh mắt lại dễ dàng dừng chân tại cô. Trong thế giới này, cô gái xinh đẹp từ trời rơi xuống không phải là quá nhiều…
Hãy sắm đọc **Mười Lăm Năm** của tác giả Priest và khám phá một thế giới thanh xuân đầy mê hoặc.