Muốn Sống Thì Hãy…
James Hadley Chase là bút danh của nhà văn người Anh – Rene Brabazon Raymond (24/12/1906 – 6/2/1985), người cũng đã sáng tác dưới các bút danh James L. Docherty, Ambrose Grant và Raymond Marshall.
Ông sinh ra ở Luân Đôn, con của một đại tá Anh phục vụ trong quân đội thuộc địa Ấn Độ, đã nhấn mạnh vào sự nghiệp khoa học cho con trai, ông học tại trường Hoàng gia ở Rochester, Kent và sau đó ở Calcutta. Ông bắt đầu sự nghiệp viết lách sau khi rời gia đình ở tuổi 18, từng làm nhiều công việc trước khi tập trung vào viết sách, sáng tác hơn 80 cuốn sách bí ẩn. Năm 1933, ông kết hôn với Chase Sylvia Ray và có một con trai.
Với khoảng 90 tiểu thuyết, hầu hết câu chuyện của James Hadley Chase đều xoay quanh nhân vật chính muốn làm giàu nhanh bằng cách phạm tội – lừa gạt, cướp bóc hoặc ăn trộm. Tuy nhiên, kế hoạch của họ thường gặp trắc trở, buộc họ phải giết người để che đậy và trở nên phức tạp hơn.
Các tác phẩm của James H. Chase đã được phát hành tại Việt Nam:
– Cái Chết Từ Trên Trời
– Cả Thế Gian Trong Túi
– Ôi Đàn Bà
– Cạm Bẫy
– Gã Hippi Trên Đường (Frank Terrell #5)
– Thằng Khùng
– Cạm Bẫy
– Bản Đồng Ca Chết Người (Frank Terrell #1)
– Kinh Cầu Hồn Cho Ai
– Muốn Sống Thì Hãy
– Tỉa Dần
– Hứng Trọn 12 Viên
– Đam Mê và Thù Hận
– Tệ Đến Thế Là Cùng
– Mười Hai Người Hoa và Một Cô Gái
– Buổi Hẹn Cuối Cùng
– Trở Về Từ Cõi Chết
– Không Nơi Ẩn Nấp
– Đồng Tiền và Cạm Bẫy
– Lại Thêm Một Cú Đấm
– Hãy Đặt Nàng Lên Tấm Thảm Hoa
– Cành Lan Trong Gió Bão
– Những Xác Chết
– Chiếc Áo Khoác Ghê Tởm
– Món Quà Bí Ẩn
– Âm Mưu Hoàn Hảo
– Cướp Sòng Bạc
– Cạm Bẫy Dành Cho Johnny
– Những Xác Chết Câm Lặng
– Em Không Thể Sống Cô Đơn
– Thà Anh Sống Cô Đơn
– Buổi Hẹn Cuối Cùng
– Mùi Vàng
– Phu Nhân Tỉ Phú Giêm
– Tình Nhân Gã Vệ Sĩ
– Dấu Vết Kẻ Sát Nhân
– Trong Bàn Tay Mafia
– Này Cô Em
– Vòng Tay Ác Quỷ
– Thiên Đường của Vũ Nữ Châu
– Dã Tràng Xe Cát…
Ngọn lửa bùng cháy trên chiếc xe thứ ba đã gặp tai nạn. Lepski và Jacoby vượt qua đám đông của những người vô công rồi chen lấn vào, khói đen phủ lên xác của Chuck – và lúc đó, một bàn tay màu nâu không rõ vươn ra và kéo cô Meg ra khỏi ngọn lửa.
Meg hoảng loạn.
Một cách kỳ diệu nào đó, cô thoát khỏi cảnh vỡ kính tan tành, nhưng vụ va chạm xe vẫn tàn khốc. Cô cảm thấy như mình đang bị dẫn đi đâu đó, nhưng chân cô đành đứng im. Meg không nhìn thấy gì xung quanh, chỉ cảm nhận sự tiếp xúc với các cơ thể khác – một người da đỏ nào đó đưa cô qua đám đông. Mọi người bất ngờ quay lại nhìn cô, nhưng sau đó chú ý lại vào những chiếc xe đang bốc cháy.
Khi thùng xăng của xe thứ ba nổ và đám đông dần tan ra, Meg có vẻ như sắp ngất đi. Nhưng lúc ấy, người da đỏ đưa tay dưới gối cô, đặt cô lên vai và bắt đầu mở lối qua đám đông.
Khói và lửa tạo nên cảnh tượng cuốn hút hơn cả việc một người da đỏ cầm một đứa trẻ bẩn thỉu đi xa. Đám đông nhường đường cho họ đi qua, sau đó hướng ánh nhìn về xác Chuck đang cháy dữ dội.
Dave Farrell đang ngồi trong xe cảnh sát từ cổng phía bắc của sân bay quan sát tất cả những gì đang xảy ra, anh gọi điện cho Beigler.
– Tại hiện trường xảy ra một vụ tai nạn kinh hoàng – anh báo cáo – Đường hoàn toàn bị nghẹt kín. Chúng ta cần sự trợ giúp. Cả chiếc Buick 55789 cũng va chạm. Xe cứu hỏa đang hướng tới đây. Tình hình rất khó khăn. Tôi nhắc lại… chúng ta cần sự giúp đỡ.
Lúc đó, Lepski và tiếp đến là Jacoby đi qua đám đông và khói, tiến lại gần chiếc Buick đang cháy. Hai thám tử nhìn thấy xác Chuck bên chiếc Jaguar lật ngửa bị bao phủ bởi lửa, họ không thể tiếp cận được.
Đội cứu hỏa từ sân bay nhanh chóng tới và bắt đầu dập tắt ngọn lửa bằng chất bọt.
Mười phút sau, Lepski cuối cùng có thời gian rảnh rỗi và liên lạc với Beigler. Sau khi nghe, Beigler ra lệnh cho anh trở về trụ sở, trong khi các thám tử khác ở lại giúp khâu phục trật tự trên đường.
Người da đỏ đã kéo Meg ra khỏi chiếc Buick hỏng rồi đặt cô vào cabin cao của chiếc xe tải mười lăm tấn. Đặt tay lên tay lái, anh ta chờ kiên nhẫn cho cảnh sát dọn dẹp và giải phóng đường.
MegNằm yên như ngủ trên sàn ca bin. Cô vẫn chưa tỉnh, trong khi Manatee, gã da đỏ, vẫn đặt ánh mắt nghi ngờ lên cô từ thời gian này qua hồi khác.
Manatee, anh chàng gầy gò với đôi mắt hẹp, 27 tuổi, mái tóc đen cắt ngắn như cái chổi, là người lái xe tải chuyên chở hòm cam từ chợ ra sân bay cho Ocida. Gã đã trải qua ba năm sống trong trại tù, một nơi thực sự không dễ chịu chút nào. Vì tội cướp và sử dụng bạo lực, Manatee sẽ không bao giờ có cơ hội trở thành tài xế nếu không có sự giúp đỡ từ Ocida – ai cũng biết rõ người bạn cần ở bên cạnh mình. Manatee không bao giờ quên trách nhiệm của mình và luôn biết cách biết ơn Ocida. Với cộng đồng người da đỏ sống bên bờ biển, không có bí mật nào có thể giữ kín, họ đều biết Poke Toholo đã tìm ra cách lấy tiền của người giàu da trắng, điều khiến gã ta thực sự sợ hãi. Vì Poke sống tại nhà của Ocida và là bạn của Jupiter Lucie, Manatee luôn tin rằng mình có trách nhiệm giúp đỡ Poke.
Hãy cùng đọc “Muốn Sống Thì Hãy…” của tác giả James H. Chase để khám phá thêm về câu chuyện hấp dẫn này.