Trong tác phẩm này, chúng ta được chứng kiến hành trình của một cậu bé nhỏ tìm kiếm người mẹ của mình!
Câu chuyện bắt đầu khi Sở Đoàn Đoàn tò mò về vị trí của người mẹ và cha cậu, Sở Hà, đã lên kế hoạch để cô về nhà. “Gặp lại sau nhiều ngày xa cách, tất cả đều là sự phô bày của một mưu đồ lâu dài”.
Tưởng chừng như vậy là đủ, nhưng câu chuyện không dừng lại ở đó. Cô sinh viên tân ra trường, An Nại, bất ngờ gặp lại đứa con mà cô đã từng suy nghĩ bỏ rơi trong quá khứ. Những kí ức mà cô cho là đã phai nhạt, bỗng trỗi dậy, với cảm xúc đau buồn, xót xa, và thậm chí là lòng căm ghét. An Nại từng nghĩ rằng tình yêu của cô dành cho Sở Hà đã kết thúc. “Tình yêu đã làm thương tổn cô, cô không muốn bản thân mình trở nên yếu đuối và đáng thương khi đối diện với anh nữa”. Nhưng không, “Thì ra tình cảm đó cô đã giấu kín trong tâm hồn đã lâu, nó giống như một lọ rượu mạnh bị chôn sâu dưới lòng đất, không chỉ không tan biến theo thời gian mà còn tỏa ra mùi hương thơm ngát quyến rũ”.
Khi đã chuẩn bị từ bỏ tất cả, bắt đầu một cuộc sống mới không có cậu bé Đoàn Đoàn đáng yêu, không có cả Sở Hà, người mang đến bao nỗi đau, thì sợi dây mẫu tử nhẹ nhàng nhưng chắc chắn đã nối họ với nhau. Và giống như nhiều đứa trẻ khác, Đoàn Đoàn muốn được sống bên cả ba và mẹ. Cảm giác đó, An Nại và Sở Hà hơn ai hết, họ là những người hiểu rõ nhất, những con người thiếu thốn tình thân trong gia đình.
Những sóng gió ập đến, những bí mật của quá khứ được vén lên từng tầng, Sở Hà chưa bao giờ nghĩ rằng cô gái nhỏ mà anh từng gây ra những đau khổ, những ý định tự vẫn. Anh hiểu rằng cô sẽ không bao giờ tha thứ cho mình và những người đã đẩy cô vào vực sâu của xã hội, những kẻ phản bội, dẫn cô vào tuyệt vọng không lối thoát. Nhưng anh là người ích kỷ, “Anh thà phải nhìn thấy An Nại khóc trên vai mình chứ không bao giờ muốn thấy cô mỉm cười với bất kì ai khác”.
Nếu bạn đã đọc đến đây, bạn có thể nhầm lẫn rằng Sở Hà là người đàn ông xấu xa, nhưng thực tế không phải. Sở Hà thực sự là chàng trai thô lỗ, không biết cách diễn đạt những lời ngọt ngào: “Sở Hà không phải chàng thiếu niên dịu dàng ấm áp, anh chưa bao giờ biết nói những lời êm ái an ủi cô, nhưng anh lại là người dạy cô những bài học quý báu trong cuộc sống”. Trong những khoảnh khắc mà An Nại yếu đuối, khó khăn nhất, chính Sở Hà đã chở che cô, chỉ bảo từng bước một, như một người anh, như một người bạn.
Tôi tin rằng, việc An Nại và Sở Hà trở về bên nhau là điều hiển nhiên. Vì, tôi rất chắc chắn rằng sau Sở Hà, cô không thể yêu một ai khác nhiều như cách cô đã từng yêu anh. Và nếu anh mất đi cô, liệu có ai có thể xóa nhòa tình yêu của anh dành cho An Nại, một tình cảm bền vững qua nhiều năm.
Nhân vật nổi bật nhất trong câu chuyện này, cũng chính là nhân vật khiến tôi rung động, đó chính là Sở Đoàn Đoàn. Thật khó tin, nhưng bạn sẽ bị cuốn hút bởi sự ngọt ngào, đáng yêu mà không thể quay về. Nhân vật này rất “đời thực”, phản ánh đúng tuổi tác của cậu bé, ấu trĩ nhưng không phải là kiểu trẻ trâu như một số câu chuyện khác. Đoàn Đoàn thích được ở bên mẹ, nhưng cũng lo sợ ba cậu rời đi, vì cậu biết mẹ không thích ba. Những từ ngữ đậm chất trẻ con nhưng ẩn chứa nhiều cảm xúc sẽ khiến bất kỳ ai cũng phải xao xuyến, dù trước đây có thể bạn không đặc biệt thích trẻ con.
“Nại Hà” được viết ở một cấp độ sủng có ngược, và ngược có sủng. Không quá phiến diện cũng không quá u ám, các nhân vật trong truyện đều có nét cá nhân riêng, không tuân theo mô típ nhân vật trùng hợp như nhiều câu chuyện khác. Mặt nội dung có vẻ quen thuộc nhưng cách tác giả xử lý và phong cách viết chắc chắn, cũng đã tạo ra sự mới mẻ. Phong cách viết từ biên tập cũng khá ổn, rất giản dị Việt, hoàn toàn không gây khó chịu cho độc giả. Đặc biệt, câu chuyện rất phù hợp để thưởng thức trong những ngày mưa gió như thế này, sự đáng yêu của Đoàn Đoàn sẽ khiến bạn chìm đắm trong hồng nhan của nó khi xem 🙂
________________
” “: Trích dẫn được lấy từ trong truyện.
Đánh giá bởi #An Dung Hoa – fb/ReviewNgonTinh0105
Sau khi tan lớp, Sở Hà vội vàng tới bãi đậu xe, trên đường đi gặp vài bạn học chào hỏi anh nhưng anh cũng khôngChào bạn, hôm nay mình muốn chia sẻ với các bạn về cuốn sách “Nại Hà” của tác giả Hàn Mạch Mạch. Câu chuyện xoay quanh gia đình của Sở Hà và con trai Đoàn Đoàn, với những tình huống hài hước và đầy tình cảm.
Đoàn Đoàn, cậu bé ngốc nhà Sở Hà, luôn gây ra những tình huống dễ thương. Dù đã hơn một tuổi nhưng vẫn còn nhớ mẹ và thường gọi baba. Mỗi lần ôm bình sữa, Đoàn Đoàn luôn khiến Sở Hà phải hài lòng bằng cách gọi “mama”.
Cùng theo dõi cuộc sống đầy màu sắc và ấm áp của Sở Đoàn Đoàn khi anh phải bắt đầu dạy dỗ Đoàn Đoàn từ những lời nói nhỏ nhặt đến những bước chạy nhảy vui tươi. Đọc “Nại Hà” sẽ giúp bạn hiểu rõ hơn về quãng thời gian ngọt ngào và vui vẻ trong gia đình Sở Đoàn Đoàn. Chúc các bạn có những giờ phút thư giãn thú vị khi đọc cuốn sách này!