“Narcissu” là một câu chuyện đầy cảm xúc về tình bạn và sự hồi sinh. Khoảng thời gian tưởng chừng cuối cùng của cuộc đời, hai nhân vật chính tìm thấy niềm tin và ý nghĩa trong nhau.
Bằng việc kể chuyện một cách đặc biệt, tác giả Tomo đã tạo ra một tác phẩm đáng giá với số trang không nhiều. Với sự cẩn tâm và sự am hiểu về cuộc sống của những người gần kề với cái chết, “Narcissu” là một bức tranh tuyệt vời về sự kiên cường và quý trọng cuộc sống.
Những đoạn độc thoại nội tâm của các nhân vật làm cho câu chuyện thêm phần sâu sắc và đầy cảm xúc. Tuy có thể gây khó chịu ban đầu, nhưng đó chính là điểm mạnh của tác phẩm.
Điều mà mình thực sự đánh giá cao ở “Narcissu” chính là khả năng tạo hình nhân vật phong phú và chân thực. Kết hợp với cốt truyện sâu lắng và cảm động, tác phẩm mang lại một trải nghiệm đọc đáng nhớ.
Nếu bạn đang tìm kiếm một câu chuyện đậm chất cảm xúc và ý nghĩa, “Narcissu” chắc chắn sẽ là một lựa chọn tuyệt vời.Việc cha mẹ góp phần thiết yếu trong cuộc sống của chúng ta, nhưng trí tuệ, nhân cách, đạo đức cũng đóng vai trò quan trọng trong việc phát triển bản thân. Nói về tác phẩm, việc tác giả thêm yếu tố độc thoại nội tâm không chỉ làm giàu thêm “nhân tính” mà còn giúp mở rộng cấu trúc câu chuyện. Narcissu – một light novel với tốc độ truyện chậm – dùng yếu tố nội tâm nhằm tạo ra sự chuyển đổi tinh tế giữa bi kịch và ấm áp. Điều này giúp tạo ra những khoảnh khắc dư giãn giúp người đọc suy tư sâu xa hơn.
Yếu tố “nhân tính” đóng vai trò quan trọng trong sự thành công của cốt truyện. Từ cách xử lí tình huống tinh tế, từng bước hé lộ bí mật của mỗi nhân vật như Ato hay Setsumi khiến chúng trở nên sống động, thực tế. Sự “nhân tính” này rõ ràng hiện diện qua mỗi tình huống. Từ câu chuyện về Setsumi, đầy số phận nhưng vẫn gặp xung đột nội tâm về con đường tiếp tục hay buông xuôi số phận, cho đến quyết định cuối cùng.
Truyện thể hiện sự rung cảm, đấu tranh và đau đớn một cách chân thực. Narcissu giống như một tấm gương phản chiếu bản ngã của chúng ta và khiến chúng ta phải suy ngẫm. Bên cạnh những điểm tốt, truyện cũng có vài thiếu sót như không khai thác sâu về quá khứ nhân vật hay tình tiết hài không phù hợp. Tóm lại, Narcissu với cốt truyện đầy cảm xúc và sâu sắc xứng đáng để dành thời gian trải nghiệm.
Về phần minh họa, mặc dù có lẽ đã lỗi thời, nhưng nhìn chung vẫn tạm chấp nhận được. Ảnh bìa với Setsumi và phong cảnh đằng sau đơn giản nhưng ấm áp và sâu lắng. Nhân vật không quá phức tạp vì đây chỉ là một one shot, tập trung chủ yếu vào Ato Yu và Sakura Setsumi. Setsumi nổi bật với cốt truyện của mình.
Biết rõ rằng việc tiết lộ quá nhiều sẽ làm mất hứng thú, để lại phần phân tích chi tiết cho người đọc khám phá.Đó là lý do tại sao Narcissu xứng đáng là một tác phẩm mà bạn nên trải nghiệm, cân nhắc và chiêm nghiệm.Khi tôi đọc câu chuyện về Sakura Setsumi, tôi đã bị cuốn hút bởi hình ảnh một nhân vật nữ mang trên vai số phận nặng nề và sự tuyệt vọng. Ban đầu, tôi không cảm thấy quá ấn tượng với cô ấy vì tính cách kín đáo và tâm trạng lúc nào cũng lặng lẽ u buồn. Nhưng rồi, qua từng trang sách, những bí mật từ quá khứ dần được vén mở, khiến tôi hoàn toàn bất ngờ và đầy hoài nghi về con người thật sự của Setsumi. Khi cô ấy chấp nhận tham gia cuộc trốn chạy cùng Ato khỏi bệnh viện, tất cả những ấn tượng tiêu cực ban đầu về Setsumi đã tan biến một cách kỳ diệu. Setsumi cũng mong muốn được sống, được hạnh phúc như bao người khác, nhưng số phận thử thách liên tục làm rỉ máu trái tim nhỏ bé của cô. Đó chính là lý do mà con người đó chỉ thật sự trở nên tự do khi cô tìm cách trốn chạy, và cũng là lúc mà bí mật của cô bắt đầu được tiết lộ. Chính sự đối lập giữa lần đầu Setsumi chạm tay vào biển và lần cuối cùng đã thấy sự dũng cảm mạnh mẽ nhất của cô.
Mỗi khi tôi đọc về Setsumi, tôi luôn cảm thấy như có những sợi dây vô hình trói buộc cô vào số phận không may. Cuộc sống với cô không còn mục đích, và dường như thời gian của cô đã ngừng trôi kể từ giây phút đó. Đáng tiếc, những sợi dây vô hình đó lại bắt nguồn từ những người mà cô tin tưởng và yêu thương nhất. Chi tiết nhỏ như Setsumi không thích món ăn mà mẹ cô mang về nhưng vẫn ăn để an ủi mẹ đã khẳng định thêm về tâm trạng phức tạp của cô. Cô âm thầm chuẩn bị cho cuộc trốn chạy, nhưng mỗi lần cô muốn hành động thì gia đình lại ngăn cản, khiến cô phải dần chấp nhận số phận mình đang đối diện.
Setsumi đã phải đối diện với nhiều tình huống khó khăn và xung đột nội tâm, nhưng cuối cùng, cô đã tìm thấy niềm vui và hạnh phúc trong những ngày cuối cùng của cuộc đời. Mặc cho có tiếc nuối, với cô ấy, việc đạt được mục tiêu ngắm hoa thủy tiên, học lái xe, hay thậm chí ước mơ được chụp ảnh với bộ đồ bơi đã trở thành những thành tựu vô cùng có ý nghĩa. Mục tiêu là sống thêm mỗi ngày đã lý giải cho cuộc sống của cô ấy ở thế giới này.
Với kết thúc mở cửa và lời thoại đầy ẩn ý, câu chuyện về Setsumi không chỉ giữ người đọc đầy cảm xúc mà còn đánh thức sự suy tư và tò mò về ý nghĩa của cuộc sống và niềm hy vọng.Nhưng lần này, cô ấy không quay lại nữa… Vậy nên tôi nghĩ đó chính là câu trả lời cuối cùng… Setsumi đã chọn con đường tự vẫn để giải thoát cho bản thân mình. Nụ cười của cô ấy tỏa sáng với vị mặn của nước mắt, vị chát của biển khơi và vị đắng của số phận thật tàn nhẫn. Cuối cùng, người con gái đó đã tìm lại được nụ cười của mình. Sự rời bỏ của Setsumi với một số người có thể coi như giải thoát khỏi đau khổ mà cô phải chịu đựng, nhưng đối với tôi, đó giống như một sự ép buộc. Cô ấy vẫn muốn sống, nhưng không thể nào tiếp tục. Liệu phải chết? Có cần phải chấp nhận cái chết không? Tôi tin rằng vào lúc đó, Setsumi cũng đang tự hỏi những câu hỏi đó. Cái chết của cô ấy dù thanh thản nhưng cũng vô cùng đắng cay. Và vẫn trong bất cứ giây phút nào, Setsumi đã chọn cái chết.
“Trong thần thoại Hy Lạp có câu chuyện về chàng Narcissus. Chàng rất đẹp, đẹp đến mức khiến người khác phải đau lòng. Có nhiều cô gái yêu chàng, nhưng chàng chỉ cho rằng chỉ mình mới đáng được yêu. Echo, một nữ thần sông núi đã yêu chàng. Tuy nhiên, do Echo lại phạm lỗi với Hera nên bị tước đi giọng nói, cô chỉ có thể lặp lại những gì người khác nói. Echo đã dũng cảm tỏ tình với Narcissus, nhưng chàng ta lạnh lùng từ chối, khiến cô đau khổ và dần suy nhược. Những nữ thần sông núi khác tức giận, cầu xin nữ thần tình yêu Aphrodite trừng phạt Narcissus. Nữ thần đã đưa lời nguyền, khiến chàng sẽ yêu người đầu tiên mà chàng gặp. Vào một ngày xuân, Narcissus tìm đến một suối và thấy khuôn mặt của mình, chàng đã mê mệt trong tình yêu với chính bản thân mình. Nhưng mỗi khi chạm vào mặt nước, hình ảnh ấy tan biến, khiến chàng đau lòng. Narcissus quên mọi thứ, không ăn uống, chỉ ngồi bên suối nhìn hình bóng của mình không chán. Chẳng bao lâu sau, chàng mất đi và bên bờ suối mọc những nhành thuyền tiên trắng kiêu ngạo, thơm ngát. Từ đó, khái niệm Narcissism được dùng để chỉ sự ngạo mạn và yêu mình thái quá.”
Số phận giống như chàng Narcissus, nhưng khao khát sống của Setsumi cũng là tình yêu của thần Echo, chỉ âm thầm mà không bao giờ được nói ra. Tuy nhiên, Echo chẳng bao giờ nuối tiếc Narcissus, mà chỉ lặng lẽ chịu đựng trong đau khổ. Setsumi luôn khát khao sống, nhưng không bao giờ diễn đạt điều đó, chỉ khi sắp kết thúc cuộc đời, cô mới nhận ra mong muốn sống mãnh liệt. Nhưng đã quá muộn. Đến phút cuối cùng, Setsumi đã thể hiện lòng tha thứ cho số phận. Cô hiểu rõ rằng sự hận thù không mang lại lợi ích gì, chỉ gây tổn thương cho chính bản thân. Giống như Echo và Narcissus, cả hai vĩnh viễn không thuộc về nhau.
Bên cạnh Setsumi, các nhân vật khác cũng đóng vai trò quan trọng trong việc xây dựng một dải nhân vật đáng khen ngợi. Từ cậu bé Ato Yu cùng hoàn cảnh với Setsumi đến những sự trái ngược trong cách đối xử với người thân của họ. Từ hai đàn chị cùng chung tình yêu với quá khứ, họ đã tìm cách giúp đỡ hai đứa trẻ trong cuộc chạy trốn, đến cụ bà phúc hậu chăm sóc Yu và Setsumi trong những khoảnh khắc khó khăn nhất. Tất cả họ đã cùng nhau viết nên một bản hòa âm về khát vọng sống đáng trân trọng giữa những kẻ bị bỏ rơi. Từng chút, từng chút như những giọt mưa nhẹ nhàng rơi lên lá. Bài hát về hy vọng và tuyệt vọng đã kết thúc, nhưng chắc chắn trong tương lai sẽ có người tiếp tục viết tiếp. Việc không đưa Setsumi và Ato Yu vào một mối quan hệ tình cảm cũng rất tinh tế. Hai người bắt đầu thông qua sự đồng cảm sâu sắc, và kết thúc cũng nên dừng lại ở tình bạn, lòng biết ơn và sự tiếp nối. Nếu họ yêu nhau, câu chuyện sẽ dẫn đến một hướng khác hoàn toàn, và tôi không dám tưởng tượng xem tác phẩm sẽ trở nên như thế nào.
Haiz, mỗi hành trình đều có điểm kết…Kết thúc có phần như thế, nhưng đây chỉ là chấm hết cho một phần của chuyện. Rất cảm ơn tất cả mọi người đã dành chút thời gian quý giá để đọc đến đây. Nếu bạn có bất kỳ phản hồi nào về bài viết hoặc cảm xúc sau khi đọc tác phẩm, đừng ngần ngại chia sẻ ngay dưới phần bình luận hoặc nhắn tin trực tiếp cho page (đừng lo, chúng tôi luôn sẵn lòng phản hồi, ngay cả vào buổi sáng sớm). Hãy nhớ giữ gìn sức khỏe và tránh thức khuya, hãy tránh những tình huống ngủ gật trong lớp như một nhận xét đáng nhớ. Vì kinh nghiệm lách của tôi không thể bằng ai, bài viết có thể không tránh khỏi những thiếu sót, mong mọi người thông cảm. Hẹn gặp lại trong những bài review sắp tới. Hãy cùng khám phá “Narcissus” của Kataoka Tomo & Minh Côi (dịch)!