“Ngang Tàng (Tát Dã)”
Bắt đầu câu chuyện với hai nhân vật chính ở tuổi 17, cả hai đều có đầu óc sáng dạ, giỏi âm nhạc và thể thao + nhiều tài lẻ, nhưng vì sở hữu quá nhiều điểm mạnh, hoàn cảnh của họ cũng thảm khốc một cách khác biệt.
Một trong họ là đứa con trái ý với gia đình suốt mười mấy năm, cuối cùng phát hiện ra rằng mình là con nuôi, từ đó trở thành thị nhà khá giả, từ học sinh ưu tú ở trường chuyên đã phải chuyển đến một thành phố nhỏ, trở thành học sinh ở ngôi trường tầm thường, sống chung với những người thân cận bị vướng vào khó khăn và vấn đề về tiền bạc.
Người còn lại, 17 tuổi đã phải đảm đương việc nhà sau khi bố mất (người cha này thường say xỉn, đánh đập vợ con), phải chăm sóc một em gái bị tổn thương tinh thần, phải nuôi dưỡng một bà mẹ chỉ biết níu kéo tuổi thanh xuân mà không lo công việc, chỉ ưng ý hẹn hò hết trai này đến trai khác. Hai cái này cùng gặp nhau trong hoàn cảnh khó khăn nhưng từng có nguồn gốc khác nhau.
Hai nhân vật này với sự khác biệt về điểm xuất phát, nhưng nhờ vào số phận cuốn họ lại với nhau. Câu chuyện bắt đầu với sự giao thoa giữa Tưởng Thừa và Cố Phi, không ai làm được TƯƠNG TÀNG (TÁT DÃ) như Vũ Triết, câu chuyện này thực sự xuất sắc và sâu sắc.
Tưởng Thừa – học bá trong mắt mọi người: giỏi học, giỏi chơi bóng rổ, giỏi bắn súng, biết hát biết đàn, đúng là một hiện tượng trong mắt mọi người, hấp dẫn bởi ngoại hình điển trai. Tuy nhiên, bên trong, anh chàng thiếu niên lại mang trong mình một trái tim cô đơn và bị tổn thương. Những cảm xúc của anh dồn dập khi chuyển từ thành phố lớn về miền quê nhỏ, thay đổi cuộc sống và tiếp xúc với nhiều loại người khác nhau, từ đó, anh dần lộ ra những cảm xúc tiêu cực hơn.
Còn Cố Phi – lãnh đạo của Xưởng Thép, lạnh lùng, không muốn học hành, thích đánh nhau, ngoại hình đẹp trai nhưng khép kín không thể ngờ được. Sau này, Tưởng Thừa phát hiện ra tài năng ẩn của Cố Phi: chơi bóng rổ, chụp ảnh, viết nhạc, chơi đàn,… những thứ mà Cố Phi đã giấu kín mọi người nhưng lộ ra dưới ánh mắt của Tưởng Thừa. Đằng sau lớp vỏ lạnh lùng là một trái tim tan vỡ với nhiều gánh nặng: mẹ già sót, em gái xinh đẹp nhưng với tinh thần bị tổn thương, cái chết đau lòng của cha, những áp lực từ hiện thực…
Tưởng Thừa và Cố Phi tỏ ra khá lạnh lùng với mọi người nhưng lại khác biệt khi ở bên nhau. Tưởng Thừa giúp Cố Phi thoát khỏi hình ảnh “lão đại Xưởng Thép” đáng sợ, trở nên dễ thương và vui vẻ, cho thấy mặt ôn nhu nhất của mình. Còn Cố Phi khi ở bên Tưởng Thừa thì hóa ra không còn lạnh lùng, mà trở nên vui vẻ, hướng ngoại và để lộ mặt ngọt ngào, êm đềm nhất của bản thân.
Cả hai như một liều thuốc bổ cho nhau: xoa dịu cảm xúc, tạo cảm giác ấm áp, hạnh phúc và thú vị… Họ gặp nhau không phải vì những ấn tượng lớn lao, mà đơn giản chỉ là những cơ hội tình cờ, từ đó tạo nên sự kết nối giữa họ.
Nếu bạn là người yêu thích thể loại đam mỹ, chắc chắn bạn đã không lạ lẫm với tên gọi “Tát Dã” vì nó luôn thống trị trên bảng xếp hạng Đam Mỹ của Tấn Giang. Vậy điều gì đã làm cho câu chuyện này hấp dẫn đến vậy? Tát Dã – Câu chuyện thanh xuân bồng bột. Vì sao thanh xuân lại đáng trân trọng như vậy? Vì sao mọi người luôn nhớ về tuổi trẻ? Có lẽ vì đó là thời kỳ…”Trong quãng thời gian đầy nhiệt huyết nhất, dũng cảm nhất, chúng ta thường sống một cách chân thật với cảm xúc của mình, luôn tiến về phía trước mà không e sợ, ngay cả trong những đêm tối tăm nhất, chúng ta cũng muốn tỏa sáng ánh đề riêng của mình. Có lẽ, Cố Phi và Tưởng Thừa chính là hai biểu tượng hoàn hảo nhất về tuổi trẻ khó quên của mỗi con người.
Tưởng Thừa, giống như cái tên của mình, lớn lên trong một gia đình mà cậu luôn cảm thấy mình thừa thải. Mặc dù gia đình của cậu ấm cúng, nhưng cậu luôn cảm thấy đơn độc, lạnh lẽo. Cậu thường xuyên vào vaˣ, hoạn nạn với bố mẹ. Khi cậu 17 tuổi, có lẽ không thể chịu đựng thêm nữa, được tiết lộ rằng cậu chỉ là con nuôi. Rồi họ trả cậu về với gia đình ruột của mình. Một thành phố nghèo nàn, một ngôi nhà sơ sài với người cha say rượu, đánh đập anh em, người chị yếu đuối.
Trái ngược với Tưởng Thừa, người xuất thân từ thành phố náo nhiệt, vùng đất nghèo này là nơi nuôi dưỡng Cố Phi trưởng thành. Người cha hung bạo luôn đánh đập anh em cậu. Người mẹ già luôn khao khát tình yêu lãng mạn. Bà đã cống hiến tất cả tiền bạc để nuôi người yêu trẻ hơn. Cố Phi được nuôi lớn trong hồi ức “kẻ giết cha ruột”. Cuộc sống khó khăn khiến cậu bị lôi cuốn vào xã hội nguy hiểm. Nhưng trên hết, còn có người em gái mắc bệnh tâm thần.
Với môi trường sống khắc nghiệt, họ cố gắng đẩy đôi bạn trẻ xuống vực sâu của thất hoạ, nhưng khát khao và hy vọng vào tương lai vẫn đang tỏa sáng. Mặc dù vậy, họ vẫn ngang trái, thách thức số phận và tranh giành từng tia sáng hạnh phúc, dù mong manh.
Tưởng Thừa đã trải qua nhiều thời điểm tuyệt vọng, dạo phố không muốn về nhà, thậm chí chứng kiến cha ruột tự sát. Nhưng cậu vẫn đứng lên, vẫn cố gắng học hanh. Đối với cậu, học hành là con đường cứu rỗi duy nhất.
Từng chương sách, bạn sẽ cảm nhận được sự khát khao mãnh liệt trong Tưởng Thừa, mong ước vươn lên, tiến về phía trước, chứng minh với gia đình nuôi rằng cậu không sai, không phải là kẻ ngông nghênh đáng bỏ rơi mà sẽ có một cuộc sống thành công. Trong khi đó, Cố Phi lại để lại ấn tượng như một viên ngọc đen ẩn mình trong cát. Cậu có tài năng nhiếp ảnh, làm đẹp nhưng trước khi Tưởng Thừa xuất hiện, cậu chưa bao giờ muốn hòa mình vào đám đông. Cậu giống như một con sói đơn độc chăm sóc lãnh thổ của mình. Nhưng ta lại thấy ở Cố Phi, khát vọng sống độc đáo hơn bất cứ ai. Cậu là người mạnh mẽ và thông minh, là miếng mồi béo bở mà tất cả các bằng hữu xã hội đều muốn. Cố Phi sống như trên lưỡi dao mong manh giữa tội ác và sự bình thường mà chưa bao giờ sụp đổ. Trong mắt Cố Phi, Tưởng Thừa có vẻ ngây thơ, luôn đối diện với cuộc sống bằng tư cách lạc quan. Chính sự lạc quan đó là lựa chọn mạnh mẽ hạt nhân kết nối Cố Phi và Tưởng Thừa. Cố Phi nghĩ về tương lai, khát khao thoát khỏi thành phố, trỗi dậy trong cậu một cách mạnh mẽ. Mặc dù từng điểm tưởng rằng cả đời sẽ chết dần dần ở đây, lần đầu tiên Cố Phi muốn sống theo tên gọi của mình: bay đi!
Tát Dã – Một tình yêu định mệnh.
Gặp gỡ nhau như là định mệnh, mỗi người bổ sung cho nhau những điều thiếu sót, họ càng trở nên mạnh mẽ khi cùng nhau. Điều đó khiến Tưởng Thừa và Cố Phi đều khóc, cũng như người đọc khi họ quyết định chia tay.
Khi yêu nhau, Cố Phi không bao giờ nghĩ rằng mình là trở ngại của Tưởng Thừa, là gánh nặng cậu phải gánh vác. Cơ hội họ chia tay vừa như một cách giải thoát cho Tưởng Thừa để cậu có thể sống hạnh phúc mà bình tĩnh. Nhưng chỉ có họ mới hiểu rằng nỗi đau đó đến nhường nào!
Một tình yêu vượt qua mùa đông, tan vỡ sau mùa xuân… Những ai đã từng tan vỡ trong tình yêu sẽ càng thấu hiểu hơn nỗi đau khi sống mỗi ngày với một trái tim trống rỗng. Đau đớn đến nhường nào khi phải tự mình kết thúc một tình yêu đang tràn đầy sức sống!
Tác giả đã tạo ra một bước ngoặt lớn trong câu chuyện này.Để chính nhân vật trưởng thành, kiên định hơn, qua quãng thời gian cùng nhau, họ nhận ra tầm quan trọng của sự hiện diện của đối phương. Tưởng Thừa đã giúp Cố Phi thức tỉnh khả năng tiềm ẩn, hồi sinh niềm tin vào tương lai, xóa tan nỗi sợ hãi và những bụi bặm trên tâm hồn cậu. Sự chân thành và lòng dũng cảm của họ thật sự đáng ngưỡng mộ.
“Ngang Tàng” của tác giả Vu Triết được viết với sự tinh tế từng chi tiết, tái hiện cuộc sống của hai nhân vật chính trong môi trường nghèo đầy màu sắc. Số lượng nhân vật phụ phong phú đóng góp vào sự phát triển của nhân vật chính. Viết bằng ngôn ngữ điện ảnh, người đọc được dẫn dắt qua những khung cảnh sống động như trường học, xưởng thép, hay quảng trường trung tâm, kết hợp với đậm chất tâm lí hành động của nhân vật.
Khi đọc xong, bạn không thể không để lại dư vị của mỗi chi tiết ngọt ngào hoặc đắng cay trong trí não. “Ngang Tàng” là một tác phẩm nghệ thuật, là hơi thở của cuộc sống. Từ đó, mỗi người đều có thể tìm thấy sự khắc khoải hay ước mơ của riêng mình.
Hãy khám phá và thưởng thức cuốn sách đầy cảm xúc này, “Ngang Tàng” của tác giả Vu Triết để trải nghiệm hành trình đầy cảm xúc của hai người trẻ.