Tập truyện ngắn “Ngày Đẹp Trời Để Xem Kangaroo” của Haruki Murakami bao gồm nhiều câu chuyện hấp dẫn như: “Ngày Đẹp Trời Để Xem Kangaroo”, “Cô Gái Trăm Phần Trăm Trong Một Sáng Đẹp Trời Tháng Tư”, “Buồn Ngủ”, và nhiều câu chuyện khác nữa. Murakami Haruki, tác giả nổi tiếng của Nhật Bản, đã thu hút độc giả trên toàn thế giới với văn phong độc đáo và sâu sắc của mình.
Tác phẩm của Murakami đã được dịch ra hơn 30 ngôn ngữ khác nhau và được yêu thích rộng rãi. Các câu chuyện ngắn trong tập này xuất phát từ tạp chí “Torefuru – Trefle” vào thập niên 1980 và mang đậm phong cách riêng của tác giả. Đây là cơ hội tuyệt vời để khám phá thế giới văn chương đầy mê hoặc của Haruki Murakami.
Chắc chắn việc tiếp cận với văn học của Murakami thông qua các truyện ngắn là một lựa chọn tuyệt vời. Điều này giúp người đọc nhanh chóng thấu hiểu văn phong độc đáo và những đề tài sâu sắc mà tác giả muốn truyền đạt. Hy vọng rằng tập truyện ngắn này sẽ mang đến cho độc giả những trải nghiệm văn chương đáng nhớ và thú vị.
Nếu bạn đam mê văn học Nhật Bản và muốn khám phá thêm về tài năng của Murakami Haruki, “Ngày Đẹp Trời Để Xem Kangaroo” chắc chắn là một lựa chọn đáng giá. Hãy đón đọc và khám phá thế giới đầy bí ẩn và lý thú của tác giả tài năng này.Đến Sở Hành Chính Phường. Một tháng trôi qua nhanh chóng, có vẻ như vừa mới bước vào và giờ đã phải nói lời chia tay.
Trong thời gian này, mình cảm thấy như đã làm rất nhiều việc nhưng lại không nhớ được gì cụ thể. Cảm giác lẫn lộn giữa đã làm đủ chuyện và chẳng làm gì cả hiện rõ trong tâm trí. Nếu không có người thu tiền báo, chẳng hiểu sao đã trôi qua một tháng mà mình chẳng để ý.
Tuy nhiên, sáng nay là thời điểm tuyệt vời để đi xem con Kangaroo mới sinh. Đúng 6 giờ sáng, sau khi thức dậy, mở cửa sổ, thấy trời đẹp, vợ chồng tôi đã bắt đầu chuẩn bị. Rửa mặt, ăn sáng, cho mèo, giặt giũ, rồi đội mũ ra ngoài.
Trên đường đi, bàn luận cùng vợ:
– “Em nghĩ bé Kangaroo mới sinh có còn sống không?”
– “Anh nghĩ là vẫn sống. Chứ chưa thấy báo nào nói nó chết cả.”
– “Nhưng có khi phải vào bệnh viện chăng?”
– “Nếu thế thì cũng sẽ được báo.”
– “Có thể bé ấy bị sợ hãi nên trốn vào góc chuồng.”
– “Nhưng nó mới sinh mà.”
– “Anh này! Em nói về mẹ bé đấy, có lẽ đưa bé vào góc tối là cách mẹ bé bảo vệ.”
Sự sáng tạo của các cô chị vô cùng đáng nể. Họ suy luận mọi khả năng có thể xảy ra.
Một số thắc mắc xuất hiện:
– “Nếu lỡ bỏ lỡ dịp này, không biết liệu có cơ hội nào khác để xem bé Kangaroo mới sinh không.”
– “Có lẽ đúng đấy.”
– “Anh đã từng thấy bé Kangaroo mới sinh chưa?”
– “Chưa bao giờ.”
– “Anh có tin rằng sau này sẽ có cơ hội xem không?”
– “Không biết chắc lắm.”
– “Vì thế em lo đấy.”
– “Nhưng mà…” tôi câu nối, “dù em nói đúng, nhưng chưa bao giờ tôi thấy loài hươu hay cá voi con mới sinh. Vậy tại sao bắt buộc chỉ là bé Kangaroo mới sinh?”
– “Vì đó chính là điểm thu hút của nó.” cô giải thích.
Cuối cùng, bé Kangaroo vẫn còn sống. Trông nó to hơn nhiều so với trong ảnh, đang hoạt động linh hoạt trên mặt đất. Thực sự, nàng cảm thấy chút thất vọng.
– “Dường như không còn là bé Kangaroo mới sinh nữa.”
Tôi cố gắng an ủi, “Nhưng vẫn có thể gọi nó là bé Kangaroo mới sinh.”
– “Nếu vậy…” tôi trao một cây kem sô cô la cho nàng, “làm sao mà nó lại không trong túi của mẹ.”
Chúng mình nhìn con Kangaroo mẹ. Bố chúng dường như biết chăm lo, nhẹ nhàng nhìn chăm chú vào thức ăn. Hai con còn lại thì giống nhau, đều có thể là con mẹ.
– “Chỉ có một con là kangaroo mẹ, con kia không phải.” Tôi nhận xét.
– “Đúng vậy.”
– “Vậy…con đó nếu không phải là con mẹ, thì là gì?”
Nàng căng trán không biết.
Bé Kangaroo vẫn tiếp tục vận động linh hoạt, tròn trĩnh vòng quanh, chẳng chán mệt. Chắc chắn nó không có khái niệm về sự chán chường. Chỉ chạy nhảy, đào lỗ, và trêu ngươi gia đình.
– “Kangaroo chạy nhảy nhanh vậy là để trốn đối thủ à?” Nàng hỏi.
– “Chính bởi con người, chúng tìm cách săn bắn kangaroo để ăn thịt.”
– “Lý do bé Kangaroo mới sinh lại phải nằm trong túi bụng mẹ là gì?”
– “Để bảo vệ và cùng chạy trốn. Bởi con bé không thể chạy nhanh được.”
– “Được bảo vệ thế à.”
– “Chính xác.” – “Tất cả trẻ con đều được bảo vệ.”Duyệt lại sâu sắc nào.
– “Mấy tháng mới được bảo hộ nhỉ?”
Phải nghiên cứu từ các sách về động vật, lục mọi chi tiết về kangaroo! Câu hỏi này thì quen thuộc rồi đó!
– “Khoảng một hoặc hai tháng. Chắc là thế đấy.”
Tôi chỉ vào em kangaroo con nhỏ mới sinh.
– “Vậy tức là em mới được một tháng tuổi, và đang trong túi của mẹ đấy phải không?”
– “Đúng vậy”, tôi rep, “chắc là thế.”
– “Anh ơi, chắc là thích lắm khi được trong túi của mẹ phải không?”
– “Có lẽ thật đấy.”
– “Mèo Doraemon cũng có túi, vậy nên chắc là muốn quay trở lại trong tử cung của mẹ thật đấy.”
– “Có lẽ vậy đấy.”
– “Chắc chắn vậy mà.”
Mặt trời đã cao lắm rồi. Tiếng trẻ con đùa nhau vang lên từ hồ bơi gần đó. Những đám mây mùa hè bồng bềnh trên bầu trời.
– “Em muốn ăn gì không?”, tôi hỏi nàng.
– “Hot-dog”. Nàng trả lời, “và cola.”
Người bán hot-dog là một sinh viên trẻ đi làm thêm kiếm thêm tiền phụ học; chiếc xe bán bánh được trang trí theo hình cỗ xe ngựa, với mấy loa lớn quay nhạc. Trong lúc đợi bánh, Stevie Wonder và Billy Joel hát cho tôi nghe.
Khi tôi quay lại trước chuồng kangaroo, vợ nói: “Anh nhìn đấy” và chỉ vào một con kangaroo cái.
– “Này, xem kìa, nó đã vào túi của mẹ rồi đấy.”
Đúng là em kangaroo mới sinh đã nhét mình vào túi của mẹ. Túi trước bụng kangaroo mẹ bồng bềnh lên, chỉ có tai và khúc đầu của em kangaroo nhỏ mới sinh nhô lên từ miệng túi.
– “Nặng không nhỉ?”
– “Kangaroo mạnh lắm em ạ.”
– “Thật không?”
– “Nhờ sức mạnh đó nên chúng mới sống sót cho đến bây giờ.”
Dưới ánh nắng chói chang này, kangaroo mẹ vẫn không chút mồ hôi nào. Một cảm giác như lúc trưa, bà ấy mới đi chợ xong, giờ ngồi thư giãn trong quán cà phê.
– “Em đang được bảo hộ phải không?”
– “Đúng đấy.”
– “Chắc đã ngủ rồi phải không?
– “Có thể.”
Chúng tôi thưởng thức hot-dog, uống cola, rồi rời khỏi chuồng kangaroo.
Khi chúng tôi rời khỏi, kangaroo bố vẫn nhìn chăm chú vào hộp đựng thức ăn. Kangaroo mẹ và em kangaroo mới sinh tự nhiên dừng lại, nhìn những thời khắc trôi qua. Cô kangaroo khác biệt kia thì nhảy nhót một cách nhanh nhẹn, thử kiểm tra xem đuôi có chắc chắn không.
Lâu rồi mới có một ngày nóng như vậy.
– “Anh, đi uống bia không?”, nàng mời.
– “có chăng đấy”. Tôi nói.
…
Hãy cùng đọc cuốn truyện ngắn thú vị Ngày Đẹp Trời Để Xem Kangaroo của tác giả Haruki Murakami nhé!