Cuốn sách “Nghiệp Tình Yêu” của tác giả Geshe Michael Roach không chỉ là một tác phẩm về tình yêu và hôn nhân, mà còn là một bản hướng dẫn thực tiễn về cách áp dụng nguyên lý của Đức Phật vào cuộc sống hàng ngày, đặc biệt là trong mối quan hệ và tình yêu.
Geshe Michael Roach, với sự kết hợp giữa tư duy tâm linh và kinh nghiệm trong kinh doanh, giới thiệu một cách tiếp cận mới mẻ và sâu sắc về tình yêu và mối quan hệ. Thay vì chỉ tập trung vào cảm xúc và hành động bên ngoài, ông khám phá sâu hơn vào tâm trí và ý thức của mỗi người, và làm thế nào chúng ta có thể tạo ra những mối quan hệ mà chúng ta mong muốn thông qua việc gieo trồng những hạt giống phù hợp.
Cuốn sách được viết dưới dạng câu hỏi và trả lời, giúp độc giả dễ dàng tiếp cận và hiểu rõ hơn về các nguyên lý tinh thần và triết lý mà tác giả đề xuất. Geshe Michael Roach nhấn mạnh rằng, bằng cách chia sẻ và giúp đỡ người khác, ta đang gieo trồng những hạt giống tình yêu và sự hòa hợp trong tâm trí của mình, từ đó thu hoạch được những kết quả tốt đẹp trong cuộc sống và mối quan hệ của mình.
Tóm lại, “Nghiệp Tình Yêu” không chỉ là một cuốn sách về tình yêu, mà còn là một hướng dẫn về cách sống hòa hợp và hạnh phúc theo triết lý Phật giáo, đem lại sự thấu hiểu sâu sắc và giá trị thiết thực cho người đọc.
Mời các bạn đón đọc Nghiệp Tình Yêu của tác giả Geshe Michael Roach.
—
CÂU HỎI QUAN TRỌNG NHẤT
CÂU HỎI 1
Lần đầu tiên tôi có bạn gái là vào năm lớp 6, khi tôi 12 tuổi. Kể từ đó, tôi đã trải qua rất nhiều mối quan hệ – chắc phải đến hàng chục và gần như tất cả đều không có kết thúc tốt đẹp mặc dù khi mới bắt đầu, tôi đã hy vọng rất nhiều, tôi đã nghĩ rằng người này sẽ khác. Tôi đã thử mọi lời khuyên, đọc tất cả các loại sách, nhưng chẳng cái nào có tác dụng cả. Vậy nên với câu hỏi đầu tiên này, ông có thể nói ngắn gọn lý do vì sao cái phương pháp Nghiệp tình yêu này lại có tác dụng trong khi những cái khác lại thất bại không?
Tôi biết bạn đã thử tất cả mọi thứ, hoặc ít nhất là đã thử rất nhiều thứ để tìm được một mối quan hệ tốt đẹp. Những thứ mà bạn không thử thì bạn cũng đã nhìn người khác thử và thấy chúng không đem lại kết quả gì. Thế thì tôi nghĩ là chúng ta có thể đồng ý với nhau rằng, nếu phương pháp Nghiệp tình yêu có tác dụng thì chứng tỏ, nó là một cái rất khác so với bất cứ thứ gì bạn từng biết đến trước đây. Và đúng là nó như vậy thật.
Trước hết, Nghiệp tình yêu là một phương pháp có hiệu quả và hiệu quả của nó phát huy trong mọi nơi mọi lúc. Bạn thấy đấy, gần như mọi việc chúng ta làm trong đời, chúng ta đều làm với suy nghĩ rằng nó có thể có tác dụng hoặc không. Ngay cả việc uống thuốc đau đầu cũng vậy. Chúng ta nuốt viên thuốc rồi ngồi xuống và hy vọng nó có tác dụng. Nó có thể có mà cũng có thể không. Thật buồn là tất cả chúng ta đều đã quen với việc mọi thứ chỉ có tác dụng tạm thời: không ai nghĩ đến việc đi ra nhà thuốc, trả lại cho họ lọ thuốc rỗng và đòi lại một nửa tiền vì một nửa số thuốc không có tác dụng. Chúng ta trở nên quen với thất bại; chúng ta biết điều đó sẽ đến vào một lúc nào đó, và tận sâu bên trong, chúng ta tin rằng đó là điều tất nhiên – một thực tế mà chúng ta không thể thay đổi.
Mặc dù vậy, Luận lúc nào cũng sẽ có hiệu quả nếu bạn thật sự am hiểu cách vận dụng nó. Để có được mức độ am hiểu đó, bạn sẽ phải nỗ lực nghiêm túc. Bạn sẽ không thu được gì từ quyển sách này nếu bạn chưa sẵn sàng đón nhận các ý tưởng mới, chưa sẵn sàng suy nghĩ về chúng và hành động theo chúng. Lần đầu tiên trong cuộc đời, bạn sẽ được học về nguồn gốc thực sự của thế giới xung quanh bạn. Khi đó, bạn sẽ sử dụng những điều mình đã học để tạo nên mối quan hệ mà bạn luôn mơ ước.
Ngay bây giờ, chúng ta hãy đi vào ý tưởng mới, cơ bản nhất mà bạn cần biết: tính “không.”
Tôi giơ một cái bút lên và hỏi bạn, “Cái gì đây?”
“Cái bút,” bạn trả lời rất nhanh.
“Vậy nếu bây giờ có một con chó con đi vào phòng và tôi khua cái này trước mũi nó, nó sẽ làm gì?”
“Tôi cũng chịu, chắc là nó sẽ nhai cái bút.”
“Thế thì con chó coi cái bút là gì?”
“Chúng ta có thể cho rằng nó coi cái bút là đồ chơi.”
Đây chính là bước đầu tiên trong việc am hiểu về tính “không.” Bây giờ chúng ta hãy đi xa hơn một chút!
“Được rồi, vậy ai đúng – con chó hay con người? Thứ này là bút hay là đồ chơi?”
“Tôi nghĩ là cả hai: với tôi, nó là bút; còn với con chó, nó là đồ chơi.”
“Hay lắm! Động vật cũng có quyền mà. Như vậy cả hai đều đúng. Thứ này vừa là bút vừa là đồ chơi, tùy vào người quan sát. Giờ đến câu hỏi khác. Nếu tôi đặt thứ này lên cái bàn ở đây, và cả anh cùng con chó đều ra khỏi phòng, thì lúc này, nó là gì – cái bút hay đồ chơi?”
“Ừm, nếu tôi và con chó đều không ở đây để coi nó là cái này hay cái kia thì tôi nghĩ, chúng ta sẽ phải nói rằng nó không là cả hai – lúc này, nó không là cái bút mà cũng chẳng là đồ chơi. Nhưng nó sẽ có khả năng trở thành cả hai thứ đó, tùy vào việc con chó hay con người bước vào phòng.”
Rồi, bây giờ bạn đã hiểu rồi đó; bạn đã hiểu được ý tưởng rất khó là tính “không.” Đây là ý tưởng cực kỳ cần thiết trong việc tạo ra người bạn đời hoàn hảo. Hãy thử xem ý nghĩa của “không” ở đây là gì nhé. Ở đây, “không” không có nghĩa là mọi thứ đều màu đen, không có gì là không có gì, hay chẳng có là gì quan trọng.
Cái thứ đặt trên bàn sau khi cả người và chó cùng rời khỏi phòng chính là “không”. Bởi vì nó trống không – giống như cái màn hình trắng xóa xuất hiện trước khi chiếu phim vậy. Tất cả mọi thứ xung quanh chúng ta, và tất cả mọi người trong đời chúng ta, đều như vậy: không, trống không, không là gì cả. Khi nghĩ về cô bạn gái cuối cùng của mình, bạn có thể cảm thấy buồn, nhưng với nhiều người khác, họ nghĩ là họ cũng khá được đấy. Họ cũng giống như cái bút kia thôi: vấn đề chỉ là bạn nhìn cái gì – và ai đang nhìn.
Giờ một tay bạn cầm bút, giơ nó trước mặt, và lấy tay kia chỉ cho tôi xem cái bút đến từ phía của nó hay phía của bạn. Đưa tay từ phía bút đến phía mắt nếu bạn nghĩ cái bút đến từ phía của nó và từ mắt đến bút nếu bạn nghĩ nó đến từ phía bạn.”
Hầu như ai cũng sẽ vẫy tay theo hướng từ mình đến cái bút: “Nó đến từ tôi, nó phải đến từ tôi chứ. Còn đồ chơi thì đến từ con chó.”
“Đúng vậy. Nếu cái bút đến từ phía của nó thì khi đó, con chó sẽ phải coi nó là cái bút… thậm chí có khi vồ lấy nó rồi viết một bài thơ cũng nên – một bài thơ dành cho người bạn gái của nó chẳng hạn, ‘Em có cái đuôi thật đẹp!’ ”
Vậy ở đây chúng ta đã hiểu: cái bút đến từ phía chúng ta. Bản thân nó chẳng phải là cái bút cũng chẳng phải là đồ chơi; nó trống không, nó không là gì cả. Và khi mình nhìn thấy một cái bút thì chắc chắn nó phải đến từ tâm trí mình.
Nếu thế, có phải chúng ta chỉ cần nhắm mắt lại và ước là cái bút sẽ biến thành một chiếc nhẫn kim cương to đùng không? Thử ngay đi xem thế nào – bạn biết là nó sẽ chẳng có tác dụng gì mà. Một người bạn trai mới tuyệt vời có thể đến từ tâm trí của bạn, nhưng điều đó không có nghĩa là bạn chỉ cần nhắm mắt và ước thôi là anh ấy sẽ xuất hiện. Chúng ta có thể ham muốn, ước mơ, cầu nguyện bao nhiêu tùy thích, nhưng làm thế chẳng bao giờ trở thành hiện thực được – tất cả những người cô đơn trên thế giới này đều mong ước rằng mình có ai đó, nhưng việc ước thôi không thể khiến người đó xuất hiện.
Vậy tại sao chúng ta nhìn thấy một cái bút? Nó xuất hiện từ tâm trí của chúng ta như thế nào?
Trong tâm trí chúng ta có các hạt giống, gọi là hạt giống nghiệp. Chúng nằm sâu trong tiềm thức của chúng ta, sâu trong tâm trí của chúng ta, đến thời điểm thích hợp, chúng nứt ra, giống như hạt giống cây vậy. Tôi giơ một cái thanh màu đen trước mặt bạn và trong một phần triệu giây, một hạt giống nghiệp trong tâm trí bạn sẽ vỡ ra rồi một hình ảnh rõ ràng về cái bút sẽ xuất hiện. Cái hình ảnh nhỏ bé về cái bút này nhảy ra đứng giữa bạn và cái thanh màu đen kia trong một phần ngàn giây – nhanh đến mức bạn không hề biết là nó đang diễn ra – và thế là bạn nhìn thấy một cái bút.
Và đó là một cái bút thật. Những hình ảnh trong tâm trí có năng lực tốt đến vậy cơ mà. Bạn có thể cầm nó lên và viết.
Bạn có nhận ra chuyện này đang dẫn đến đấu không? Nếu bạn là một người phụ nữ đang tìm kiếm một người bạn đời và có một người đàn ông đẹp trai đang bước vào cửa quán cà phê Starbucks, rồi sau đó hướng về phía bàn của bạn thì anh ta cũng giống y như cái bút đấy. Anh ta đến từ một hạt giống trong tâm trí bạn. A! Giờ thì tất cả những gì chúng ta cần phải biết chỉ là cách gieo hạt giống đó nữa mà thôi!
Tóm lại, chúng ta chỉ có thể gieo hạt giống với một người khác. Dù cho chúng ta muốn gì đi nữa thì chúng ta cũng phải cần biết rằng một ai đó khác sẽ nhận được nó trước. Khi chúng ta giúp người khác có được điều họ muốn thì việc này sẽ gieo một hạt giống vào tâm trí của chúng ta để sau này chúng ta cũng sẽ nhận được cùng thứ đó, khi hạt giống chín và vỡ ra.
Điều này hàm ý là bạn có thể gieo người bạn đời tương lai của mình, hoặc thay đổi bất cứ thứ gì bạn muốn về người bạn đời mà bạn đang có – vì tất cả đều xuất phát từ bạn. Bạn chỉ cần biết cách làm điều đó thôi: Để trở thành một nông dân tốt, bạn cần học cách gieo hạt và chăm sóc đúng. Sau đó thì bạn sẽ có mọi thứ.
Vậy câu trả lời cho câu hỏi đầu tiên của bạn, câu hỏi quan trọng nhất, là Đúng, bạn có thể có bất kỳ người bạn đời nào mà bạn muốn, bất kỳ mối quan hệ nào mà bạn muốn, nếu bạn học được cách gieo trồng đúng hạt giống nghiệp ấy. Và đó chính là nội dung của 100 câu hỏi mà bạn tìm thấy trong cuốn sách này. Mỗi lần chúng tôi trả lời câu hỏi của một ai đó là một lần bạn được học thêm một điều về kỹ thuật gieo trồng nghiệp. Vì vậy, điều tôi muốn bạn làm trước tiên là ngồi xuống rồi sau đó đọc toàn bộ cuốn sách từ đầu đến cuối – kể cả những phần nói về những vấn đề mà hiện tại bạn chưa gặp phải.
Trong quá trình đó, bạn sẽ học được mọi điều bạn cần biết về tình yêu. Sau đó, hãy quay lại với các câu hỏi có liên quan đến cuộc đời bạn và lúc này, bạn sẽ sẵn sàng thực hiện các câu trả lời mà bạn tìm thấy ở đây. Đây là một hệ thống mới, một hệ thống hoàn toàn mới, đến từ Tây Tạng cổ đại. Nhưng nếu bạn thực sự am hiểu hệ thống này thì nó sẽ đem lại hiệu quả bất cứ lúc nào – và đó là lý do tại sao nó khác so với tất cả những gì bạn từng thử trước đây.
Nhân tiện tôi cũng xin nói luôn, là gần như tất cả các câu hỏi bạn tìm thấy ở đây đều có liên quan đến các mối quan hệ đôi lứa truyền thống – bạn trai bạn gái, vợ chồng – bởi vì đây chính là nguyên nhân chủ yếu khiến tôi nhận được các câu hỏi này từ khắp nơi trên thế giới. Mặc dù vậy, các nguyên tắc bạn tìm thấy ở đây cũng đã được rất nhiều người áp dụng thành công vào các mối quan hệ khác: gia đình, bạn bè, đối tác làm ăn, đồng nghiệp, và các mối quan hệ với những người đồng giới. Vì vậy, bạn cứ thoải mái sử dụng những nguyên tắc Nghiệp tình yêu trong tất cả các mối quan hệ với những người khác.
—-
TÌM KIẾM
CÂU HỎI 2
Tôi nên tìm người bạn đời của mình ở đâu?
Một vài năm trước, Ann đã đến gặp tôi và đưa ra một yêu cầu kỳ lạ. (Cũng như mọi phần khác trong cuốn sách này, đây là một câu chuyện có thật, hoặc là vài câu chuyện có thật được ghép lại với nhau, nhưng tên đã được thay đổi để tôn trọng sự riêng tư của các bạn tôi.)
Ann đến từ châu Á nên cô đã sử dụng pháp danh của tôi: “Geshe La, ông là một nhà sư. Ở Trung Quốc, chúng tôi coi các nhà sư Phật giáo là fa li wu bian – họ có những quyền năng tâm linh đặc biệt. Tôi biết nhiều nhà sư có thể thực hiện mo, có thể báo trước tương lai cho những ai cần biết về nó. Và tôi cần biết một điều.”
“Là gì?” Tôi hỏi.
Ann hơi do dự một chút. “Vâng,” cô nói, “tôi cần có bạn trai nhưng tôi không biết tìm anh ấy ở đâu. Tôi nghĩ là mình sẽ tiết kiệm được rất nhiều thời gian và công sức nếu ông có thể nhìn vào tương lai của tôi một chút và nói cho tôi biết nơi tôi sẽ gặp anh ấy.”
Hơi sững sờ; tôi đang nghĩ đến một câu hỏi kiểu như “Tuần này tôi nên thiền kiểu gì?” Tôi chết lặng một lúc.
“Vậy… bạn nghĩ bạn có thể gặp anh ấy ở đâu?”
“Tôi đang nghĩ mình nên thử lên mạng hoặc đến vũ trường. Vấn để là, tôi cho rằng bất kỳ anh nào mà tôi gặp trên mạng đều sẽ là một kẻ lập dị – kiểu những anh thích ngồi máy tính hơn là ở bên người yêu ấy. Còn những anh mà tôi gặp ở vũ trường đều sẽ là… ừm, loại mà đến vũ trường. Những người đó khó có thể duy trì một mối quan hệ lâu dài.”
Hiện tại thì không phải lúc nào tôi cũng làm cái việc bói toán này, nhưng tại một tu viện Tây Tạng mà tôi từng sống – ở chính giữa New Jersey – có nhiều nhà sư Mông Cổ rất giỏi việc này. Tôi đã tận mắt chứng kiến họ làm trong nhiều năm, nên nếu có thể giúp được ai đó thì tôi biết cách tạo ra một màn trình diễn thật thuyết phục.
Các nhà sư Tây Tạng bói bằng hai hạt xúc xắc nhưng người Mông Cổ dùng ba. Họ lấy những mẩu xương gần giống hình lập phương của một con cừu và luộc cho đến khi chúng trắng tinh. Bạn ném những mẩu xương lên bàn, xem chúng rơi như thế nào rồi nói cho người kia biết chuyện gì sẽ xảy ra. Vậy nên tôi cũng ném những mẩu xương cừu lên bàn rồi cúi xuống nhìn, ra vẻ rất “nguy hiểm.”
“Ừm!” Tôi nói, và “hum!” Rồi để “nguy hiểm” hơn nữa, tôi tụng vài câu: “Om mani padme hung! Om mani padme hung!”
Sau đó tôi la lên, “A! Ra rồi!”
Ann cúi xuống nhìn những mảnh xương. “Geshe La, tôi sẽ tìm thấy anh ấy trên mạng phải không?”
“Không, không!” Tôi nói với vẻ đầy nghiêm trọng. “Không phải trên mạng đâu! Không thể trên mạng được!”
“Trời,” cô than, “thế chắc là ở vũ trường rồi!”
Tôi cúi xuống nhìn những chiếc xương một cách chậm rãi và xem xét chúng một cách chăm chú. “Không, cũng không phải ở đó; bạn sẽ không gặp anh ấy ở vũ trường đâu!”
“Vậy ở đâu ạ?” Cô hỏi.
Tôi dừng lại, cúi xuống những chiếc xương và nhìn kỹ hơn, rồi sau đó tôi từ từ ngồi thẳng người và nhìn thẳng vào mắt cô ấy. “Bạn cần đến… nhà dưỡng lão!”
“Nhà dưỡng lão?” Ann trố mắt nhìn tôi theo kiểu không thể tin được. Cô im một lúc rồi nói, “Nhưng Geshe La, ông không hiểu rồi.”
“Không hiểu cái gì?” Tôi làu bàu.
“Ý tôi là,” mặt cô ửng đỏ, “ý tôi là… Geshe, tôi muốn một chàng trai trẻ cơ!”
Tôi cười và nói với cô ấy, “Không, chính bạn mới là người không hiểu. Nói cho tôi nghe, tại sao bạn muốn một chàng trai?”
“Vâng,” cô trả lời ngay lập tức, “nhìn vào cuộc sống của tôi mà xem. Tôi có một công việc tốt, văn phòng của tôi ở ngay Manhattan này. Cả ngày tôi làm việc chăm chỉ, tôi thích công việc của mình, hết giờ tôi về nhà. Tôi tự nấu một bữa đơn giản, mất khoảng 45 phút. Sau đó tôi ngồi ăn một mình, mất khoảng năm phút. Rồi tôi rửa bát, mất thêm khoảng 30 phút nữa. Ông thấy đấy, tôi dành hơn một giờ để ăn tối, chỉ ngồi ăn một mình, chẳng có ai ngồi đối diện để ăn với tôi, để thích những món tôi nấu, để hỏi tôi ngày hôm nay thế nào.”
“Tức là bạn cô đơn,” tôi nói. “Và điều bạn muốn là có ai đó ở cùng: bạn muốn có người bầu bạn, một người mà bạn yêu quý.”
“Chính xác,” cô thở dài nhẹ nhõm.
“Chính xác,” tôi lặp lại, “đó là lý do tại sao bạn cần đến nhà dưỡng lão. Điều bạn muốn là có người bầu bạn. Vậy thì trước tiên bạn cần gieo một hạt giống nghiệp trong tâm trí dành cho sự bầu bạn đã, rồi hạt giống đó sẽ vỡ ra và bạn sẽ gặp được chàng trai đó, có thể ở bất cứ đâu. Để gieo hạt giống bầu bạn, bạn phải cho người khác sự bầu bạn trước. Và một trong những cách tốt nhất để cho đi sự bầu bạn là đến nhà dưỡng lão.
Hãy đến nhà dưỡng lão, hãy thăm hỏi một cụ già, một người mà không ai muốn đến thăm, một người thở ra có mùi hôi vì hàm răng bị hỏng, một người da dẻ rúm ró và bị lãng quên, một người mà cứ lúc nào bạn đến thăm là lại kể đi kể lại cùng một câu chuyện, “Bà đã kể cho con nghe về người bạn trai thời trung học của bà chưa chỉ? Giờ anh ấy đẹp trai lắm!”
Bạn không cần phải lúc nào cũng ở bên cạnh bà ấy – chỉ cần thỉnh thoảng đến thăm là được, có thể một tuần một lần hoặc hai tuần một lần. Hãy mang hoa đến cho bà, thỉnh thoảng đưa bà ra ngoài ăn, giúp bà làm thủ tục nhận lương hưu hoặc dọn dẹp phòng cho bà. Nhưng quan trọng nhất là hãy bầu bạn với bà: lắng nghe các câu chuyện của cuộc đời bà, dù cho bà đã kể cho bạn cả trăm lần rồi, và chia sẻ cả câu chuyện của bà nữa. Bạn sẽ học được nhiều điều từ cuộc đời bà, và bà cũng sẽ có những lời khuyên tốt dành cho cuộc đời bạn đấy.
Khi bạn làm thế là bạn đã gieo một hạt giống bầu bạn, và khi hạt giống đó mở ra, bạn sẽ gặp chàng trai của mình. Nếu hạt giống đã ở đó thì không quan trọng là bạn tìm anh ta bằng cách nào – lên mạng, đến vũ trường, hay chỉ ngồi im trong phòng – anh ấy sẽ đến, anh ấy phải đến. Còn nếu bạn không tạo ra hạt giống mới này thì khi bạn lên mạng hoặc đến vũ trường, có thể bạn sẽ tìm thấy anh ấy, nhưng cũng có thể không, vì trong tâm trí bạn có thể đã có sẵn một hạt giống cũ, hoặc cũng có thể không.”
Thế là Ann, bạn thấy đấy, cô ấy khác hoàn toàn với gần như tất cả những người tôi từng cho lời khuyên. Vì cô thực sự ra ngoài và làm đúng những gì tôi bảo cô.
Vài tháng sau, cô gọi điện cho tôi.
“Geshe La! Có tin vui rồi!”
“Sao?”
“Vâng, tôi đã làm những điều ông bảo, đến với một cụ già. Sau đó, tôi đến San Francisco để dạy một lớp yoga ở đây. Tất cả mọi người đã vào lớp, từng người một, và tôi đang tìm xem có anh ấy ở đây không…”
“Và?”
“Vâng, ông biết đấy, đa phần các lớp yoga toàn là nữ thôi và không có anh ấy!”
Tôi bắt đầu hoang mang. “Nhưng?”
“Rồi đột nhiên, cửa mở ra, khi lớp đã bắt đầu được 5 phút rồi, và một chàng trai xuất hiện ở cửa vì anh ấy đến muộn.”
“Và?”
“Vâng, anh ấy nhìn tôi, ngang qua phòng, và ông biết đấy… như trong phim vậy – như thể tình yêu từ cái nhìn đầu tiên – tôi và anh, anh và tôi. Tất cả chúng tôi ngồi đó và cả lớp đang đợi tôi nói một cái gi đó nhưng tất cả những gì tôi có thể làm chỉ là ngắm nhìn chàng trai trong mộng này.”
Sáu tháng sau, cô lại gọi cho tôi. “Geshe La, tôi là Ann đây. Ông là một nhà sư đúng không, một nhà sư Phật giáo đúng không?”
“Vâng,” tôi xác nhận.
“Thế… các nhà sư Phật giáo có… các ông có bao giờ chủ trì lễ cưới không?”
Có, chúng tôi có, và tôi đã thực hiện việc này. Đám cưới đó thật đẹp, tràn ngập những chiếc váy màu trắng và những bộ com-lê màu đen, ở đó, tại Manhattan.
Bạn hiểu chứ? Ann không tìm người bạn đời. Ann tạo ra người bạn đời. Khi bạn làm theo những nguyên tắc của Nghiệp tình yêu – tức là các Nguyên tắc Năng đoạn Kim cương – thì không có gì là ngẫu nhiên cả. Chúng ta quyết định chúng ta muốn gì, một cách rõ ràng, rồi chúng ta giúp người khác đạt được thứ đó trước để gieo một hạt giống nghiệp. Sau đó, mọi thứ sẽ tự diễn ra – không cần phải băn khoăn, lo lắng gì cả. Anh ấy đến và anh ấy trao cho chúng ta sự bầu bạn, bởi vì chúng ta đã trao sự bầu bạn cho người khác.
Vì thế, đừng ngồi đó mà suy nghĩ xem nên đến vũ trường, lên mạng, hay tham gia lớp học yoga. Hãy tìm kiếm những người cô đơn – và khi bạn tìm kiếm, bạn sẽ bắt đầu thấy họ ở khắp mọi nơi: không chỉ những người già cô đơn, mà cả những đứa trẻ cô đơn vì bố mẹ của chúng quá bận rộn, những đồng nghiệp cô đơn ngồi ngay bên cạnh chúng ta ở chỗ làm hay trên xe buýt. Hãy đề nghị được làm bạn của họ, trao cho họ sự bầu bạn, và cứ tiếp tục như thế – hãy biến nó thành sứ mệnh của bạn. Hạt giống sẽ được gieo, và người bạn đời của bạn sẽ đến; không quan trọng là bạn đi đâu.
—
CÂU HỎI 3
Tôi nên tìm kiếm điều gì ở một người bạn đời?
Karen, một người thường xuyên tham dự các buổi diễn thuyết của tôi, chặn tôi lại khi tôi đang đi ra bãi đỗ xe ngay sau khi thực hiện xong một bài trình bày dài trước khá đông khán giả ở vùng Tây Nam; tôi thực sự rất mệt, nhưng các trợ lý của tôi nói với cô rằng, cô ấy có thể đi cùng tôi ra chỗ đỗ xe. Chúng tôi gọi là “vừa đi vừa nói” và thật may là họ giúp hai người chúng tôi di chuyển được giữa đám đông.
Tôi đã nắm được đại khái cô muốn nói về chuyện gì. Karen có một mối quan hệ với một chàng trai khá tốt – công việc tốt, tính cách thân thiện – nhưng có vẻ như anh ta muốn chia tay.
Cô nhìn tôi, vẻ mặt không có gì là đau đớn cả, và nói, “ Geshe La, mọi chuyện chẳng đi đến đâu cả; chi tiết thì ông biết cả rồi đấy. Anh ấy đã bỏ đi. Và giờ tôi lại phải bắt đầu đi tìm, nhưng trước tiên tôi muốn hỏi ông là, ông nghĩ lần này tôi nên tìm kiếm điều gì ở một người bạn đời. Để cho mọi chuyện tốt đẹp hơn ấy… ” Giọng cô lạc đi, và tôi thông cảm với cô.
“Nghe này, Karen,” tôi trả lời. “Tôi là một nhà sư, bạn biết điều đó, và tôi cũng biết là bạn biết điều đó, thế nên tôi biết bạn đang nghĩ tôi sẽ nói là, ‘Hãy tìm một người có trái tim nhân hậu – hãy chọn một người tốt. Đừng quan tâm đến việc anh ta trông thế nào, anh ta làm công việc gì hay anh ta có thông minh không.’ ”
Cô ấy gật đầu như thế đó là tất nhiên. Và có thể đây chính là một phần vấn đề của cô ấy.
“Vậy thì bạn có thể quên hết chúng đi được rồi,” tôi mở lời, “Chẳng sao hết nếu bạn không biết mình đang làm gì, chẳng sao hết nếu bạn đang tìm kiếm nửa kia của mình và bạn không biết bất cứ điều gì về việc làm thế nào để tạo ra nửa kia đó.
Nếu nửa kia của bạn là người mà bạn phải tìm, thì chắc chắn bạn sẽ phải chấp nhận một sự đánh đổi nào đó. Nếu bạn phải tìm người bạn đời của mình thì chắc chắn bạn sẽ tìm thấy một người hoặc là đẹp trai và thông minh nhưng không tốt bụng và ổn định cho lắm, hoặc là tốt bụng và ổn định nhưng không đẹp trai và thông minh cho lắm.
Việc này sẽ khiến bạn đau khổ và bạn sẽ phải quyết định xem bạn có muốn dành phần đời còn lại của mình với một người chỉ có được 75% những điều mà bạn thực sự muốn ở một người bạn đời hay không.”
Cô không nói gì cả nhưng tôi có thể cảm thấy rằng Karen đang có chút không thoải mái… cả cuộc đời mình, cô đã chơi đúng cái trò chơi đánh đổi này.
“Thế có cách nào khác không?”
“Bạn phải thấy rằng đây không phải là cách hoạt động của hệ thống Năng đoạn Kim cương. Ở đây, bạn đang tạo ra người bạn đời của mình – bạn đang chế tạo họ bằng cách gieo đúng các hạt giống nghiệp.
Trước khi bạn tạo ra bất cứ thứ gì khác trong cuộc đời này – một bức tranh, một cái bánh, bất kể thứ gì – trước tiên bạn phải ngồi xuống và suy nghĩ xem bạn muốn nó như thế nào. Bạn suy nghĩ thật cẩn thận và lập ra một danh sách gồm tất cả những điều bạn muốn ở thứ đó, rồi bạn mới tạo ra từng phần của nó theo cách bạn muốn.
Việc tạo ra nửa kia cũng vậy. Hãy lập ra một danh sách những điểu bạn muốn và nhớ cẩn thận! Bạn sẽ đạt được đúng tất cả mọi thứ mà bạn cố gắng đạt được. Vì vậy hãy bảo đảm rằng bạn biết mình muốn gì. A, đúng là sau này bạn có thể thay đổi anh ấy nếu bạn quyết định làm thế, nhưng sao phải khổ như vậy?”
Tôi đứng lại, ở ngay đó, trong bãi đỗ xe, và quay lại nhìn thẳng vào mắt Karen. “Hãy giành lấy người đạt được tất cả các tiêu chí” tôi nói. “Hãy chế tạo người đạt được tất cả các tiêu chí. Hãy sử dụng các hạt giống! Bạn nghĩ từ nãy đến giờ tôi dạy bạn cái gì hả?”
“Vâng, vâng!” Cô thổn thức. “Hãy nói cho tôi biết tôi phải bắt đầu từ đâu.”
“Được rồi. Giả sử bạn đang muốn có một người đạt được tất cả các tiêu chí mà tôi vừa đề cập: có trái tim nhân hậu, thông minh, công việc tốt, và… tại sao không chứ?… người đúng y như ước mơ của bạn.”
Hãy lập danh sách những điều mà bạn muốn
Hãy lập danh sách của bạn, rồi sau đó gieo trong tâm trí bạn hạt giống nghiệp dành cho từng tiêu chí mà bạn muốn anh ấy có. Mỗi một tiêu chí này sẽ cần một hạt giống khác nhau, vì mỗi tiêu chí là khác nhau”
Trong phạm vi cuốn sách này, chúng tôi sẽ nói đến gần như tất cả các tiêu chí mà bạn có thể muốn người bạn đời của mình có. Nhưng để bắt đầu, sao chúng ta không nói đến những tiêu chí mà Karen muốn nhỉ?
“Được rồi, đầu tiên,” tôi nói. “Nếu bạn muốn có những người thông minh ở xung quanh bạn thì bạn cần gieo hạt giống thông minh. Không khó vì việc thông minh nhất thế giới là tìm ra chính xác thế giới hoạt động như thế nào. Và thế giới hoạt động thông qua những hạt giống nhỏ bé trong tâm trí bạn – nó nẩy ra khỏi những hạt giống này, giống như trường hợp chúng ta đã thấy ở cái bút.
Hãy ghi nhớ điều đó; thường xuyên nghĩ đến nó; mang nó vào tâm trí khi bạn đi xuống phố, khi bạn lái xe. Và nói về nó với những người khác bất cứ khi nào họ có vẻ cảm thấy hứng thú hoặc cần được giúp đỡ. Tất cả những việc làm này đều sẽ gieo các hạt giống thông minh, và khi chúng vỡ ra, bạn sẽ thấy mình được bao quanh bởi những người ngày càng thông minh – kể cả người bạn đời của bạn.
“Hiểu không?” Tôi hỏi. Lúc này chúng tôi đã đang đứng cạnh xe của tôi rồi và tôi đang nhìn chiếc ghế lái một cách nôn nóng.
“Tôi hiểu rồi,” Karen mỉm cười. “Ông nói tiếp đi.” Cô đang lấy ra một quyển sổ nhỏ và ghi chép nghiêm túc. Khi tôi nhìn thấy mọi người làm thế, tôi biết nhiều khả năng họ sẽ thực sự làm theo lời khuyên của tôi. Điều này khiến tôi cảm thấy hăng hái.
“Được rồi, nếu bạn muốn người bạn đời của mình có công việc ổn định thì rõ ràng bạn phải giúp người khác tìm thấy công việc mà họ đang tìm kiếm – điều này là quá hiển nhiên rồi. Bạn phải giúp bao nhiêu người? Cần bao nhiêu thì giúp bấy nhiêu. Bạn sẽ biết là đã đủ khi bạn gặp được chàng trai đó và anh ta có một công việc tốt.” Cô gật đầu, cặm cụi viết.
Thế hình thức đẹp thì sao? Chúng ta sẽ nói nhiều hơn về vấn đề này trong phần sau, ở câu hỏi 8. Nhưng với Karen thì tôi nói rằng, “Nói ngắn gọn là, bạn càng giữ được bình tĩnh trong các tình huống căng thẳng hoặc khó chịu – bạn càng giữ được sự thoải mái của mình – thì bạn càng gieo được nhiều hạt giống đẹp, càng gieo được nhiều hạt giống gặp được người yêu lý tưởng.
Với trái tim nhân hậu thì, ừm, vì rất nhiều lý do, đây thật sự là điều quan trọng nhất ở một người bạn đời. Người có trái tim nhân hậu lúc nào cũng biết giúp đỡ mọi người xung quanh. Và điều đó có nghĩa là lúc nào họ cũng đang gieo những hạt giống nghiệp tốt trong tâm trí họ. Nếu bạn đang sống với một người liên tục gieo các hạt giống tốt thì bạn sẽ được ‘thơm lây.’ ”
Trái tim nhân hậu nhất là trái tim mà hiểu được tại sao phải tốt – nếu không, khi mọi chuyện trở nên khó khăn, trái tim nhân hậu đó sẽ không chịu được áp lực và không tiếp tục tốt nữa. Để gặp được những người hiểu được tại sao họ phải tốt thì bạn sẽ phải cố hết sức tự mình hiểu điều này!”
“Ông có thể nói cụ thể hơn không?” Cô hỏi.
“Tức là bạn chỉ cần nghĩ về các hạt giống càng nhiều càng tốt. Hãy nghĩ về việc tại sao khi tốt với người khác thì lại có được mọi thứ. Vào cái ngày mà bạn thực sự hiểu được nguồn gốc của mọi thứ thì bạn sẽ hiểu được rằng nền móng nâng đỡ những bức tường của căn phòng mà ngay lúc này bạn đang ngồi chính là tình yêu thương – chứ không phải gỗ, sắt, hay xi măng. Lòng yêu thương khiến thế giới quay vòng, bởi vì mọi thứ chúng ta làm đểu quay vòng.”
Cô viết câu cuối cùng bằng nét bút hoa mỹ và đóng mạnh cuốn sổ lại. “Tôi sẽ làm!” Rồi cô mở cửa xe và tiễn tôi mà không nói thêm một lời nào.
Cuộc trao đổi nhỏ ở bãi đỗ xe đó có một kết thúc rất có hậu. Karen đã gieo các hạt giống và tạo ra một người đàn ông khá tuyệt vời: cao hơn người cũ, tinh tế và quan tâm hơn nhiều, và chung tình hơn nữa. Tôi cảm thấy thực sự rất vui khi mọi người đạt được tất cả mọi thứ họ muốn. Đối với tôi, như thể chúng ta xứng đáng với điều đó, tất cả chúng ta. Như kiểu một dạng quyền con người vậy.