Ngũ Đại Thần Thú
Phần 1: Ký Sự Bản Ma ~ Chương 1
Trong cuộc đời, mỗi người đều từng mắc sai lầm. Nhưng có những sai lầm giúp ta trưởng thành hơn. Hôm nay, tôi muốn chia sẻ với các bạn một kỉ niệm không bao giờ phai mờ trong cuộc sống của tôi.
“Clin…́ Clin…” – tiếng chuông điện thoại reo lên, tôi lười biếng bò ra khỏi chăn để xem ai gọi. Đôi mắt mình rơi vào màn hình điện thoại, số lạ hiển thị. Tôi nhấc máy, một giọng nữ phía kia đường dây phát biểu.
“Alo, chào anh Nam, em là Thùy từ phòng khám đa khoa Tâm Đức. Anh đã đến phỏng vấn xin việc với chúng tôi phải không?”
Lúc này, tôi nhớ ra, mới ra trường với bằng trung cấp y, đã đi xin việc khắp nơi nhưng chỉ có phòng khám Tâm Đức liên hệ lại. Dù không nhớ rõ nơi đó, tôi vẫn trả lời lịch sự.
“Dạ vâng, cháu là Nam ạ.”
Cô Thùy vui vẻ chia sẻ với tôi về chuyến công tác y tế xã hội và mời tôi tham gia, khiến tôi rất hân hoan. Cuối cùng, sau bao nỗ lực, tôi đã có công việc mới. Hẹn gặp cô vào 2 giờ chiều cùng ngày để thảo luận chi tiết công việc.
Tôi hí hửng, như trúng số lớn, vội vã ăn trưa và đến phòng khám. Được chào đón bởi cô Thùy, tôi cảm thấy phấn khích. Sau cuộc trò chuyện, tôi biết mình sẽ đảm nhận việc đo huyết áp trong chuyến công tác sắp tới. Dù có chút mỏi mệt, nhưng được làm việc và có thu nhập đầu tiên sau khi ra trường là điều tuyệt vời.Nhẫn, tôi đã nhận nhiệm vụ và giao một số tài liệu pháp lý cho cô Thùy mà không hề biết rằng mình đang bước vào một tổ chức lợi dụng sức khỏe của người khác. Chiều hôm đó, khi về nhà trong niềm vui mãnh liệt và phấn khích. Tôi tự hào chia sẻ với bố mẹ về công việc mới mà mình tìm được. Bố mẹ là những người chân chất, họ không quan trọng việc lương của con là bao nhiêu, họ chỉ muốn thấy con hạnh phúc, tìm được công việc theo đuổi đúng những gì đã học, để không phí bỏ những năm tháng ôn đề giúp đỡ mọi người. Đó là điều quan trọng nhất. Một tuần sau, tôi nhận cuộc gọi từ cô Thùy – “Chuẩn bị đồ đi nhé, ngày mai đoàn sẽ xuất phát. Xe sẽ qua nhà đón luôn.” Tôi đáp lại và chuẩn bị quần áo cùng đồ dùng cá nhân. Mẹ tôi lo lắng khi con trai phải đi xa nhà làm việc, cô ấy đưa cho tôi 2 triệu đồng và nói: “Con mới đi làm, không có nhiều tiền, con lấy đây, thích gì thì ăn, đừng ốm bệnh vì ăn uống, và nếu thấy công việc không phù hợp thì nên nói rõ ràng với họ và tìm công việc khác. Mẹ vui khi con tìm được công việc, nhưng thấy ruột gan cứ lo lắng suốt.” Mẹ rất lo lắng, nhưng tôi nói: “Mẹ yên tâm, con sẽ làm tốt công việc. Con sẽ không làm mẹ thất vọng đâu.” Bố mẹ ở nhà phải giữ gìn sức khỏe, lần khám bệnh tiếp theo sẽ cách đây vài tháng. Đó là lời chia tay cuối cùng trước khi tôi lên xe cùng đoàn. Xe lăn bánh, đưa chúng tôi lên đường đi đến một nơi mà có lẽ suốt đời tôi sẽ không quên được – “Xin chào, tân binh!” Một anh lớn tuổi thấy tôi bước lên xe và mỉm cười, sau đó mấy anh chị khác cũng chào hỏi. Dường như đoàn này đã đi khắp nơi rồi. “Bạn là người mới hay sao?” – Một cô gái xinh đẹp ngồi cạnh tôi hỏi. Tôi hơi ngạc nhiên trước vẻ đẹp trong sáng của cô ấy, sau đó trả lời: “Ừ, tôi mới ra trường. Còn bạn… bạn tên gì, cũng là lần đầu đi như vậy phải không?” Cô bé cười và trả lời: “Mình tên Trang, cũng mới ra trường. Đây là công việc đầu tiên của mình đấy.” Nhìn thấy niềm vui trên gương mặt của Trang, tôi cũng không khác gì cô ấy. “Mình tên Nam, rất vui được làm quen với Trang. Chúng ta cùng cố gắng nhé!” Trang cười tít mắt. Khi mọi người đều vui vẻ, cô Thùy ở phía trước lên tiếng: “Mọi người, chúng ta có thêm 4 thành viên mới. Nam, Trang, Đức, Mai. Mong mọi người hướng dẫn và giúp đỡ các em.” Mọi người đồng ý vui vẻ. Một thanh niên phía trước xe tên là Hùng, tài xế đẹp trai và vui vẻ: “Xin chào các bạn mới!” Anh ấy chính là người chịu trách nhiệm về an toàn cho cả đoàn trong chuyến đi này. Cả đoan cũng lần lượt giới thiệu. Không khí đoàn kết của mọi người khiến tôi rất vui và hứng thú. Việc tìm được công việc này thực sự đáng giá sau những tháng ngày lao động. Tôi nhìn kỹ mỗi khuôn mặt và tên của từng người trong đoàn, đến khi quay lại phía sau, còn một người ngồi im lặng. Mũ tai bèo che kín gương mặt, có lẽ người ấy đang ngủ. Tôi không muốn làm phiền và tạo ấn tượng xấu, nên tiếp tục nhìn ra ngoài cửa, thăm dò cảnh sắc núi rừng. Xe chạy lâu và tôi không thể ngủ vì lo lắng và háo hức cho chuyến đi mới. Lúc này, xe đi qua con đường núi chênh vênh, núi ở bên phải, vực thẳm bên trái, không khí tĩnh mịch của núi rừng kích thích tinh thần phiêu lưu mạo hiểm của tôi.Hãy đọc cuốn Ngũ Đại Thần Thú của tác giả Hoàng Nam nếu bạn thích những câu chuyện huyền bí và kịch tính về các loài thú mạnh mẽ như hổ và trăn. Sách sẽ đưa bạn vào cuộc hành trình cam go trên dải đất rừng hoang, nơi những bí mật và nguy hiểm đang chờ đợi. Hãy cùng theo dõi những tình tiết hấp dẫn và những nhân vật đầy tính cách trong câu chuyện này. Chắc chắn bạn sẽ thích thú với câu chuyện này!