Ngủ Ngon, Hẹn Mai Nhé – Đánh giá Sách
Chào bạn thân mến, hôm nay mình muốn chia sẻ với bạn về cuốn sách “Ngủ Ngon, Hẹn Mai Nhé” của tác giả Nagira Yuu. Đầu tiên, tựa đề đã khiến mình cảm thấy như được gửi đi lời chúc ngủ ngon và bình yên.
Cuốn sách này tạo ra một bức tranh về cuộc sống đầy thú vị, với những khoảnh khắc hối hả và những khoảnh lặng ấm áp. Tác giả đã sử dụng bút pháp tinh tế, từng câu chữ đều chứa đựng cảm xúc sâu lắng, khiến độc giả hoà mình vào thế giới của nhân vật.
Cốt truyện về tình yêu của Shinji, Tsugumi và Sakutaro đã đem lại những khung hình đầy xúc cảm. Mặc dù câu chuyện khá bình thường, nhưng cách mà tác giả xây dựng nhân vật và tình tiết khiến người đọc không thể rời mắt khỏi trang sách.
Các hình minh họa của Oyamada Ami cũng đáng chú ý, từng bức tranh đều thể hiện được tâm hồn của nhân vật và nét vẽ chân thực. Sự kết hợp hoàn hảo giữa văn vẻ và hình minh họa đã tạo nên một trải nghiệm đáng nhớ cho người đọc.
Cuối cùng, cái kết hạnh phúc của câu chuyện khiến mình nghĩ đến câu “những người yêu nhau sẽ luôn tìm được đường về bên nhau”. “Ngủ Ngon, Hẹn Mai Nhé” sẽ chắc chắn là một cuốn sách đáng để bạn cùng khám phá.
Hy vọng bạn sẽ tìm đến cuốn sách này và có những phút giây thư giãn thú vị. Hẹn gặp lại bạn trong những đánh giá sách tiếp theo!Đâm mê, cũng như một nghề tay trái vậy, vào page là do các ss lôi kéo, rất vui vì được ở đây chia sẻ suy nghĩ cùng mọi người. Thỏ còn trẻ, thiếu sót là điều không thể tránh khỏi, vậy nên Thỏ rất mong nhận được sự chia sẻ, giúp đỡ, đóng góp từ các độc giả của page. Nói một chút về chữ kí, thật ra nó cũng không hàm ý sâu xa gì đâu, Tuzi là pinyin của 兔子 trong tiếng Trung, có nghĩa là Thỏ. Cám ơn bạn đã đọc đến đây!
Rất lâu rồi, quay ngược lại quãng thời gian kể từ khi tôi lần đầu đọc tiểu thuyết, đọc rất nhiều rồi cũng chưa từng bao giờ khiến cảm xúc của bản thân bị biến đổi như thế này. Tôi không phải một người xúc động hay đa cảm nhưng Ngủ ngon, hẹn mai nhé đã khiến tôi khóc nhiều thế này. Và cũng rất lâu rồi tôi mới có trọn vẹn cảm xúc để nói lên được cảm nhận hoàn thiện của bản thân như lần này. Tôi có rất rất nhiều sách, nhưng chưa từng một lần chịu bỏ tiền ra mua Light Novel, thật ra vì tôi không mấy hứng thú với văn hóa Nhật. Cám ơn bạn đã kiên nhẫn đọc hết phần trên đây.
Văn học Nhật chú trọng chất văn hơn nhiều. Tận dụng các thủ pháp gợi tả và ví von. Khung cảnh và hình ảnh sử dụng rất thơ mộng, êm đềm, bình yên và đượm hơi thở thanh xuân. Ngủ ngon, hẹn mai nhé có thể nói là tác phẩm rõ ràng những yếu tố đó. Khi nhìn quyen sách, ấn tượng đầu tiên là cover đẹp kinh khủng. Không còn nghi ngờ gì nữa, tôi phải có nó.
Bắt đầu lật dở xem xét bên trong, ấn tượng tiếp theo là những bức vẽ thật dịu dàng của Oyamada Amy. Nagira nói rằng sensei và Oyamada đã chọn nền màu xanh cho bức tranh, khiến nó trở nên tối hơn và cảm xúc khung cảnh ban đêm chân thực nhiều hơn một chút hòa lẫn vào màu sắc của tình yêu. Và nó thật sự rất đẹp, vì quá choáng ngợp tôi quyết định phải đọc, phải đọc ngay thôi!
Những tình tiết hay biến cố trong câu chuyện rất thực tế, trong cuộc sống cũng luôn luôn lặp đi lặp lại, Ngủ ngon, hẹn mai nhé không chỉ đơn thuần là một câu chuyện tình yêu nữa, nó đã sớm trở thành một thứ cảm xúc thật chân thật, một câu chuyện khiến tôi phải suy nghĩ rất nhiều. Nội dung khá nhẹ nhàng, xuyên suốt câu chuyện truyện không có nhiều biến cố, không kịch tính tuy nhiên rất cảm động.
Ngủ ngon, hẹn mai nhé! Một câu chuyện tình yêu khiến bạn có thể nghĩ đến bài hát Youth của Reply 1988: “Tuổi xuân nhiệt huyết rồi cũng đi qua, tôi tha thứ dù người đã rời xa”, và “hoa héo tàn rồi hoa lại nở”. Ngủ ngon, hẹn mai nhé là câu chuyện nặng nề và đáng nhớ, câu chuyện dung dị như sóng mặt hồ ấy thôi, lăn tăn nhấp nhô buồn vui xen kẽ, đôi khi khiến trái tim bạn nghẹn ngào lắm đấy. Câu chuyện chua xót về nhà văn Tsugumi 35 tuổi nhút nhát khép kín, đã quen sống trong yên ấm và bao bọc, bỗng bị đẩy bật ra đời sau khi tình cảm tan vỡ.Dive deep into the lives of Tsugumi and Shinji. Their journey towards cultivating happiness together, building a family, and providing warmth to each other’s hearts. However, obstacles arise as Shinji, driven by selfishness and fear of inferiority, decides to abandon Tsugumi. Despite starting as a proper family, societal pressures lead Shinji to make a heartbreaking mistake, severing the bond between him and Tsugumi. Despite their initial bond, Shinji’s cruel reasoning drives him to forsake the vulnerable Tsugumi, leaving her feeling lonely and abandoned. Enter Sakutaro, a compassionate 27-year-old who inadvertently crosses paths with Tsugumi, offering her refuge and support. Sakutaro, an ardent fan of Tsugumi’s work, provides her with solace and a sense of belonging, contrasting her inner burdens. Tsugumi and Sakutaro’s connection transcends mere friendship, providing each other with much-needed warmth and solace. As their bond deepens, they both come to realize the true extent of their feelings for each other. Despite their initial denials, Tsugumi and Sakutaro’s relationship evolves beyond mere friendship, leading to moments of intimacy and vulnerability. Tsugumi and Sakutaro navigate the complexities of their evolving feelings, wrestling with their fears and insecurities. Their emotional journey explores themes of healing, acceptance, and the transformative power of human connection, culminating in a profound and tender exploration of love and self-discovery.Không quan trọng ai là người đúng hay sai được. Điều quan trọng nhất không phải là những việc họ đã làm với nhau trên giường, không phải cơ thể đã đem lại hạnh phúc cho cả hai. Bạn thấy khó hiểu phải không? Họ sử dụng hành động đó để an ủi lẫn nhau, Tsugumi tự nguyện làm điều đó chỉ để làm Sakutaro cảm thấy thoải mái hơn, anh ấy muốn xóa đi tảng đá trong lòng cậu. Nhưng điều đó không làm cho họ hạnh phúc hơn, họ đau đớn hơn theo từng ngày. Chính bản thân anh ấy trong lúc đó trở thành gánh nặng của cậu (Tr. 226).
Cảm động, xúc động khi nghe tiếng gọi từ trái tim. Âm thanh đó gợi nhắc về hạnh phúc, về một gia đình trọn vẹn. Nỗi đau mà Tsugumi phải chịu đựng hay là nỗi đau và sợ hãi mà Sakutaro phải gánh chịu từ căn bệnh đãng trí của cậu. Saku luôn sợ, sợ rằng một ngày nào đó cậu sẽ quên người mà cậu yêu nhất, sợ rằng cậu sẽ quên chính bản thân mình, sống còn làm sao nữa? Số phận hay bất hạnh có thể ngăn cản họ ở bên nhau nhưng không thể xóa nhòa được tình yêu chân thành trong hai trái tim. Đó là ý chí chiến đấu và khát vọng hạnh phúc mạnh mẽ nhưng bị ảnh hưởng bởi căn bệnh. Con người luôn sợ cô đơn. Tình yêu giữa Tsugumi và Sakutaro phát triển nhanh chóng, trở thành một tình yêu chân thành và đơn giản nhất. Không có gì trên đời có thể diệt chết tình yêu đó, tình yêu như mầm cây phát triển nhanh chóng để chạm đến ánh sáng trên bầu trời để sưởi ấm hai trái tim. Nỗi buồn và khoảng trống trong tim được lấp đầy nhanh chóng, tình yêu vượt qua mọi thứ mạnh mẽ hơn. Những kí ức thường ngày đơn giản nhưng ấm áp, đầy trong tim. Với họ, khi tình yêu đã tràn lan, hai người chân thành với nhau không cần sự hoàn hảo, không quan trọng đến ưu điểm hay nhược điểm của nhau. Họ cùng xây dựng hạnh phúc, động viên và che chở lẫn nhau. Sự ấm áp kết nối chặt chẽ hai trái tim không bao giờ rời xa. Và họ lại gần nhau.
Đừng quên đến chi tiết về căn nhà trọ trong câu chuyện. Kiểu ngôi nhà hoàn hảo, đẹp đẽ, Nagira-sensei mô tả cảm giác yên bình, có vườn rau, dây thường xuân leo trên tường, cửa kính màu,… Rất lãng mạn và êm đềm. Dưới bút của sensei, với ngôn từ tinh tế và hành văn dịu dàng, nhân vật trở nên thấm thía và ấm áp. Nagira Yuu đã truyền đến rất nhiều tình cảm trong câu chuyện này, từng dòng văn gợi lên cảm xúc êm đềm của mỗi quan hệ giữa các nhân vật, một câu chuyện khởi đầu từ nỗi buồn và tuyệt vọng. Phong cảnh hòa quyện trong không khí gia đình hàng ngày, đầy những kí ức nhỏ thường hiền hòa. Ngay từ đầu, tôi đã bị cuốn hút, xúc động dồn dập. Đôi khi tôi phải dừng lại vì quá nhiều cảm xúc. Tôi tin rằng khi bạn đọc tác phẩm này, bạn cũng sẽ trải qua những cảm xúc không thể diễn tả bằng lời. Rất phức tạp. Cách Nagira dẫn dắt câu chuyện khiến trái tim đau đớn. Thời gian diễn biến câu chuyện rất thực, không chỉ là cốt truyện mà mỗi nhân vật cứ như đang sống. Thời gian trôi tự nhiên theo quy luật của nó, thời gian phản ánh cuộc sống của mỗi người – mỗi người đều có một câu chuyện riêng. Điều đó làm tôi yêu câu chuyện của Tsugumi và Sakutaro một cách sâu sắc hơn. Ngay cả khi những dòng văn miêu tả về từng nhân vật chỉ là một vài trang, sensei tập trung vào cảm xúc và suy tư bên trong họ. Các nhân vật tự nhiên hòa mình vào dòng thời gian của câu chuyện, thể hiện cảm xúc của mình. Tôi đọc nhanh nhưng sau đó lại chậm lại để thưởng thức những câu chuyện ngắn ở cuối sách. Đúng, kết thúc khiến tôi phải khóc, một kết thúc hạnh phúc, cảm giác hoàn toàn trọn vẹn và xúc động. Cảm xúc thật sự khó tả, rối bời lắm :>. Rất khó chứ. Sức mạnh sống sót của tình yêu vượt qua cả cái chết.
“Quên lãng, theo một nghĩa nào đó, cũng chính là được cứu rỗi” (Tr. 268). Suốt cuộc đời, Tsugumi mãi ở bên cạnh.Sau khi đọc xong “Ngủ Ngon, Hẹn Mai Nhé” của tác giả Nagira Yuu, tôi không thể không chia sẻ với bạn về câu chuyện đầy cảm xúc này. Saku và Tsugumi đã tạo nên một tình yêu đẹp đẽ, khiến trái tim đọc giả rung động. Câu chuyện không chỉ là kết thúc hạnh phúc đơn giản, mà còn chứa đựng những bất ngờ và sự sâu sắc không ngờ. Với diễn biến tinh tế và kịch tính, “Ngủ Ngon, Hẹn Mai Nhé” không phải là một câu chuyện tình yêu thông thường. Tôi tin chắc rằng bạn sẽ không hối hận khi đọc cuốn sách này. Hãy cùng thưởng thức và khám phá thế giới cảm xúc đầy màu sắc này cùng Nagira Yuu!