Người hành khách bí ẩn
Tên ebook: Người hành khách bí ẩn
Tác giả: Georges Simenon
Thể loại: Tiểu thuyết, Trinh thám, Văn học phương Tây
Người dịch: Đặng Phú – Lê Việt Dũng
Nhà xuất bản: Công An Nhân Dân
Kích thước: 13 x 19 cm
Số trang: 385
Năm xuất bản: 2004
Tạo prc: Hoa quân tử
Ebook:
– Rụng lông lẻ: một căn bệnh bí ẩn gây ám ảnh cho các thủy thủ trên biển với những sự cố vô lý không ai biết nguyên nhân. Những dấu hiệu ban đầu của căn bệnh này thường không rõ ràng, nhưng khi nó bắt đầu, sẽ khiến cho những thủy thủ không thể lìa mắt khỏi nó.
– “Cái nhìn xúi quẩy”: thị trường giới trí thức không ngừng trải qua những rủi ro đáng ngại. Những tai nạn liên tục xảy ra, khiến mọi việc trở nên tồi tệ hơn, đe dọa sức khỏe và tính mạng của các thủy thủ.
– Những thử thách đối mặt: bất kể dự báo và kinh nghiệm, không ai có thể tránh khỏi những hiểm nguy trên biển động.
Để theo dõi cuộc hành trình căng thẳng của tàu Polarlys, và rơi vào những rắc rối kỳ lạ và nguy hiểm, hãy cùng tác phẩm này khám phá thêm về thế giới biển cả huyền bí và đầy bí ẩn.
*Bài review này được thực hiện trên nền tảng kiến thức sâu rộng và đam mê nghiên cứu về văn học, tiểu thuyết trinh thám. Sẽ có thêm nhiều điều thú vị đang chờ bạn khám phá!Bộ đồng phục nghiêm túc, trang trọng, và sắc sảo. Khiến người ta phải chiêm ngưỡng quân phục! — Tuân lệnh, thưa thuyền trưởng! — “Này, anh Vriens – Petersen nói với anh ta – tôi không có lệnh cho anh trong lúc này. Anh có thể nghỉ ngơi cho tới ngày mai. Với tư cách là sĩ quan thứ ba, anh lo việc đưa hành khách lên tàu.” Vriens ra đi và không trở về vào buổi tối. Khi đến mười giờ sáng, thuyền trưởng nhìn thấy anh ta xuống từ chiếc taxi, lảo đảo, với làn da xanh xao, mắt sưng phồng, trông rất lo sợ. Khi anh ta đi qua cầu, thực sự là anh ta đang đi lung lay. Petersen quay đầu lại với anh ta, nghe câu chào hỏi từ anh ta trước khi rời đi vào phòng mình. — “Anh ta yếu như một con chó!” – một người phục vụ bình luận sau đó. – “Anh ta yêu cầu cà phê rất đặc. Anh ta nằm duỗi trên giường, hầu như không thể nói được. Để que diêm cháy trước hơi thở của anh ta… vào đêm.” Tất nhiên không phải là một tình huống khủng khiếp! Nhưng khi ta đang sống chung với các sĩ quan, ta mong muốn không bắt gặp những trường hợp như vậy, đặc biệt khi có một lá thư từ quan chức hành chính gửi trước, tạo điều kiện thuận lợi cho bước đầu của anh ta. Ở tuổi mười chín, Petersen chưa tốt nghiệp nhưng lại đã đi ba lần vòng quanh thế giới! ■■■ Ông có thể dự đoán được điều đó. Một loạt “tai họa” sắp xảy ra. Trên chiếc tàu của mình, hai bàn tay trong túi, chiếc điếu thuốc sáng ngời, ông nhìn thấy một người cao lớn tóc sửng trước phía sau cột cầu, hút một điếu thuốc. Người đó cúi đầu lờ mờ chào ông, tìm diêm trong túi. Rõ ràng đó là một con dân tộc ở cảng! Một trong những người lang thang ở miền Bắc không giống bất kỳ ai khác trên trái đất. Một người đàn ông dưới bốn mươi tuổi cao lớn, cơ body khỏe mạnh, vẻ đứng nghiêm mặc dù bộ râu tám ngày trên mặt và đôi má hơi lõm. Anh ta có vẻ như ở nhà mình. Anh ta nhấm thuốc từng hơi ngắn, ngược xuôi dưới chiếc áo hiệu Landwehr cũ mà anh ta đã thay nút. — “Anh đến từ đâu?” Người đó chỉ đến thuyền trưởng rõ ràng đang đi qua cầu. Và người sau đó giải thích cho thuyền trưởng ấy. — “Thủy thủ tiếp than bị sốt rét. Tôi phải để anh ấy ở bờ.” Nên nếu cần, tôi nghĩ đến người đang đứng ở bến cảng này và tôi tuyển dụng anh ta làm thủy thủ tiếp than vào lò. Anh ta khỏe mạnh… — “Anh ta có giấy tờ không?” — “Hoàn toàn đúng quy trình! Anh ta bị tù tại Cologne…” Và thuyền trưởng cười trước khi rời đi. “Thế là đã hai người rồi!” – Petersen bàn về vụ này. Có một người thủy thủ mới lên tàu, dù là một kẻ mới ra tù phải không, nhưng ông cần người đó. Tuy nhiên, ông cảm thấy chán ghét người đó từ đầu đến chân. Trong khi đi trên bộ, ông tiếp tục quan sát người đó lén lút. Đa số người lang thang Đức đều có vẻ tự tin đến đáng nể, không biết xấu hổ và cũng không có sự khiêm tốn. Hơn nữa, người đó còn toát lên vẻ khinh rẻ trong ánh mắt. Người đó cảm thấy bị xâm phạm. Người ta thấy người đó hút thuốc, đôi khi vênh lưỡi thấm ướt viên thuốc, sau đó nhìn khói thuốc từ miệng người đó phả ra hòa quện với sương mù. — “Tên anh là gì?” — “Peter Krull.” — “Anh đã làm điều gì mà phải vào tù?” — “Lần cuối cùng, tôi không làm gì hết! Đó là lỗi của tư pháp…”. Người đó nói một cách từ tốn, giọng kéo dài, và thuyền trưởng kết thúc cuộc trò chuyện. Đúng vào thời điểm đó, một dây cản bị đứt khiến một thùng cực lớn chứa máy kéo nông nghiệp lao xuống từ độ cao sáu mét xuống khoang. Hành khách đầu tiên đi lên tàu, Petersen chỉ thấy một chiếc hòm xanh và một chiếc áo khoác màu xám. — “Vriens ở đâu?” – Thuyền trưởng hỏi người phục vụ – “Tôi hy vọng mình không cần phải lo lắng về việc lên tàu!” — “Anh ta ở phòng khách trước sách.” Đúng như vậy, chắc chắn anh ta đau ốm, đầu óc đau nhức, nhưng anh ta cũng đang làm việc của mình. Anh ta tiếp khách, ghi chú các chỉ dẫn từ hộ chiếu của khách và chỉ họ vào phòng. Hai giờ cuối cùng luôn hỗn loạn. Xe tải chậm trễ đưa hàng. Nội thất nhanh không thể hoạt động. “Để kệ! Ta sẽ bỏ rơi những ai không lên tàu đúng giờ!” Một lời đe dọa theo đúng truyền thống không khiến ai lo sợ. Một hành khách nữ lên tàu, theo sau là một người mang đồ. Cảnh sát đang trao đổi với Vriens, người này quên điền một phần trong biểu mẫu đã in sẵn. Khi tiếng chuông báo lại vọng lên lần đầu, con đường trước con thuyền Polarlys…Cuốn sách này mô tả cuộc sống trên con tàu vận chuyển dầu lớn của Anh với một cách rộng lớn và chi tiết. Tác giả cung cấp cho độc giả một cái nhìn sâu rộng về cuộc sống hằng ngày của thủy thủ trên con tàu. Từ cách hoạt động của con tàu trên sông Elbe, sự hỗn loạn và sắp xếp khi tàu chở hàng phải chen lấn, cho đến cảnh quay gian truan đến kỳ diệu khi con tàu va chạm nhưng vẫn tiếp tục hành trình giữa những chiếc tàu khác. Bạn sẽ được đắm chìm trong từng chi tiết và cảm nhận được hơi thở sôi động của cuộc sống trên biển thông qua mỗi dòng văn của tác giả. Đừng bỏ lỡ cơ hội trải nghiệm cảm giác thú vị mà cuốn sách mang lại!Lụa đen tạo cảm giác rất thú vị với đôi đầu gối nhỏ nhắn và cả chút ánh da thịt. Ông Vriens hử? Mỗi chi tiết đều kể về một câu chuyện hấp dẫn với những biến cố đầy kỳ thú và bất ngờ. Cảnh mare Zern khiến người đọc đắm chím trong những tình tiết truy đuổi cũng như tâm lý nhân vật. Đừng bỏ lỡ cuốn sách hấp dẫn này!Trong màn đêm, cách nhau chỉ vài mét. Một người đàn ông đặt tay trái lên bóng tối. “Cuxhaven!” – hắn gọi to. Đó là người hoa tiêu tại Elbe, phải bước xuống chiếc thuyền nhỏ đang chờ đợi dưới ánh đèn tín hiệu của bến đậu này. Thuyền trưởng mời hắn vào phòng gác rượu truyền thống và trò chuyện. Khi cốc thứ hai đổ, máy tàu chậm lại, sau đó đột ngột dừng. Một cái va chạm dưới thang tàu. Một cái bắt tay. “Chúc ngủ ngon!”
Sau bữa ăn, ba người ngồi ở phòng hút thuốc, vẫn xa lạ mặc dù Evjen luôn nhìn về phía người phụ nữ trẻ. Người hoa tiêu chân đã chạm đất, gọi thuyền trưởng: “Này! Có chuyện gì cho tôi…” Petersen nhìn thấy bóng dáng một người đàn ông bất ngờ trong canot.
Người đàn ông trèo lên thang. “Tôi là cố vấn cảnh sát Von Sternberg! Tôi không thể đi tàu đến Hambourg, nên phải đi ôtô.” Với áo choàng mờ và một chiếc vali lớn, ông không giống ai khác.
“Nếu hành khách hỏi, nói tôi ốm phải nằm giường. Đặt tên giả là Wolt, Herbert Wolf.” Thuyền trưởng cảm thấy bực bội. “Có công vụ không? Cần giúp đỡ gì trên tàu?” Tuy không phải truy đuổi tội phạm, nhưng chức năng của cảnh sát khiến ông cảm thấy cà khịa. Nhưng ông là thuyền trưởng, rõ ràng ông chính là chủ tàu.
Cuối cùng, thuyền trưởng dẫn ông đến một buồng trống, phục vụ sẽ chăm sóc ông Wolf. Rồi quay sang người đàn ông áo choàng: “Chính xác, đúng không?” Mặc dù đã qua giờ nghỉ trưa, thuyền trưởng không thể ngủ. Ông quay trở lại phòng mình, nhưng vẫn để ý những người qua lại trên hành lang. Ông nghe tiếng tiếp tục trò chuyện ở phòng kế bên.
Chưa tới nửa đêm, cửa vẫn đóng. Ông gọi phục vụ, hỏi về người phụ nữ vẫn chơi trò phá trận. Nhiều câu hỏi bất ngờ đến từ thuyền trưởng, làm phục vụ phải đợi vài giây trước khi trả lời.