“Cội nguồn của văn hóa và tôn giáo” của Sigmund Freud là một tác phẩm quan trọng trong lịch sử phân tâm học, nơi ông thảo luận về nguồn gốc và cơ sở tâm lý của các hiện tượng văn hóa và tôn giáo. Trong tác phẩm này, ông kết hợp kiến thức từ nghiên cứu lâm sàng và điều trị bệnh nhân tâm thần của mình, cùng với các nghiên cứu nhân chủng học và văn hóa học của nhiều học giả khác.
Freud khám phá sự tương quan giữa các biểu hiện văn hóa và tôn giáo với những nguyên tắc cơ bản của tâm lý cá nhân. Ông xem xét sự phát triển của tôn giáo từ khía cạnh tâm thức, đưa ra những lý thuyết và giải thích về tại sao con người có xu hướng tạo ra các hình thức văn hóa và tôn giáo cụ thể.
Tác phẩm này không chỉ đưa ra giả thuyết và phân tích mà còn mở rộng cái nhìn về văn hóa và tôn giáo trong bối cảnh phân tâm học. Freud lần đầu tiên áp dụng các khái niệm và kết quả nghiên cứu từ phân tâm học vào các vấn đề đời sống xã hội và tôn giáo, làm cho tác phẩm trở nên đặc sắc và góp phần quan trọng vào sự phát triển của lĩnh vực này.
Vật tổ và cấm kỵ, cũng như các tác phẩm khác của Freud, đã chứng minh sự ảnh hưởng sâu sắc của ông đối với nhiều lĩnh vực, từ tâm lý học đến văn hóa và tôn giáo. Tuy có những ý kiến tranh cãi về các giả thuyết của Freud, nhưng ông vẫn được coi là một trong những nhà nghiên cứu lớn nhất trong lịch sử tâm lý học.