Cuốn sách “NGUYÊN TẮC 50 – KHÔNG SỢ HÃI” là một cẩm nang hữu ích giúp bạn đối mặt và chiến thắng nỗi sợ hãi, một trong những cảm xúc nguyên thủy nhất của con người.
Tác giả Robert Greene, thông qua 10 chương sách, đã trình bày 10 chiến lược hành động khác nhau để bạn vượt qua những khía cạnh khác nhau của cảm giác sợ hãi. Những chiến lược này được đúc kết từ kinh nghiệm thực tế của những nhân vật nổi tiếng trong lịch sử thuộc mọi lĩnh vực, từ chính trị, quân sự đến kinh doanh, thể thao đỉnh cao, và nghiên cứu khoa học.
Bên cạnh những ví dụ lịch sử, Greene còn dẫn dắt bạn đọc theo con đường vươn lên của ca sĩ nổi tiếng 50 Cent. Từ một đứa trẻ lang thang bán ma túy trên đường phố, 50 Cent đã trở thành ông chủ đầy quyền lực của một đế chế kinh doanh phát đạt. Cuốn sách cho thấy cách 50 Cent vượt qua những thử thách và nỗi sợ hãi mới trong mỗi giai đoạn của cuộc sống.
“NGUYÊN TẮC 50 – KHÔNG SỢ HÃI” sẽ giúp bạn:
- Nhận thức rõ ràng về nỗi sợ hãi: Cuốn sách giúp bạn hiểu rõ bản chất của nỗi sợ hãi và cách nó ảnh hưởng đến suy nghĩ và hành động của bạn.
- Phát triển chiến lược để chiến thắng nỗi sợ hãi: 10 chiến lược hành động được trình bày trong sách sẽ giúp bạn đối mặt với những tình huống khiến bạn sợ hãi một cách hiệu quả.
- Học hỏi từ kinh nghiệm của những người thành công: Cuốn sách cung cấp cho bạn những ví dụ thực tế về cách những người nổi tiếng đã vượt qua nỗi sợ hãi để đạt được thành công.
Mời các bạn đón đọc Nguyên Tắc 50 – Không Sợ Hãi của tác giả Robert Greene & 50 Cent.
—
LỜI MỞ ĐẦU
Tôi gặp 50 Cent lần đầu tiên vào mùa đông năm 2006. Anh rất thích cuốn sách 48 nguyên tắc quyền lực của tôi, và cũng rất hứng thú với việc hợp tác trong một dự án sách mới. Trong buổi gặp gỡ đó, chúng tôi trò chuyện về chiến tranh, chủ nghĩa khủng bố, và công việc kinh doanh âm nhạc. Điều khiến tôi ấn tượng nhất là chúng tôi có cách nhìn nhận rất giống nhau về thế giới, một cách nghĩ chung vượt qua những khác biệt lớn lao về nguồn gốc xuất thân của chúng tôi. Chẳng hạn, khi trò chuyện về những trò chơi quyền lực mà anh đang tự mình trải nghiệm trong lĩnh vực kinh doanh âm nhạc, cả hai chúng tôi đều gạt sang bên những lời giải thích nhẹ nhàng hiền lành của người đời về cách ứng xử của họ và cố gắng xác định xem thực ra họ đang muốn hướng tới cái gì. Anh đã tạo lập cho mình lối suy nghĩ này trên những con phố đầy rẫy hiểm nguy của khu Southside Queens, nơi nó thực sự là một kỹ năng sinh tồn; còn tôi đến với lối suy nghĩ này sau khi đã đọc không ít về lịch sử và quan sát những mánh lới xảo quyệt của nhiều loại người tại Hollywood, nơi tôi từng làm việc nhiều năm. Dù thế nào đi nữa, bức phối cảnh tổng thể vẫn chẳng có gì khác biệt.
Chúng tôi kết thúc cuộc gặp gỡ hôm đó bằng một ý tưởng mở về một dự án trong tương lai. Trong khi tôi ngẫm nghĩ trong những tháng tiếp theo để tìm một đề tài triển vọng cho cuốn sách này, càng ngày tôi càng bị cuốn hút bởi ý tưởng đưa hai thế giới của chúng tôi gần lại nhau. Điều khiến tôi thích thú nhất về nước Mỹ là xã hội linh hoạt không ngừng biến đổi của nó, liên tục có những người từ dưới đáy vươn lên tới đỉnh cao và làm thay đổi nền văn hóa trong quá trình đi lên của họ. Thế nhưng ở một cấp độ khác, đây vẫn là một quốc gia sống với những cộng đồng xã hội khép kín. Những người nổi tiếng thường tụ tập lại quanh những người nổi tiếng khác; các nhà học giả, trí thức khép kín bản thân trong thế giới riêng của họ; người ta thích liên hệ với những người giống như mình. Nếu như chúng ta rời bỏ những thế giới chật hẹp này, cuộc hành trình đó thường sẽ giống như quan sát hay du lịch vào một khía cạnh khác của đời sống. Vậy nên một đề xuất có vẻ rất thú vị ở đây là hãy cố quên đi càng nhiều càng tốt sự khác biệt bề ngoài của chúng ta và hợp tác dựa trên các ý tưởng – tức là soi sáng một vài sự thật về bản chất con người vượt qua tất cả khác biệt về đẳng cấp hay sắc tộc.
Với một cái nhìn mở và mong muốn xác định xem cuốn sách này cần nói về điều gì, tôi đã trao đổi với 50 Cent trong gần hết năm 2007. Tôi gần như được phép thâm nhập hoàn toàn vào thế giới của anh. Tôi đi cùng anh tới nhiều cuộc gặp gỡ bàn chuyện kinh doanh với các nhân vật quyền thế, lặng lẽ ngồi xuống ở một góc và quan sát anh hành động. Có một hôm tôi tận mắt chứng kiến một bàn so nắm đấm ngay trong văn phòng của anh giữa hai nhân viên dưới quyền, dữ dội đến mức 50 Cent đã phải đích thân can thiệp để chấm dứt. Tôi đã quan sát một cơn khủng hoảng giả tạo mà anh đã dàn dựng nên cho giới báo chí nhằm mục đích quảng cáo cho mình. Tôi đã đi theo anh trong khi anh gặp gỡ những ngôi sao khác, những người bạn thuở thiếu thời, các nhân vật hoàng gia ở châu Âu, hay các khuôn mặt trong chính giới. Tôi từng tới thăm ngôi nhà thời thơ ấu của anh ở khu Southside Queens, trò chuyện cùng những người bạn của anh từ thời còn lang thang trên đường phố, và cảm nhận được lớn lên trong thế giới đó là như thế nào. Và càng được chứng kiến anh hành động trong tất cả những bối cảnh này nhiều hơn, tôi càng cảm thấy 50 Cent chính là một ví dụ sống động của những nhân vật lịch sử mà tôi đã đề cập trong ba cuốn sách của mình. Anh chính là một tay chơi thượng thặng trong trò chơi quyền lực, một Napoleon Bonaparte của kỷ nguyên hip-hop.
Khi viết về những nhân vật quyền uy khác nhau trong lịch sử, tôi đã xây dựng một lý thuyết cho rằng nguồn gốc thành công của họ gần như luôn luôn có thể tìm thấy ở một kỹ năng duy nhất, một phẩm chất độc nhất vô nhị nào đó khiến họ trở nên khác biệt so với những người khác. Với Napoleon đó là khả năng đáng nể của ông trong việc hấp thu một khối lượng khổng lồ các chi tiết và tổ chức, sắp xếp chúng lại trong đầu. Điều này đã cho phép ông hầu như luôn biết rõ hơn các tướng lĩnh đối phương về những gì đang diễn ra. Sau khi đã quan sát 50 Cent và trò chuyện về quá khứ của anh, tôi khẳng định rằng nguồn gốc sức mạnh của anh chính là hoàn toàn không hề biết sợ.
Phẩm chất này không thể hiện công khai qua những màn gào thét hay những chiến thuật hăm dọa một cách quá lộ liễu. Bất cứ khi nào 50 Cent làm như vậy trước công chúng đều chỉ là diễn xuất đơn thuần. Phía sau cánh gà, anh là một người lạnh lùng đầy toan tính. Sự không biết sợ của anh được thể hiện qua cả thái độ lẫn hành động. Anh đã chứng kiến và sống sót qua quá nhiều cuộc chạm trán nguy hiểm trên đường phố nên không còn cảm thấy lúng túng, dù chỉ là một chút thoáng qua, trong thế giới có tổ chức. Nếu anh không thích một thỏa thuận nào đó, anh sẽ lập tức bỏ đi ngay không buồn quan tâm đến. Nếu anh cần phải chơi rắn với một đối thủ, anh lập tức thực hiện không do dự. Anh luôn cảm thấy hoàn toàn tự tin vào chính mình. Sống trong một thế giới nơi phần lớn mọi người nói chung đều rụt rè và bảo thủ, anh luôn có lợi thế ở quyết tâm muốn làm nhiều hơn, sẵn sàng chấp nhận rủi ro, và hành sự bất chấp quy tắc. Xuất thân từ một môi trường nơi anh chưa bao giờ trông đợi có thể sống quá hai mươi lăm tuổi, anh cảm thấy mình chẳng có gì để mất, và điều đó mang đến cho anh sức mạnh lớn lao.
Càng nghĩ nhiều về sức mạnh độc đáo này của anh, dường như tôi càng thấy nó đem đến cho tôi nhiều cảm hứng và ý tưởng. Tôi có thể thấy chính bản thân mình được hưởng lợi từ tấm gương của anh và vượt qua được nỗi sợ hãi của chính tôi. Tôi đi tới quyết định rằng không sợ hãi, dưới mọi hình thức đa dạng của nó, sẽ là chủ đề của cuốn sách.
Quá trình viết Nguyên tắc 50 rất đơn giản. Trong khi quan sát và trò chuyện với 50 Cent, tôi ghi nhận một số hình thái xử thế và chủ đề mà cuối cùng trở thành mười chương của cuốn sách này. Sau khi đã xác định các chủ đề, tôi thảo luận về chúng với 50 Cent, và chúng tôi cùng nhau gọt giũa, định hình chúng cụ thể hơn nữa. Chúng tôi nói về việc vượt qua nỗi sợ cái chết, về khả năng đón nhận sự hỗn loạn và thay đổi, về sự biến đổi kỳ diệu trong tâm tưởng bạn có thể tạo ra bằng cách xem bất cứ nghịch cảnh nào như một cơ hội để nắm lấy sức mạnh. Chúng tôi liên hệ những ý tưởng này với trải nghiệm của chính bản thân mình, cũng như với thế giới nói chung. Sau đó tôi phát triển những cuộc thảo luận này bằng những nghiên cứu của chính mình, kết hợp giữa ví dụ của 50 Cent với những câu chuyện về những người khác cũng từng thể hiện phẩm chất can đảm như vậy trong suốt chiều dài lịch sử.
Cuối cùng, đây là một cuốn sách về một triết lý sống cụ thể có thể được tóm lược lại như sau: những nỗi sợ hãi của bạn là một thứ nhà tù giam hãm bạn trong một ranh giới hành động chật hẹp. Càng ít sợ, bạn càng có nhiều sức mạnh hơn, và sống trọn vẹn hơn. Chúng tôi hy vọng rằng Nguyên tắc 50 sẽ là nguồn cảm hứng giúp bạn khám phá ra sức mạnh này cho chính mình.
—
CHƯƠNG 1: HÃY NHÌN NHẬN MỌI THỨ ĐÚNG BẢN CHẤT CỦA CHÚNG – LUÔN CÓ ÓC HIỆN THỰC Ở MỨC TỐI ĐA
Thực tế có thể rất khắc nghiệt. Thời gian của bạn chỉ là hữu hạn. Cần liên tục nỗ lực để tạo dựng một chỗ đứng cho bản thân bạn trong thế giới cạnh tranh nghiệt ngã này và bám chặt lấy chỗ đứng đó. Người đời có thể tráo trở. Họ biến cuộc đời bạn thành một trận chiến không ngừng nghỉ. Nhiệm vụ của bạn là chống tại cám dỗ chỉ muốn được ngồi yên để ước ao giá như tất cả khác đi; thay vào đó bạn cần can đảm chấp nhận những hoàn cảnh này, thậm chí chào đón chúng. Bằng cách tập trung chú ý đến những gì đang diễn ra xung quanh, bạn sẽ có được khả năng nhận định một cách sắc bén về những gì đã giúp một số người tiến lên phía trước, hay đã kéo những người khác tụt lại phía sau. Bằng cách nhìn thấu suốt những thủ đoạn của người khác, bạn có thể điều khiển được họ. Càng nắm vững thực tế, bạn sẽ càng có nhiều quyền lực hơn để thay đổi nó theo ý muốn của mình.
CON MẮT CỦA MỘT KẺ LỌC LÕI Đây chính là cuộc sống, mới mẻ và lạ lẫm; lạ lẫm, vì ta sợ nó; mới mẻ, vì ta luôn không dám đưa mắt nhìn thẳng vào nó… Con người là con người và cuộc sống là cuộc sống, ta phải đối mặt với chúng đúng như bản chất của chúng; và nếu ta muốn thay đổi chúng, phải tác động tới chúng dưới đúng dạng thức chúng tồn tại – RICHARD WRIGHT
Khi còn là một cậu nhóc, Curtis Jackson (tức 50 Cents) có một động lực thúc đẩy mạnh mẽ – tham vọng. Hơn tất thảy, cậu ta muốn đúng những thứ có vẻ cậu sẽ chẳng bao giờ đạt được – tiền bạc, tự do, và quyền lực.
Nhìn ra những con phố của Southside Queens, nơi cậu lớn lên, Curtis trông thấy một hiện thực tuyệt vọng, u ám đang trợn mắt nhìn thẳng vào mặt mình. Cậu có thể tới trường và theo đuổi việc học hành một cách nghiêm túc, nhưng những đứa trẻ làm như thế có vẻ như chẳng đi được xa – chỉ dừng lại ở những công việc được trả lương rẻ mạt. Cậu cũng có thể chọn con đường tội phạm để kiếm tiền thật nhanh, nhưng những gả bước chân vào con đường này hoặc chết trẻ, hoặc phải trải qua phần lớn tuổi trẻ của họ trong tù. Cậu cũng có thể chạy trốn tất cả bằng cách xài ma túy – nhưng một khi đã trượt xuống con dốc này sẽ không còn đường trở lại. Những kẻ duy nhất mà cậu bé có thể trông thấy đang tận hưởng cuộc sống mà cậu mơ ước chính là những kẻ kiếm tiền lọc lõi thực sự, những tay buôn bán ma túy. Bọn họ có xe hơi, quần áo hàng hiệu, cuộc sống sành điệu và mức độ quyền lực tương xứng với những tham vọng của cậu. Vậy là ở tuổi mười một, cậu bé quyết định lựa chọn đi theo con đường giống những kẻ kia và trở thành kẻ thực dụng vĩ đại nhất trong đám người này.
Tuy thế, càng bước sâu vào con đường đó, cậu càng nhận ra thực tế còn u ám và khắc nghiệt hơn nhiều so với những gì cậu từng mường tượng. Những con nghiện ma túy, những khách hàng, thường lang thang bất định và rất khó nhận diện ra. Những gã đồng nghiệp của cậu cũng đều vật lộn trên cùng các ngõ ngách địa bàn và sẵn sàng cho cậu một nhát dao vào lưng bất cứ lúc nào. Những tay buôn ma túy cựu trào có thể tỏ ra bạo lực và xuống tay rất tàn nhẫn. Nếu cậu làm ăn quá tốt, ai đó sẽ tìm cách lột sạch những gì cậu có. Cảnh sát xuất hiện khắp nơi. Chỉ cần một sai sót nhỏ là đủ để đưa cậu vào tù. Làm thế nào cậu có thể thành công trong bối cảnh hỗn loạn này và né tránh được tất cả những mối nguy hiểm không thể tránh khỏi? Có vẻ như bất khả thi.
Một ngày kia, cậu bé nói chuyện về những khía cạnh rắc rối của trò chơi với một kẻ thực dụng lõi đời hơn có tên là Sự Thật, kẻ đã nói với cậu vài điều cậu sẽ không bao giờ quên. “Đừng có phàn nàn về những tình thế khó khăn,” gã kia nói. “Thực ra, cuộc sống khắc nghiệt trên những con phố này là một món quà vô giá nếu anh bạn biết rõ mình đang làm gì.” Bởi vì đó là một thế giới nguy hiểm như vậy, một kẻ năng động cần phải căng mắt ra tập trung tìm hiểu những gì đang xảy ra xung quanh hắn. Hắn cần phải có được cảm nhận về đường phố – kẻ nào có thể gây rắc rối, ở đâu có thể có cơ hội làm ăn mới. Hắn cần phải có cái nhìn sáng suốt, xuyên thấu qua mớ bòng bong những thứ chết tiệt người ta đang ném vào hắn – những thủ đoạn của họ, những ý tưởng tệ hại của họ. Hắn cần phải nhìn lại chính mình, biết rõ giới hạn và sự ngu ngốc của bản thân. Tất cả những điều này mài giũa cho con mắt quan sát của hắn trở nên sắc bén như dao cạo, biến hắn trở thành một người có cái nhìn thấu đáo về mọi sự. Đó chính là quyền lực của hắn.
“Mối nguy hiểm lớn nhất chúng ta phải đối mặt,” gã kia nói với Curtis, “không phải là cảnh sát hay vài tay đối thủ cạnh tranh xấu tính.” Đó là việc đầu óc bị ‘mềm’ đi. “Tôi đã thấy chuyện đó xảy đến với không ít kẻ năng động,” gã nói. Nếu mọi sự trôi chảy, hắn ta bắt đầu nghĩ rằng nó sẽ tiếp tục như thế mãi mãi và bắt đầu rời mắt khỏi đường phố. Nếu sự tình xấu đi, hắn bắt đầu ước giá như mọi sự khác đi và cuối cùng, hắn sẽ đi đến chỗ nghĩ ra một kế hoạch ngu ngốc nào đó để kiếm tiền thật nhanh và dễ dàng. Trong trường hợp nào đi nữa, hắn cũng sẽ rơi xuống rất nhanh. “Cứ thử thả lỏng sự nắm bắt thực tế trên những con phố kia của cậu xem, làm thế coi như cậu đã tự sát.”
Trong những tháng sau đó, Curtis bắt đầu nghĩ ngày càng nhiều hơn về những gì Sự Thật đã nói với mình, và bắt đầu thấm thía. Cậu quyết định chuyển những lời nói của gã thành một dạng tôn chỉ mà cậu sẽ sống theo: cậu sẽ không tin ai hết; cậu sẽ giấu thật kín mọi ý định của mình, thậm chí cả với bạn bè và đối tác; và bất chấp cuộc sống đem đến thành công hay thất bại, cậu sẽ vẫn giữ cho mình là người thực tế đến tối đa, giữ cho đôi mắt của kẻ năng động cậu sở hữu luôn sắc bén và tập trung.
Trong vòng vài năm sau đó, Curtis trở thành một trong những tay làm ăn sắc sảo nhất trong vùng, điều khiển một đám tay chân luôn đều đặn mang về cho anh khá tiền. Tương lai có vẻ đầy hứa hẹn, nhưng một khoảnh khắc bất cẩn đã khiến anh sa bẫy cảnh sát, và ở tuổi mười sáu, chàng trai trẻ bị kết án chín tháng tại một trung tâm cải tạo kinh hoàng ở phía bắc bang New York. Trong môi trường lạ lẫm này, với đủ thời gian để nghiền ngẫm, bất ngờ những lời nói của Sự Thật lại quay trở lại với chàng trai. Giờ không phải là lúc để tuyệt vọng hay mơ mộng, mà cần phải tập trung con mắt lọc lõi đó vào chính bản thân anh và thế giới anh đang sống. Hãy nhìn nhận nó đúng như nó vốn thế, cho dù có tệ hại đến đâu đi nữa.
Anh có tham vọng vô bờ; anh muốn quyền lực thực sự, một thứ gì đó anh có thể xây dựng sự nghiệp dựa trên nó. Nhưng không có tay anh chị đường phố nào tồn tại được lâu đến thế. Đó là trò chơi dành cho những người trẻ tuổi. Khi những tay anh chị tới tuổi ngoài hai mươi, họ chững lại và rồi một điều gì đó tồi tệ xảy ra, hoặc họ vội vàng chuyển sang một công việc với đồng lương rẻ mạt. Và điều đã bịt mắt họ, đẩy họ tới thực tế này chính là tiền bạc và cuộc sống thoải mái nhất thời họ đang có; họ nghĩ rằng chúng sẽ tiếp tục mãi mãi. Họ quá e dè để dám thử thách điều gì khác. Cho dù bạn có thông minh đến đâu đi nữa, vẫn sẽ có một mức trần cao nhất mà bạn không thể vượt qua.
Anh cần phải tỉnh lại và thoát ra trong khi vẫn còn trẻ và những tham vọng của anh vẫn còn khả năng trở thành hiện thực. Anh không được phép sợ hãi. Vậy là dựa trên những suy nghĩ này, anh quyết định cần phải xâm nhập vào thế giới âm nhạc. Anh sẽ phải tìm một người đỡ đầu, ai đó có thể chỉ cho anh đường đi nước bước. Anh sẽ học tất cả những gì có thể về âm nhạc và kinh doanh. Anh sẽ không có phương án B nào hết – hoặc thành công hoặc là chết.
Vào cuộc với quyết tâm một mất một còn, anh thực hiện bước chuyển sang âm nhạc, xây dựng cho mình chỗ đứng bằng cách tạo ra một thứ âm nhạc nặng nề và phản ảnh đúng thực tế trên đường phố. Sau một chiến dịch quảng bá âm nhạc của mình ở New York, anh thu hút được sự chú ý của Eminem, và tiếp theo là một hợp đồng ghi đĩa. Giờ đây có vẻ như anh đã thực hiện được những tham vọng thời thơ ấu của mình. Anh đã có quyền lực và tiền bạc. Mọi người đều tỏ ra dễ chịu với anh. Bất cứ nơi nào anh tới, người ta cũng tán tụng anh, muốn được trở thành một phần trong thành công của anh. Anh có thể cảm nhận được tất cả những gì đang diễn ra – sự ca tụng của báo giới, những kẻ nịnh hót bợ đỡ xung quanh – tất cả bắt đầu xâm nhập vào đầu óc của anh, làm cho nhận thức của anh mất đi sự sắc bén. Bề ngoài mọi sự có vẻ thật tuyệt, nhưng sự thật ở đây là gì? Hơn bao giờ hết, lúc này anh rất cần tới con mắt thực tế tỉnh táo, sáng suốt để nhìn thấu qua những lời quảng cáo ca tụng hay sự sùng bái si mê đó.
Càng nhìn vào thực tế quanh mình, anh càng nhận ra rằng thực tế trong ngành kinh doanh âm nhạc cũng khắc nghiệt chẳng kém gì đường phố trước đây. Những người điều hành các thương hiệu đĩa đều tàn nhẫn. Bọn họ làm bạn mất cảnh giác bằng những lời đường mật, nhưng trên thực tế họ mặc xác tương lai nghệ sĩ của bạn; họ chỉ muốn bòn rút tới đồng đô la cuối cùng từ bạn. Một khi bạn không còn là món hàng nóng nữa, bạn sẽ nhận ra mình đang từ từ bị gạt sang bên; sự tụt dốc với bạn sẽ càng đau đớn hơn sau khi đã được nếm trải mùi vị của thành công. Trên thực tế, bạn chỉ là một con tốt trong trò chơi của họ. Một gã bán lẻ ma túy ở góc phó còn có nhiều quyền lực và khả năng kiểm soát tương lai của chính mình hơn một ca sĩ nhạc rap.
Thế còn về bản thân ngành kinh doanh này thì sao? Doanh số bán đĩa đang sa sút vì người ta tải lậu nhạc mỗi lúc một nhiều, hay mua chúng dưới những dạng khác. Bất cứ kẻ nào còn đủ hai con mắt bình thường đều có thể nhìn thấy thực tế này. Mô hình kinh doanh cũ phải biến mất. Nhưng cũng chính những kẻ điều hành ngành kinh doanh này, những người có vẻ sắc sảo đến thế, lại sợ hãi khi phải đối mặt với thực tế trên. Họ khư khư ôm chặt lấy quá khứ và chắc chắn sẽ khiến tất cả mọi người chết chìm theo.
Nhưng 50 Cent thì không. Anh sẽ tránh cho mình số phận này bằng cách chuyển sang một hướng khác. Anh sẽ tạo dựng một đế quốc kinh doanh đa dạng, còn âm nhạc chỉ là một phương tiện để vươn tới đó. Quyết định của anh dựa trên việc tìm hiểu cặn kẽ môi trường đang không ngừng thay đổi mà anh phát hiện ra trong ngành kinh doanh âm nhạc, nhưng đồng thời cũng đang len lỏi vào ảnh hưởng tới mọi cấp độ, lĩnh vực kinh doanh. Những kẻ khác cứ việc trông cậy vào những tấm bằng MBA, vào tiền bạc và những mối quan hệ của họ. Thay vì thế, anh sẽ trông cậy vào đôi mắt của con người lọc lõi đã đưa anh từ dưới đáy của xã hội Mỹ lên tới đỉnh cao chỉ trong vài năm ngắn ngủi.
CÁCH TIẾP CẬN KHÔNG SỢ HÃI Thực tế chính là chất kích thích của tôi. Càng có nhiều nó, tôi càng cảm thấy mình mạnh mẽ hơn, ở trên tầm cao hơn.- 50 CENT
Bạn có thể nghĩ rằng những đường phố đã nhào nặn nên 50 Cent cũng như tôn chỉ sống mà anh tạo ra cho mình chẳng có gì chung với hoàn cảnh của chính bạn, nhưng đó chỉ đơn thuần là một hội chứng bạn mắc phải từ sự mơ mộng của mình, từ chuyện bạn đã bị ảnh hưởng sâu sắc bởi những ảo tưởng và mức độ bạn sợ phải đối diện với thực tế. Thế giới đã trở nên u ám và nguy hiểm như những con phố của khu Southside Queens – một môi trường toàn cầu đầy cạnh tranh trong đó tất cả mọi người đều là những kẻ thực dụng tàn nhẫn, sẵn sàng làm tất cả vì mình.
Những lời nói của Sự Thật có thể áp dụng với bạn tương tự như với 50 Cent: mối nguy hiểm lớn nhất bạn phải đối diện là việc đầu óc bạn trở nên mềm yếu và đôi mắt bạn mất đi sự sắc bén. Khi mọi chuyện trở nên khó khăn và bạn dần trở nên mệt mỏi với cuộc sống thực tế khắc nghiệt, tâm trí bạn có xu hướng trôi dạt về phía những ảo tưởng; bạn ước rằng mọi thứ đều diễn ra theo một chiều hướng ổn định chắc chắn, và dần dần, một cách âm thầm, bạn quay vào những ý nghĩ, những khao khát của bản thân. Nếu mọi sự xuôi chèo mát mái, bạn trở nên tự thỏa mãn, tưởng tượng rằng tất cả những gì bạn đang có trong tay sẽ tiếp tục như thế. Bạn bắt đầu mất đi sự tập trung. Trước khi bạn nhận thức được điều đó, bạn đã bị khuất phục trước những đổi thay diễn ra không ngừng và những con người trẻ tuổi hơn đang trưởng thành lên xung quanh bạn, thách thức vị trí của bạn.
Hãy hiểu: bạn cần đến tôn chỉ sống này còn hơn cả 50 Cent. Thế giới của anh ta quá khắc nghiệt và nguy hiểm, vì thế nó buộc anh ta phải mở to mắt ra trước thực tế và không bao giờ để mắt mối liên hệ đó. Thế giới của bạn có vẻ dễ chịu hơn, ít bạo lực hơn, ít nguy hiểm thường trực hơn. Điều đó khiến bạn mơ mộng vẩn vơ và nhìn đời thiếu thực tế hơn. Động lực cạnh tranh, cho dù là trên đường phố hay trong thế giới kinh doanh, thực ra đều tương tự như nhau; nhưng môi trường bạn đang sống, với vẻ ngoài tưởng như thoải mái hơn, khiến bạn khó nhận ra điều đó hơn. Thực tế có sức mạnh riêng của nó – bạn có thể quay lưng lại với nó, nhưng cuối cùng thế nào nó cũng tóm được bạn, và sự bất lực không thể thích ứng với nó của bạn sẽ khiến bạn mất hết. Giờ là lúc cần chấm dứt mơ mộng và tỉnh dậy – hãy xem xét lại chính mình, những người xung quanh mình, cũng như hướng đi hiện tại của mình một cách lạnh lùng và khắt khe nhất có thể. Không chút sợ hãi.
Hãy nhìn nhận người đời đúng với con người thật thay vì những gì bạn tưởng về họ, như vậy bạn mới cảm nhận được chuẩn xác hơn động cơ của họ. Nghĩa là bạn cần nhìn xuyên qua được tấm bình phong mà họ căng ra che mắt thiên hạ để thấy rõ tính cách thực sự của người đời. Những hành động của bạn trong cuộc sống sẽ trở nên hiệu quả hơn khi bạn được trang bị hiểu biết này.
Công việc bạn đang làm cũng là một lớp thực tế khác. Ngay lúc này, có thể mọi sự dường như đang phẳng lặng trên bề mặt, nhưng vẫn có những thay đổi đang làm chao đảo thế giới đó; những mối nguy hiểm đang hé lộ phía chân trời. Rất nhanh thôi, những giả định của bạn về cách thức mọi việc được thực hiện sẽ trở nên lỗi thời. Những đổi thay và khó khăn đó sẽ không lộ diện ngay đâu, và nếu nhận ra chúng trước khi chúng trở nên quá nghiêm trọng sẽ đem đến cho bạn sức mạnh lớn lao.
Khả năng nhìn ra thực tế đang ẩn chứa phía sau vẻ bề ngoài không tỷ lệ thuận với trình độ học vấn hay chỉ số thông minh. Người ta có thể hiểu biết rất nhiều về sách vở, mang trong mình hàng núi thông tin nhưng lại chẳng thực sự cảm nhận được gì về những việc đang diễn ra quanh họ. Trên thực tế, khả năng này gắn liền với tính cách và sự can đảm của con người. Nói một cách đơn giản, những người thực tế không sợ phải nhìn vào hoàn cảnh khắc nghiệt của cuộc sống. Họ mài sắc
khả năng quan sát của mình bằng cách tập trung chú ý vào từng chi tiết, vào ý định của những người khác, cũng như vào thực tế đen tối đang lẩn khuất phía sau bất cứ bề mặt lộng lẫy đầy mê hoặc nào. Giống như những cơ bắp đã được rèn luyện, họ hình thành cho mình khả năng quan sát với sự tập trung cao độ hơn mức bình thường.
Đó chỉ đơn giản là một lựa chọn mà bạn phải có. Vào bất cứ khoảnh khắc nào trong đời, bạn đều có thể cải hóa mình sang với chủ nghĩa thực tế, vốn không phải một hệ thống niềm tin, mà là một cách nhìn nhận thế giới. Nó có nghĩa là mọi hoàn cảnh, mọi cá nhân đều khác biệt, và nhiệm vụ của bạn là xác định sự khác biệt, để rồi thực hiện hành động phù hợp. Bạn sẽ tập trung nhìn vào thế giới khách quan, chứ không phải vào chính mình hay cái tôi của bạn. Những gì bạn nhận thấy sẽ quyết định những gì bạn nghĩ hay bạn làm. Vào khoảnh khắc bạn tin vào một ý tưởng nào đó mà bạn nâng niu, khăng khăng níu giữ cho dù đôi mắt và đôi tai có nói với bạn điều gì đi nữa, khi đó bạn sẽ không còn là một người thực tế.
Để thấy rõ sức mạnh này trong thực tế, hãy cùng nhìn vào một người như Abraham Lincoln, người có lẽ là tổng thống vĩ đại nhất của nước Mỹ. Ông không được hưởng nhiều sự giáo dục theo lối thông thường, và lớn lên trong môi trường khắc nghiệt của vùng biên giới. Khi còn trẻ, ông thích tháo rời những chiếc máy ra rồi lại lắp lại như cũ. Ông hoàn toàn là một con người của thực hành. Khi trở thành tổng thống, ông nhận ra mình đang phải đối mặt với cơn khủng hoảng nghiêm trọng nhất trong lịch sử nước Mỹ. Ông bị bao quanh bởi những thành viên nội các và những có vấn tham gia chính trường nhằm tìm đường thăng tiến cho bản thân hay quảng bá cho một ý thức hệ cứng nhắc nào đó mà họ tin tưởng. Họ là những người cảm tính và nóng nảy; họ xem Lincoln là một người yếu đuối.
Có vẻ như ông luôn mất quá nhiều thời gian để đưa ra một quyết định, và lại thường là những quyết định đi ngược lại những gì họ tham mưu. Ông đặt niềm tin vào những viên tướng như Ulysse S. Grant, một người nghiện rượu nặng và không hòa nhập được với xã hội. Ông cộng tác với những người mà các cố vấn của ông xem là những đối thủ chính trị thuộc phe đối lập.
Điều mà họ không nhận ra vào thời điểm đó là Lincoln đã tiếp cận với từng hoàn cảnh cụ thể mà không hề có một định kiến nào. Ông luôn quyết tâm xem xét mọi thứ đúng như tình hình thực tế. Những lựa chọn của ông được đưa ra hoàn toàn mang tính thực tế thuần túy. Ông là một người có khả năng quan sát thấu đáo bản chất con người và đã tín nhiệm Grant vì ông nhìn nhận Grant là viên tướng duy nhất có khả năng hành động hiệu quả. Ông đánh giá con người dựa trên kết quả, không phải thông qua tình bạn hay giá trị chính trị. Sự đánh giá thận trọng của ông đối với con người và sự kiện không phải là một điểm yếu mà là đỉnh cao của sức mạnh, một phẩm chất thể hiện sự không sợ hãi. Làm việc theo cách này, ông thận trọng dẫn dắt đất nước qua vô vàn hiểm nguy. Đây không phải là kiểu lịch sử mà chúng ta quen đọc, vì chúng ta thường thích thú hơn khi được cuốn theo những ý tưởng lớn lao, những hành động hào hùng. Nhưng thiên tài của Lincoln chính là khả năng tập trung cao độ vào thực tế của ông, để nhìn nhận đúng bản chất mọi sự vật và hiện tượng, ông là một bằng chứng sống cho sức mạnh của chủ nghĩa thực tế.
Thoạt nhìn dường như quan sát thực tế quá nhiều có thể khiến người ta suy sụp, nhưng điều ngược lại mới đúng. Ý thức được rõ ràng ban đang hướng tới đâu, những người khác đang hướng tới đâu, và những gì đang diễn ra trong thế giới quanh bạn sẽ chuyển hóa thành sự tự tin và sức mạnh, cùng một tư tưởng sáng suốt. Bạn sẽ cảm thấy liên hệ chặt chẽ hơn với môi trường sống của mình, giống như một con nhện trong lưới của nó vậy. Bất cứ khi nào có sai lầm xảy ra trong cuộc sống của bạn, bạn có thể sửa chữa nó nhanh chóng hơn những người khác, bởi vì bạn sẽ nhanh chóng thấy được những gì đang thực sự diễn ra và làm cách nào có thể tận dụng được ngay cả những thời điểm tồi tệ nhất. Và một khi đã nếm trải sức mạnh này, bạn sẽ cảm thấy thỏa mãn hơn với việc thâm nhập sâu vào thực tế thay vì thỏa mãn bản thân bằng kiểu mơ mộng viển vông nào đó.