Nhà thể dục YWCA nằm trên đại lộ Hơnlinhtơn, tại một phường tốt nhất trong thành phố. Khu vực này nổi tiếng với những địa điểm nghệ thuật như nhà hát giao hưởng, nhà thờ Môdơ, trường đại học âm nhạc New England và trường đại học Nơritxtơn. Đây là nơi đong đầy sự nồng nhiệt của những người yêu âm nhạc, những người học thuật theo chủ nghĩa khoa học, và chung quy là sinh viên. Hôm nay, tôi quyết định thưởng thức một khoảnh khắc yên bình và để xe ở nhà, chọn phương tiện làm chủ nhân là chiếc xe buýt từ quảng trường Havơt.
Đến nơi chỉ mất khoảng năm phút chờ đợi, điều thực sự là điều kỳ diệu. Bước lên chiếc xe, tôi cầm chiếc túi thể thao trong tay và đứng đó mà không cần phải chờ đợi thêm điều gì.
Kritxti, đội trưởng và đồng thời là huấn luyện viên của chúng tôi, đã ăn mặc gọn gàng và bắt đầu làm nóng. Đám đồng đội mới đến đang tưng bừng nói chuyện. Trong phòng thay đồ, tôi chợt nhận ra Kritxti, người to béo nhất trong đội, mặc bộ quần cộc thi đấu, áo tay dài và đầu gối che phủ, tất ngắn và giầy đánh quần vợt. Khung cảnh này khiến phòng thay đồ trở nên nhộn nhịp và nóng bức, mùi mồ hôi, tất ngắn và ẩm mốc tràn ngập không gian.
Tôi nhanh chóng thay đồ và gặp Kritxti. Sau khi làm nóng cơ thể, chúng tôi bắt đầu luyện tập quả đập. Nhà thể dục dần đón đủ người, âm thanh ồn ào đánh thức không gian.
Một cơn còi vang lên, và sau năm phút nữa, trận đấu chính thức bắt đầu. Đội của chúng tôi tập trung ở cuối nhà thể dục, và Kritxti cảnh báo chúng tôi về sự nguy hiểm của việc quá tự tin. Hôm nay, đối thủ của chúng tôi đến từ ngoại ô phía Tây, một khu vực giàu có và chúng tôi đã đặt niềm tin rằng chúng tôi sẽ dễ dàng đánh bại họ. Họ đã chạy ra sân trước chúng tôi. Đúng, đó là dự định từ trước, nhưng nó đồng nghĩa với sự nổi tiếng của những khu vực ngoại ô giàu có, vốn nổi tiếng với sự kiêu ngạo tại quảng trường trung tâm Cămbritdơ. Họ mang tên là “Những con bướm,” một cái tên không khiến ai nghĩ đến điều gì kinh khủng cả. Còn chúng tôi, chúng tôi là đội “Oai Bớt.” Mặc dù tên đội khiến tôi nghĩ ngay đến những con chim bị nhốt trong lồng, nhưng tôi biết không có ai trong số chúng tôi đã từng trải qua cảm giác đó…
Mời các bạn đọc tiếp “Nhân Chứng Bảy Tuổi” của tác giả Linda Barnes để khám phá thêm về cuộc sống và những thách thức trong thế giới thể thao và đối đầu với đối thủ có vẻ không dễ dàng như vẻ bề ngoài của họ. Linda Barnes hứa hẹn mang lại cho độc giả những trải nghiệm mới mẻ và kịch tính thông qua ngôn ngữ và tình tiết hấp dẫn.
Mời các bạn đón đọc Nhân Chứng Bảy Tuổi của tác giả Linda Barnes.