Những Kẻ Dấu Mặt, Đợi Chết
Tác phẩm The Thorn Birds của tác giả người Australia, Colleen McCulough xuất hiện lần đầu vào năm 1977. Ở Việt Nam, cuốn sách được dịch và phát hành dưới nhiều phiên bản khác nhau. Nhiều độc giả hiện nay có thể quen với tiểu thuyết dưới cái tên Tiếng chim hót trong bụi mận gai. Mới đây, Nhà xuất bản Trẻ đã tái bản tác phẩm với tựa đề Những Kẻ Dấu Mặt, Đợi Chết.
Ấn bản này đã được Nhà xuất bản Trẻ phát hành lần đầu vào năm 1988. Tác phẩm được dịch bởi Trung Dũng (tên thật là nhà báo Lý Quí Chung) từ bản tiếng Pháp mang tựa đề Les oiseaux se cachent pour mourir. Theo nhà báo Trần Trọng Thức, biên tập viên của ấn bản đầu tiên của cuốn sách, tựa đề dịch gần với bản tiếng Pháp. Người Pháp thường có cách mô tả lãng mạn, do đó tựa đề tiếng Pháp phản ánh chính xác nội dung của tác phẩm. Trong khi đó Tiếng chim hót trong bụi mận gai là bản dịch gần với tiếng Nga.
Cuốn sách dịch năm 1988 được đánh giá là một phiên bản tiếng Việt súc tích, truyền đạt giá trị văn chương, cảm hứng lãng mạn và tài năng mê hoặc trong việc mô tả. Trong lần tái bản này, tác phẩm vẫn giữ tựa đề Những Kẻ Dấu Mặt, Đợi Chết, nhưng đã được biên tập chính gần với nguyên tác tiếng Anh. Sách đã được phát hành vào tháng 3 vừa qua.
Những Kẻ Dấu Mặt, Đợi Chết của Colleen McCullough đã ghi dấu ấn sâu sắc với các độc giả bằng những giấc mơ, những khát vọng, những đam mê ẩn giấu, và một tình yêu bất khả thi tại vùng quê xa xôi của Australia đã cuốn hút độc giả trên toàn thế giới. Đây là câu chuyện về ba thế hệ trong dòng họ Cleary, những người sống với việc chăn nuôi gia súc trong một vùng đất khắc nghiệt nhưng tuyệt đẹp, đấu tranh với số phận, sự yếu đuối, và những bí mật trong gia đình. Quan trọng hơn cả, đây cũng là cốt truyện về Meggie Cleary – cô con gái duy nhất và mối quan hệ suốt đời giữa cô và linh mục Ralph de Bricassart – sự kết hợp của hai trái tim và hai tâm hồn vượt lên trên những giới hạn của đạo đức và giáo huấn.
Một câu chuyện tình yêu đắng cay, một sử thi mạnh mẽ về nỗ lực và hy sinh, một lời ca ngợi tinh thần con người, tuyệt phẩm của Colleen McCullough là một tác phẩm văn học bất hủ – một cuốn sách đáng để yêu thích và đọc mãi.Vỗ nhẹ lên bộ đồ của búp bê Agnès, chiếc đồ đẹp nhất trong số những trang phục phụ nữ thông thường, Meggie cảm thấy hồn nhiên khi đưa em bé lên. Tay chân búp bê đều di chuyển linh hoạt, cổ và thân hình cũng thế. Tóc vàng bóng rực có những điểm nhỏ giống như hạt trai, khuôn mặt sứ được vẽ tỉ mẩn và ấn tượng. Đôi mắt xanh của búp bê sáng ngời, vô cùng sống động. Đôi mắt này lung linh qua hai dãy mi cong vút. Khi Meggie đặt Agnès nằm, cô nhận ra rằng búp bê có thể nhắm mắt lại. Phần má phong trên màu hồng có một đốm nốt ruồi. Đôi môi nhí nhảnh hé mở, bộ răng trắng nhỏ rất đẹp. Meggie đặt búp bê trên đùi, tìm vị trí thoải mái nhất để ngồi và bắt đầu thưởng thức một cách sâu sắc.
Trong khi Meggie chăm chú nhìn, ở xa sau bụi cây, Jack và Hughie đang vui đùa gần hàng rào cao cỏ. Cả hai nhận ra mái tóc đỏ đặc biệt của Meggie, màu tóc đậm chính là dấu hiệu của dòng họ Cleary, ngoại trừ Frank với màu tóc khác.
Jack đưa cành cỏ vào anh em mình và chỉ vào Meggie. Cả hai đang giả vờ chơi trò lính truy đuổi một thổ dân Maori phản bội. Meggie không quan tâm tới họ mà chỉ tập trung vào Agnès dễ thương, ngậm đều những âm thanh quen thuộc.
“Meggie, mày cầm cái gì đấy đó…,” Jack hô to và chạy tới.“Đưa tao thèm xem đi.”
“Ừ, đây, xem đi.”
Hughie cười nhạo và cố ngăn Meggie trốn khỏi, “Cho tao xem chứ. Tao chỉ muốn xem thôi.”
Cô bé ôm chặt búp bê và lắc đầu từ chối. “Không, đây là búp bê của em. Quà sinh nhật của em.”
“Hãy cho chúng tao xem đi. Chúng tao chỉ muốn xem thôi.”
Với sự vui sẻ và tự hào được mẹ tặng món quà, cô bé trình diễn búp bê: “Nhìn đây, búp bê đẹp quá. Tên em ấy là Agnès đấy.”
“Agnès… Agnès…,” Jack chế giễu. “Tên nào tồi thế. Sao không gọi là Margaret hoặc Betty.”
“Không thể đổi tên vì đó là Agnès!”
Hughie nhìn đôi tay búp bê cử động, cậu ta gật đầu và nói: “Jack, nhìn kìa, tay nó cứ cử động đấy…”
Hãy bắt đầu cuộc hành trình tuyệt vời với “Những Con Chim Ẩn Mình Chờ Chết” của tác giả Colleen McCullough.