Những Phần Tử Của Thuyền Trưởng Grant
Những phần tử của thuyền trưởng Grant mang đến một câu chuyện phiêu lưu cuốn hút từ đầu đến cuối. Chuyện kể về hành trình của hai người con đi tìm cha sau một vụ đắm tàu. Trên con đường khám phá, thuyền trưởng Grant gặp nạn và cầu cứu đất liền bằng cách thả chai thủy tinh xuống biển. Một trong những chai đó đã đến được bờ biển quê nhà của thuyền trưởng Grant, từ đó, một cuộc thám hiểm được bắt đầu. Trên hành trình tìm kiếm thuyền trưởng Grant, đoàn người phải trải qua nhiều thử thách, với thủy thủ nổi loạn, giam cầm bởi bộ tộc bản địa. Nhờ sự can đảm và trí tuệ, đoàn tìm kiếm đã vượt qua mọi nguy hiểm và tìm thấy thuyền trưởng Grant. Câu chuyện hấp dẫn với những tình tiết hấp dẫn sẽ thu hút người đọc, đặc biệt là những ai yêu thích phiêu lưu mạo hiểm.
Jules Gabriel Verne sinh ngày 8 tháng 2 năm 1828 tại nước Pháp và được xem là cha đẻ của thể loại khoa học viễn tưởng. Để trở thành một nhà văn, Jules Verne từ bỏ việc học luật, nghề mà gia đình đã chọn cho ông. Cuốn tiểu thuyết đầu tiên của ông, “Năm Tuần Trên Khinh Khí Cầu” (1863), đã mở ra cánh cửa cho một loạt tác phẩm nổi tiếng của Jules Verne như “Cuộc Thám Hiểm Vào Lòng Đất” (1864), “Hai Vạn Dặm Dưới Biển” (1870), “80 Ngày Vòng Quanh Thế Giới” (1873)… Các tác phẩm của ông đã được dịch ra nhiều ngôn ngữ trên toàn thế giới. Jules Verne qua đời vào ngày 24 tháng 3 năm 1905, nhưng các tác phẩm chưa từng được xuất bản của ông vẫn tiếp tục được phát hành.
Ngày 26 tháng 7 năm 1864, một chiếc thuyền buồm lộng lẫy cắt ngang sóng kênh Bắc Cực theo hướng gió Đông – Bắc mạnh mẽ. Cờ Anh vẫn bay trên cột buồm trước của chiếc thuyền, và trên lá cờ màu xanh da trời ở cột buồm cao nhất đó nổi bật hai chữ thêu bằng vàng ” E” và “3G”. Con thuyền tên là “Duncan”, chủ nhân của nó là huân tước Edward Glenarvan, một thuyền viên quan trọng trong câu lạc bộ thuyền buồm nổi tiếng khắp vương quốc Liên hiệp Anh. Trên boong của con thuyền “Duncan” đứng huân tước Glenarvan, cùng với vợ trẻ của ông, huân tước phu nhân Helena, và anh họ của ông, thiếu tá Mac Nabbs.Dù tàu “Duncan” chỉ cách con cá mập 50 yards (1), nhưng cái mồi đã khiến nó đánh hơi và nhanh chóng đuổi theo tàu. Chúng ta có thể nhìn rõ vẻ đẹp của nó, với vây lưng màu xám, chân vây màu đen, và đuôi mạnh mẽ giúp nó bơi thẳng về phía trước. Khi con cá mập đến gần tàu hơn, mọi người có thể thấy rõ đôi mắt lồi ra to và đáng sợ của nó. Khi lật ngửa, bốn hàng răng sắc nhọn và cái đầu hình như một cái búa kép đã được tiết lộ. Đó chính là con cá mập cáo già nơi này, loài cá mập búa toàn diện nhất mà John Mangles từng thấy.
Cả hành khách lẫn đội thủy thủ trên tàu “Duncan” đều tập trung theo dõi con cá mập này. Chỉ cần một khoảnh khắc, nó đã đến gần lưỡi câu, nghiêng người để dễ dàng nhấm mồi. Nhưng cú nắm rắn của nó đã khiến mồi lớn biến mất trong cái miệng to lạ thường, sau đó, con cá mập rất mạnh mẽ, kéo dây câu vào mồm và bị mắc lưỡi câu. Thủy thủ đã nhanh chóng sử dụng hệ thống ròng rọc để kéo con cá này lên tàu.
Con cá mập cảm thấy mình đang bị tách ra khỏi môi trường tự nhiên, nên đã phản kháng mạnh mẽ. Nhưng họ đã kiểm soát được nó bằng cách buộc chặt đuôi bằng dây. Chỉ trong tích tắc, con cá mập đã được kéo lên từ dưới biển và đặt lên boong. Người ta sau đó đã tháo dây và một thủy thủ đã dùng rìu cắt đứt phần đuôi khổng lồ của nó.
Cuộc săn bắn đã kết thúc và mọi người không còn phải sợ hãi với con quái vật nữa. Sự trả thù đã được thỏa mãn, nhưng sự tò mò vẫn chưa được dập tắt. Nên không ngạc nhiên khi trên mọi tàu biển, quy định kiểm tra dạ dày của cá mập được thực hiện cẩn thận. Và mục đích của việc đó là tạo ra những bất ngờ thú vị và sự chờ đợi không hề trống rỗng.
Huân tước phu nhân Glenarvan không muốn tham gia vào việc mổ xẻ con cá mập đáng sợ này và đã rời khỏi boong. Con cá mập vẫn còn sống. Với chiều dài 10 feet (2) và cân nặng 600 pound (3), con cá này có kích thước và trọng lượng bình thường đối với loài này. Mặc dù cá mập búa không phải là loài lớn nhất, nhưng lại được coi là loài nguy hiểm nhất.
Quá nhanh chóng, con cá to tướng đã bị rìu chặt mà không cần thủ tục nào khác. Lưỡi câu có thể xuyên vào bụng con cá mập, và hóa ra dạ dày của nó là trống rỗng. Có thể con cá này đã ăn chay từ lâu. Những thủy thủ thất vọng ban đầu đã định ném con cá mập trở lại biển, nhưng thuyền trưởng đã phát hiện ra một vật thể bám chặt vào nội tạng của con cá.
“Ồ, đó là gì vậy?” – Thuyền trưởng kêu lên.
– “Đúng vậy, đó là một mảnh đá, có lẽ con cá mập đã nuốt mảnh đá để giữ thăng bằng khi bơi,” – một thủy thủ trả lời.
– “Không đâu. Đó chỉ là một miếng mồi mà thôi; miếng mồi đó đã lọt vào dạ dày của con cá mập và chưa được tiêu hóa,” – một thủy thủ khác lên tiếng.
– “Hãy im đi các người!” – Ông phó thuyền trưởng Tom Austin xen vào cuộc trò chuyện.
– “Các bạn nhìn con cá này như một con sâu rượu chưa? Để không mất mát gì, con cá này đã không chỉ uống hết rượu mà còn nuốt luôn cả chai,” – Ông ta chính là Glenarvan, huân tước.
– “Vậy chứ!” – Huân tước Glenarvan lên tiếng – “Một chai trong dạ dày con cá mập?”
– “Chính xác vậy,” – phó thuyền trưởng đảm bảo – “Nhưng có lẽ, chai đó đã được lọt qua từ thời tam hoàn từ rất lâu rồi.”
Dưới sự chỉ đạo của Glenarvan, Tom đã mở chai ra cẩn thận. Trong biển chai được tìm thấy trong ngữ cảnh lạ lùng đó đã được đặt lên bàn trong phòng chung. Huân tước Glenarvan, thiếu tá Mac Nabbs, thuyền trưởng John Mangles và huân tước phu nhân Helena – mọi người phụ nữ ai cũng tò mò – đã chờ đợi xem bí mật ẩn sau cái chai này là gì.- Xung quanh chiếc bàn, mọi người đứng kín như vây. Trên biển, mọi điều nhỏ nhặt đều trở thành một sự kiện lớn. Chẳng ai dám làm ồn để cùng nhìn cái chai mỏng manh, cố đoán xem bên trong đựng điều gì. Liệu đó có phải là bí mật của một vụ đắm tàu, hay chỉ đơn giản là một bức thư từ một ai đó bí ẩn đưa ra cho sóng biển?
Nhưng giờ đến lúc phải khám phá xem thực sự là gì, và quý tước Glenarvan bắt đầu xem xét chiếc chai, sau khi đã chuẩn bị sẵn sàng trong trường hợp bất trắc xảy ra. Như thế, ông ta như một thám tử đang phân tích một vụ án phức tạp. Dĩ nhiên, sự tập trung của ông ta vào công việc này là chính xác, vì thường thì những suy nghĩ không mong đợi là có thể mở ra nhiều bí mật.
Trước khi mở chai, Glenarvan cẩn thận khám phá bên ngoài. Cổ chai dài, chắc chắn, với đoạn dây thép buộc bị rỉ sét. Thân chai cứng cáp đủ để chịu được áp suất vài atmasphete. Điều này đã chứng tỏ đó là chai rượu Champagne nổi tiếng từ vùng Épernay, đã chạm vào cạnh bàn nhưng không làm hỏng chút nào. Không có điều gì đáng ngạc nhiên khi chiếc chai này vượt qua mọi thử thách trên hành trình dày dạn.
…
Hãy cùng nhau đọc “Những Đứa Con Của Thuyền Trưởng Grant” của Jules Verne nhé.