Cuốn sách “Những Người Trẻ Lạ Lùng” của Bác sĩ Nguyễn Hồng Ngọc là một tác phẩm đầy sáng tạo. Với lối viết hài hước, tác giả dẫn chúng ta khám phá những điều bất ngờ từ trang này đến trang khác. Qua nhận định của Nguyễn Hiến Lê và Đỗ Hồng Ngọc, chúng ta thấy rằng việc kết hợp y học và văn chương tạo ra sự ngạc nhiên và thú vị. Cuốn sách này thực sự đáng đọc để cảm nhận và chia sẻ những suy tư, cảm xúc của những con người đặc biệt này.Đôi khi, khi gặp gỡ những người như ông Khai Trí, hoặc hoạ sĩ Hoàng Lập Ngôn, GS Ngô Gia Hy, ta nhận ra rằng tuổi tác không định nghĩa độ trẻ hay già của một người. Họ là những người trẻ lạ lùng, năng động và đáng yêu trong từng hành động và suy tư. Qua những trải nghiệm và tâm hồn của họ, chúng ta nhận thấy sức sống đích thực không bao giờ già đi. Chúng ta cần học hỏi và cảm nhận sự trẻ trung này qua những cuốn sách xuất sắc như “Những Người Trẻ Lạ Lùng”.Khu Pigale cũng nổi tiếng không kém với những nhà hàng ăn chơi và các rạp chiếu phim người lớn, các sex-shop bán sách báo, phim khiêu dâm cùng với những vật dụng phục vụ chuyện tình dục của con người. Một số người khuyên tôi không nên vào rạp phim người lớn, vì sau khi xem xong, cảm giác thất vọng và buồn tẻ. Trong văn hóa phương Tây, chuyện tình yêu thường được gọi là “làm tình”, khiến người ta phải hồi hộp, dâng cao cảm xúc, khác biệt hoàn toàn so với quan niệm phương Đông gọi là “thương yêu”, “chăm sóc”, “gần gũi”, “vui vẻ”… Lần đầu tiên ghé qua một sex-shop, tôi đã lật từng tờ báo tìm kiếm. Ban đầu thấy mới mẻ, sau đó cảm thấy chán ngấy. Tôi thích hình ảnh “cô gái mỉm cười tình cảm…” hoặc “ngoài phố mùa đông, đôi môi em là điểm sáng hồng…” hơn. Người chủ cửa hàng niềm nở chào đón: “Anh chọn ai nhé! Da trắng, da vàng, da đen… đều có đủ!” Sau đó, ông đưa cho tôi một hộp giấy. Hóa ra đó là những búp bê, có thể thổi phình như người thật khi cần, có thể “thực hiện tình dục” với nhau. Đều là những người mẫu xinh đẹp, những diễn viên nổi tiếng trên thế giới! Thật đáng tiếc cho Đoàn Dự, nhân vật của Kim Dung, mê Vương Ngọc Yến đến mức chỉ yêu biểu cảm của mình! Ước gì Đoàn Dự có mặt tại đây, chắc chàng sẽ có thể sở hữu một “bản sao” giống hệt Vương Ngọc Yến để luôn tôn thờ, gần gũi, kề cận bên mình khi phiêu lưu giang hồ. Còn rất nhiều dụng cụ khác khiến người ta nghĩ rằng có thể “yêu thương” mà không cần phải liên quan đến con người!
Thực tế, vào thế kỷ 21, con người không cần những điều như vậy nữa! Với sự tiến bộ vượt bậc của khoa học, đặc biệt là trong lĩnh vực sinh học gần đây, người ta có thể tạo ra “sinh sản vô tính” một con người y hệt bằng cách lấy một tế bào bình thường của người đó, kích điện, sau đó cấy vào một cơ thể để phát triển thành một con người – giống như những gì đã được thực hiện với cừu Dolly và nhiều loài khác một cách dễ dàng. Những chàng Đoàn Dự lãng mạn chỉ cần một ít tế bào từ người yêu! Điều đó không gì có thể ngăn cản! Hiện nay, người ta cũng đã tạo ra nhiều robot ngày càng tinh xảo, thông minh, thậm chí có “tình cảm”, như khi gặp chúng, chúng có thể mỉm cười (!) “Chào buổi sáng!” (Có thể nói tiếng Việt không hoàn chỉnh vì chưa có dấu, nhưng không thể không thú vị!). Nhật Bản hiện đang trở nên điên cuồng với robomania, nghĩa là cuồng mê robot! Hãy tưởng tượng, mỗi người chúng ta sẽ có một vài robot xinh đẹp theo sau mỗi khi ra ngoài, không thua gì Nguyễn Công Trứ “guốc kiếm hài đủng đỉnh một đôi cô. Thần thánh cũng ngạc nhiên mà ngậm ngùi…”!
Tháng 8 năm 2000, các nhà khoa học đã công bố bản đồ “gen” của con người. Từ giờ, người ta có thể tìm hiểu người yêu một cách cụ thể hơn thông qua việc nghiên cứu bản đồ gen của họ. Người ta có thể biết được người kia nói dối đến mức độ nào khi tỏ tình thông qua máy dò nói dối. Nếu muốn có một đứa con mà không cần lo lắng về việc kết hôn, bạn có thể đến ngân hàng tinh trùng mua một số tinh trùng (của một “ngôi sao” nào đó mà bạn yêu thích); còn nếu là bạn nam, hãy đến cửa hàng mua một “tử cung nhân tạo”, sau đó mua thêm một quả trứng để thụ tinh là xong! Sau đó, đừng quên mang đi khắp nơi chiếc “tử cung nhân tạo” đó, không khác gì lúc xưa người ta mang theo túi rượu mang thai!
Tuy nhiên, có lẽ mọi thứ không diễn ra như vậy! Bởi vì con người mãi mãi mong muốn được “vui vẻ” bởi con người, bởi những cảm xúc, đam mê, yêu thương và sự đối đầu… những lời cư xử tình cảm, sự ghen tuông, nhớ nhung… hơn là thứ gì đó được lập trình bởi robot hay đơn giản như một hộp đựng búp bê hoặc sinh sản vô tính. Con người vẫn cần con người. Vì cuối cùng, luôn có một ngày “Bóng dáng tình yêu khiến ta ngạc nhiên, ta nhận ra bóng hình con người trong ta!”, như lời một bài hát của Trịnh Công Sơn. Và tôi đồng ý với anh, dù chúng ta đang bước vào thiên niên kỷ mới.
Hãy đọc cuốn sách “Những Người Trẻ Lạ Lùng” của tác giả Nguyễn Hồng Ngọc.