“Nỗi kinh hoàng ở Solitude Creek” thuộc thể loại truyện ngắn nằm trong series trinh thám Kathryn Dance, nơi tồn tại một trong những ác nhân bệnh hoạn nhất của Jeffery Deaver. Hắn là kẻ trốn sau màn, lợi dụng chính sự sợ hãi của con người để sát hại họ. Sẽ thế nào khi những cái chết không cần tới hung thủ tự mình ra tay? Chính nỗi sợ hãi đã thay hắn rút cạn hơi thở, che mờ đôi mắt, làm mụ mị đầu óc của nạn nhân và cuối cùng họ tự lao mình vào chỗ chết.
Bóng tối dày đặc như làn nước của nhánh sông Solitude. Chút ánh sáng le lói duy nhất là đặc vụ Kathryn Dance của Cục Điều tra California. Tuy nhiên, chính cô cũng phạm phải sai lầm khiến việc điều tra càng thêm khó khăn. Liệu cô còn giữ được sự tỉnh táo trước những cái bẫy trong bẫy, trước cả việc mạng sống của người thân đang bị hung thủ đe dọa?
*********
Ở tác phẩm Nỗi Kinh Hoàng Ở Solitude Creek này, tác giả đã đưa người đọc đến với một câu chuyện, mà ờ đó, hung thủ không cần phải đích thân ra tay, hắn lợi dụng chính những sự sợ hãi của con người để sát hại họ…
Cuốn sách Nỗi Kinh Hoàng Ở Solitude Creek có nội dung về buổi biểu diễn âm nhạc tại quán ven đường mang tên Solitude Creek, hung thủ đã dùng những thủ thuật của mình để đánh lừa các khán giả có mặt tại đó, khiến họ sợ hãi, hoảng hốt, điên cuồng tìm cách thoát thân, họ giẫm đạp lên nhau, đã có người chết, vô số người bị thương, nhưng đó chỉ là màn mở đầu cho những cuộc tàn sát mà không cần nhúng tay của hung thủ sau này.
Ở cuốn sách Nỗi Kinh Hoàng Ở Solitude Creek này, độc giả sẽ không thấy được những cao trào, những đoạn giật gân, những pha đấu trí, rượt đuổi gay cấn giữa người phá án với hung thủ, những twist lồng twist… như ở Series Lincoln, mà ở đó, là phương pháp điều tra, thẩm vấn, phá án bằng cách phân tích, loại trừ của đặc vụ Dance. Chỉ bằng một ánh nhìn, một vài câu hỏi thẩm vấn, cách lắng nghe trực giác, đặc vụ Dance có thể phát hiện ra kẻ nói dối, phương pháp loại trừ, để có thể tìm ra hung thủ. Nhưng cũng chính vì những sai lầm của cô, đã khiến việc điều tra càng thêm khó khăn, gây nguy hiểm cho ngay cả người thân.
Jeffery Deaver đã mang đến trong tác phẩm này 1 kẻ tội phạm thông minh, xảo quyệt, nhưng ở đó không có quá nhiều những cảnh tượng máu me, những pha hành động thót tim, mà tác giả đã đi sâu vào tâm lý nhân vật, khắc hoạ nên một kẻ bệnh hoạn, thích giết người dựa trên sự sợ hãi của chính họ. Có lẽ chính vì vậy, độc giả sẽ cảm thấy mạch truyện Nỗi Kinh Hoàng Ở Solitude Creek không được nhanh, cũng như cảm thấy khá nhẹ nhàng đối với những độc giả ưa phong cách giật gân, máu me, ghê rợn.
► Các sách này cũng hay lắm nè:
- Sách Bảy Người Chồng Của Evelyn Hugo PDF
- Sách Quan Tài Đầu Đông PDF
- Sách Lúc Biết Xuyên Không Thì Đã Muộn PDF
*********
Cuốn sách Nỗi Kinh Hoàng Ở Solitude Creek nội dung kể về một người mẹ trẻ đưa con gái đến quán bar Solitude Creek để tham dự buổi biểu diễn âm nhạc. Ở từ thứ ba của bài hát thứ hai, người mẹ ngửi thấy mùi khói. Cô định kéo con gái mình đến cửa thoát hiểm gần nhất, tuy nhiên những người xung quanh cũng ngửi được mùi khói và báo động cháy vang lên. Một đám đông điên loạn hình thành, ùn ùn kéo đến những cánh cửa thoát hiểm hiếm hoi, chia tách hai mẹ con và giẫm đạp lẫn nhau. Nhiều người bị chèn ép ngạt thở đến chết, những người khác bị gãy rời tay chân hay xương gãy đâm vào xuyên qua da thịt. // Vì bị các sếp nam gạt ra khỏi một vụ điều tra buôn bán ma túy nên nữ thanh tra cảnh sát kiêm chuyên gia ngôn ngữ cử chỉ Kathryn Dance thuộc Cục Điều tra Hình sự California đã bị chuyển từ Phòng Hình sự sang Dân sự và được phân công đảm nhận vụ án ở quán bar Solitude Creek.
Cô nhận được sự hỗ trợ ăn ý và hiệu quả từ Michael O’Neil – Chánh thanh tra Văn phòng Cảnh sát trưởng quận Monterey trong khi chính anh cũng đang điều tra hàng loạt vụ án phá hoại vì thù ghét và một vụ người dân phản đối chính phủ vì tịch thu tài sản sung công một cách vô lý và quan liêu. Sau / ngay trong những giây phút căng thẳng với công việc, Kathryn Dance vẫn cố gắng làm một người mẹ hoàn hảo của hai đứa trẻ 10 và 12 tuổi. Công việc và cuộc sống của cô may mắn được đồng hành bởi Jonathan Boling – một giáo sư ĐH lịch lãm nhã nhặn hiện đang là bạn trai của Kathryn.
Dù một số người cho rằng motip những quyển trinh thám của Jeffery Deaver luôn giống nhau (cũng như truyện của Dan Brown) nhưng cứ mỗi cuốn mình lại thích thú dõi theo những cốt truyện khác nhau, học được thêm những điều mới mẻ. Vì vậy, mình sẽ mãi yêu thích truyện của JD cho đến khi không thể yêu nữa.
Trong cuốn Nỗi Kinh Hoàng Ở Solitude Creek, dù là tình tiết có liên quan trinh thám hay không, độc giả vẫn thường xuyên bị tác giả đánh lạc hướng một cách ngoạn mục. Cuốn này tuy không cần vừa đọc vừa đoán hung thủ vì hắn đã được bộc lộ danh tính gần như từ đầu truyện nhưng hầu hết các chi tiết khác đều được viết theo kiểu lấp lửng và cuốn hút để người đọc say mê đọc tiếp. Ngoài tên hung thủ được New York Times Book Review đánh giá là “một trong những ác nhân bệnh hoạn nhất do Deaver sáng tạo ra”, mình nghĩ trong số nhân vật phản diện cần tính luôn cả Charles Overby – ông sếp vô dụng đáng ghét hay coi thường nữ nhân viên cấp dưới, và một nhân vật phụ khác tên-gì-không-cần-nhớ-đâu cứ chăm chăm gây khó dễ cho Kathryn.
Sau khi đọc qua hơn chục cuốn trinh thám của JD, chưa từng có nhân vật hung thủ nào khiến mình căm ghét như tay Antioch trong truyện Nỗi Kinh Hoàng Ở Solitude Creek này. Ngoài sự căm ghét đối với Antioch, còn nhiều chi tiết khác trong truyện khiến cảm xúc của mình không được bình ổn, gần như bị căng thẳng từ nửa sau đến cuối truyện: ngoài việc theo đuổi hai vụ án cùng lúc và phải đối phó với sự phân biệt giới tính từ các đồng nghiệp nam cấp cao hơn, Kathryn Dance còn phải theo dõi sát sao để hỗ trợ về mặt tâm lý cho hai đứa con Maggie tuổi và Wes 12 tuổi. Ngoài mục đích là một quyển trinh thám để giải trí, Nỗi Kinh Hoàng Ở Solitude Creek còn là một quyển sách có nhiều điều hay để học hỏi về cách dạy dỗ trẻ con, có vài chi tiết cảm động về tình yêu đôi lứa, và trên hết là độc giả sẽ luôn thích thú tán đồng với sự chính trực của các nhân vật chính trong truyện.
Đối với mình, hầu như mỗi cuốn trinh thám của Deaver đều truyền tải một điều gì đó hữu ích cho cuộc sống con người (hình như cụm từ chuyên môn gọi là “lợi ích cộng đồng”), nhắc nhở con người về những điều bình thường diễn ra trong môi trường sống hằng ngày nhưng có thể trở thành thảm họa chết người trước những mưu đồ ác ý hoặc những bất cẩn vô ý. Thí dụ, cuốn “Lưới điện tử thần” nhắc người đọc cẩn thận với những đồ điện gia dụng, còn “Dữ liệu tử thần” và “Sát nhân mạng” cảnh báo những nguy cơ có thể xảy ra khi đưa thông tin cá nhân lên Internet. Cuốn Solitude Creek thì đánh động về các thảm họa gây ra bởi đám đông hoảng loạn, cuồng nộ và mất phương hướng.
Đọc cuốn Nỗi Kinh Hoàng Ở Solitude Creek này khiến mình nhớ lại buổi lễ Noel gần đây khi đứng trong nhà thờ đông nghẹt người mà toàn thể khuôn viên chỉ có một cổng chính rộng khoảng 3m, nhớ lại cảm thấy hơi đáng sợ. Bởi vậy, làm “trạch nữ” và không thích đến chỗ đông người kể ra cũng là một điều tốt! Ngoài ra, mình cũng muốn tìm tòi sâu hơn để có thể đọc hiểu ngôn ngữ cử chỉ của mọi người xung quanh trong cuộc sống hằng ngày.
Ai đã đọc cả hai cuốn “Cây thập tự ven đường” và “Nỗi kinh hoàng ở Solitude Creek” sẽ thấy được mối quan hệ gần-như tay ba giữa Kathryn Dance với Jonathan Boling và Michael O’Neil. Kathryn có tình cảm / và được yêu bởi hai người đàn ông cùng lúc, khiến mình thấy vừa thú vị vừa ghen tỵ! Trang 608 có một đoạn khiến mình muốn khóc. Tuy nhiên, chuyện tình cảm của Kathryn trong cả hai quyển sách đều diễn ra quá đỗi dễ dàng với cô, nên dù ghen tỵ mình cũng biết là nó không có thật. Đàn ông trong sách lúc nào cũng chỉ ở trong sách
Câu mình thích nhất trong truyện là “Lá rơi khi chúng thích”. Chi tiết thứ hai mình thích là tên của cửa hàng trang sức mà Jon Boling đã ghé để làm-gì-đó-cho-Kathryn. Phần kết truyện có nhiều điều bất ngờ. Hình bìa và phần kết của quyển sách này khiến mình cho rằng tác giả JD hướng đến đối tượng độc giả là nữ khi viết Solitude Creek (và cả những quyển khác trong series Kathryn Dance chăng?) vì nội dung tuy có những vụ giết người thảm khốc nhưng tổng thể không quá kinh dị đáng sợ, chú ý miêu tả tâm lý nhân vật và các mối quan hệ trong gia đình nhưng vẫn không làm nhạt đi chất trinh thám. Tuy nhiên, nét hư cấu trong truyện quá rõ ràng và có vài điều trùng hợp đến mức vô lý, chẳng hạn như thủ phạm (là nam) lúc nào cũng nảy sinh ham muốn điên rồ đối với nhân viên điều tra (là nữ); hoặc nhân vật chính thường vô cùng thần thông quảng đại mà đoán trước để chặn đứng bất kỳ hành vi tàn ác nào của thủ phạm.
Hình bìa Nỗi Kinh Hoàng Ở Solitude Creek đơn giản mà đẹp (chắc là vẽ Kathryn Dance), nội dung lôi cuốn, trình bày ổn. Có lẽ ban biên tập của Bách Việt đã tiếp thu ý kiến đánh giá của độc giả từ những cuốn trước nên biên tập Nỗi Kinh Hoàng Ở Solitude Creek rất kỹ: Mình chẳng tìm ra lỗi chính tả hay lỗi in ấn nào.
Cá nhân mình thích dịch tựa sách là “Nhánh sông Cô đơn” hơn là “Nỗi kinh hoàng ở Solitude Creek” nhưng dịch như mình thích thì nghe có vẻ ngôn tình chứ không phải trinh thám. Tuy muốn chấm 13/10 nhưng vì sợ bị nói là chấm điểm dễ tính quá nên cuốn này mình cho 12/10 thôi.