Nơi Nào Củi Gạo Không Vương Khói Bếp
Bài Đánh Giá bởi Tà Thần – fb/ReviewNgonTinh0105
Thể loại: Hiện đại, điền văn, cưới trước yêu sau, sủng, HE
Độ dài: 46 chương chính văn + 5 ngoại truyện
Tình trạng: Hoàn
Khi bạn trai cũ rời bỏ Ân Sinh, cậu để lại cô với câu “Ân Sinh, em là cô gái tốt, em nhất định sẽ gặp được người tốt”. Nhưng chỉ tốt chưa đủ, anh ấy cần tiền và vị thế, cô chỉ là gánh nặng trên con đường của anh ta.Ân Sinh là cô gái bình thường, không có nhan sắc, tài năng hay gia thế. Trần Dũng cũng như vậy, một đầu bếp kiêm chủ quán ăn nhỏ. Họ đều thất tình vì “danh thế”.Khi gặp nhau tại quán ăn, họ trở nên thân thiết từng ngày. Hai người tìm đến nhau để chạm vào hơi ấm trên con đường tận hưởng tình yêu. Sau những ngày đầu tránh né, Ân Sinh và Trần Dũng dần bày tỏ tình cảm thật lòng. Cuộc sống sau hôn nhân đầy biến động, nhưng khi nhận ra đối phương là nửa kia hoàn hảo, họ chia sẻ mọi khó khăn. Tuy nhiên, sự hiểu lầm và lòng tự tôn dần khiến họ rời xa nhau.Cuộc sống của họ bị đảo lộn bởi tai nạn và vấn đề tài chính. Với tình yêu và sức mạnh đồng hành, họ vượt qua mọi khó khăn và bắt đầu lại từ con số 0.Một câu chuyện xúc động, hấp dẫn trong thể loại điền văn, đầy tình cảm và nhân văn, chứ không phải cổ tích về hoàng tử và công chúa.Review sách này từ Le Giang – fb/hoinhieuchu: Tôi đã đọc cuốn sách này cách đây 5 năm, khi mới bắt đầu khám phá thế giới ngôn tình. Đến bây giờ, nó vẫn là tác phẩm ngôn tình hiện đại tốt nhất trong lòng tôi. Ban đầu, đọc thấy khá lạ lẫm, không có những nhân vật soái ca hay mỹ nữ, không có giám đốc siêu thông minh, không có tình yêu đầy hi vọng. Trần Dũng và Niếp Ân Sinh chỉ là hai người bình thường, một ông chủ quán ăn nhỏ trung thực và dễ gần và một cô kế toán kinh nghiệm nhưng non nớt. Họ tình cờ gặp nhau khi đang đối diện với những vấn đề riêng, trong tình yêu bế tắc của mình. Họ như hai con vật bị thương, cùng chăm sóc lẫn nhau, chia sẻ hơi ấm để lành lành vết thương. Từ đầu đến cuối, không ai nói câu “yêu” nào. Điều gì khiến hai người không máu mủ này ở bên nhau, chăm sóc và che chở nhau dù trong cảnh khó khăn? Tình yêu có nhiều hình thái, không nhất thiết phải thể hiện trên lời nói. Tình yêu của Trần Dũng và Ân Sinh hiện diện trong hành động, trong sự hi sinh và sự bền bỉ. Cùng vượt qua mọi khó khăn, vẫn trung thành khi đã đủ giàu có về vật chất. Đọc cuốn sách này như thưởng thức một thanh chocolate nguyên chất, đắng ngắt nhưng đậm chất ngọt ngào. Văn phong đẹp, dịch mượt mà. Cảnh H đầy cảm xúc, mãnh liệt và thăng hoa, cho cảm giác hòa quyện đích thực. “Nơi nào củi gạo không vương khói bếp”? Tương cà dầu muối, bên nhau chia sẻ, lại là cảm xúc đẹp nhất. Truyện vừa thực tế vừa huyền bí, vì hiếm khi gặp được Trần Dũng hiện nay, và muốn trở thành Ân Sinh cũng khó. Vậy, chỉ có thể đọc sách và tận hưởng cảm xúc từ nhân vật thôi. Cuốn sách kết thúc mở ra một khả năng, khiến tôi quyết định sống tốt mỗi ngày, trân trọng từng phút giây, tôi nghĩ rằng không có anh, tôi vẫn có thể hạnh phúc. Hỏi điện thoại liền, kêu gọi bạn bè, ra đường dạo chơi, bận rộn với công việc, bạn bè vui vẻ, tôi không có thời gian buồn rầu. Buổi tối trong quán nhậu, mọi người vui vẻ chúc phúc cho việc chia tay, quan trọng là cuộc sống mới. Nâng cốc rượu, cười tươi, không gian náo nhiệt. Cuộc sống xã hội rối ren, bề ngoài hoàn hảo nhưng không biết tâm tình, mọi thứ chỉ là cạnh tranh không ngừng, ai quan tâm đến sự thật? Đọc sách này, bạn sẽ cảm nhận được sự êm đềm và cảm xúc sâu lắng từ nhân vật, đồng thời thấu hiểu được những giá trị đích thực trong cuộc sống hàng ngày.Rẻo đầu, mỉm cười mà không nói, tôi thấy mình khá vụng về trong lời cớ. Nhưng để nói thế nào nhỉ: Sau ba năm, mối quan hệ vững chãi, lâu dài, nhưng nhỏ bé như tôi đã không còn đủ để thỏa mãn hoài bão lớn lao của anh ấy. Để tiến xa hơn trên con đường thành công, anh ấy cần một người kề bên, nhưng rõ ràng, người đó không phải là tôi, người chỉ có đôi bàn tay trắng. Và từ đó, sự không hòa hợp từ từ trỗi dậy, dần dần kéo anh ấy ra xa tôi. Hóa ra từ lời hứa dài “Không có anh em không lấy chồng, không có em anh không cưới vợ” đã dần trở nên hụt hẫng, giờ đây tất cả phải đối mặt với sự thật rằng ba năm là đủ…
Ngửa đầu, thở sâu, cay mũi vì hạt tiêu. “Mĩ Anh, đừng cãi nhau nữa!” Cay cay hơn khi gừng càng già. Thấy tôi không vui, Hỉ Hoa nhanh chóng đến, nhéo kẻ xấu thích nói nhiều lời của Mĩ Anh một cái, sau đó quay sang tôi cười và nói: “Ân Sinh ơi, nếu đã hiểu rõ loại người đàn ông ấy rồi thì không cần phải nghĩ ngợi nữa. Đến đây, uống rượu uống rượu, mai chị sẽ giới thiệu cho em một người tốt hơn.”
Dù có ý tốt, tôi không thể không biểu lộ lòng biết ơn. Nhanh chóng nâng ly rượu lên, nghiến răng nghiến lợi. “Chính xác, sau này dứt khoát với nhau thôi, chưa biết ai tốt hơn ai đâu.”
“Đúng vậy, bác sĩ thì sao, giỏi đấy chứ. Ân Sinh ơi, mai tụi mình sẽ giúp em trang điểm xinh đẹp để em đi dạo phố. Có thể em sẽ tình cờ gặp một chàng trai đẹp trai và tài năng độc thân. Chuyện chung thân sẽ được giải quyết, còn tên Phi kia sẽ phải gật đầu nhìn tiếc nuối.”
Mĩ Anh luôn vui vẻ, ngu ngốc nhưng dễ thương. Tôi hiểu rằng anh ta chỉ đùa thôi, nhưng đó cũng là niềm vui và thoải mái thực sự với tôi.
“Đừng lầm, nếu muốn cưa, hãy chọn mấy anh trẻ độc thân và giàu có, vừa vui vẻ vừa thực tế. Phải, còn mấy ông già 73 hoặc 84 tuổi cũng không tồi đâu, họ đã li dị hoặc mất người phối ngẫu giàu có.”
“Tại sao phải là 73 hoặc 84 tuổi chứ?”
Mời mọi người cùng thưởng thức cuốn sách “Nơi Nào Củi Gạo Không Vương Khói Bếp” của tác giả Lãnh Tuyền.