Cuốn sách được đánh giá là một câu chuyện tình cảm ấm áp được viết trong thể loại Incest giả, đồng thời đan xen nhiều tình tiết hấp dẫn. Câu chuyện theo dõi mối quan hệ đầy kỳ diệu giữa Bạch Tiềm và người chị nuôi của mình, Hòa Lam. Dù có yếu tố hơi ngược tâm, nhưng tình yêu và sủng nhiều hơn chắc chắn sẽ làm bạn đọc hài lòng. Mời bạn đọc cùng khám phá và thưởng thức Nỗi Niềm Khó Nói, đảm bảo sẽ mang lại những trải nghiệm đáng nhớ!Ác Tước đã truy sát cô gái? Cùng Trần Như, cô đã gặp phải cái chết tàn nhẫn, máu cơ thể cô như được hút sạch. Dưới lớp vải trắng, thi thể của cô bé được phát hiện trong một con hẻm ngầm, mặc chiếc đầm màu đỏ tươi và trang sức bình thường. Dù gương mặt cô đã bị biến dạng, cô gái này thật sự rất xinh đẹp. Đây đã là vụ án thứ ba về “Những cô gái mặc áo đỏ bị giết” ở Vân Thành. Khi quay trở lại trụ sở cảnh sát, Hòa Lam giúp Lệ Ngôn chuẩn bị lại tư liệu cho quá trình điều tra trong vài ngày tới. Among các nữ cảnh sát thực tập vừa đến, mọi người từng tròn mắt khi nghe thông tin trẻ tuổi về nạn nhân mới. Mắt sáng như sao của họ đều trừng trị về hướng Tưởng Khả Khả khi cô tươi cười trong chiếc áo đỏ. Lệ Ngôn đã từng giấu mọi người về mối tương quan với cô bé, phó cục trưởng đã từng ẩn ý mâu thuẫn với cô nhưng không thành công.‘Tôi nói với mọi người, cô bé này đã bị cưỡng bức rồi giết chết, máu cô bé đã bị rút cạn, xung quanh còn rải rác hoa hồng. Có lẽ tên hung thủ này thực sự phải quái dị chứ?’ – Tiếng lời mày râu trẻ của Tưởng Khả Khả vang lên vì hổ thẹn trước tình trạng thảm kịch trước mắt. Điều thống kê đã cho thấy đây là một trong những vụ án liên tiếp đáng gờm nhất của năm. Ba người mẫu đã bị giết chết chỉ trong thời gian từ tháng trước đến nay. Nghe nói chỉ thị từ trên xuống – phải giải quyết vụ án trong vòng một tháng – liên quan đến vị trí của phó cục trưởng. ‘Đắng thay…’ Hòa Lam không muốn nghe thêm, cô đã cất tư liệu vào túi của mình và chuẩn bị rời đi. Trước khi cô ra khỏi cửa, Tưởng Khả Khả có vẻ nhìn cô bằng ánh mắt trìu mến, ‘Có chuyện gì không vậy?’ Tưởng Khả Khả cười lạnh, trỏ ngón vào đống vỏ trái cây trên bàn, “Bàn này hơi lộn xộn, giúp tôi dọn dẹp chút đi rồi đi.” Hòa Lam im lặng nhìn đống rối trên bàn, nhưng nhìn chằm chằm vào điều này, và đến nó đã trở thành công việc của cô. Đinh Nghi, một nữ sinh viên tiêu biểu, đã đứng lên và tỉnh táo, “Khả Khả… Không nên phạt ngươi phải không?” ‘Im!’ Đinh Nghi tỏ ra thụt lùi và không dám chống nghị. Trong số các nữ cảnh sát mới, cô ta được biết đến với tình cảm yếu đuối. Hòa Lam không muốn bêu riếu cô ấy, nhưng cô ấy vẫn bước đi lặng lẽ để dọn dẹp bàn ăn. Không may, việc này khiến Tưởng Khả Khả hơi xấu hổ, trong khi đang cười khé. Cô ta hét lên và cố gắng dùng tay chắn cho những cú nước để tránh trời đổ hết lên người mình. Hòa Lam, với một bình nước sôi ở tay, nhìn cô ta với sự hốt hoảng. ‘Xin lỗi, không để ý. Nhìn kia, tay chân tôi thực sự không khéo léo lắm.’ Cô ấy cố gắng di chuyển để đỡ khỏi nước, nhưng những cố gắng này chỉ khiến nước đổ nhiều hơn lên Tưởng Khả Khả. Tiếng la lớn hạ lưu ra từ trụ sở cảnh sát, khiến những người khác phải cất tiếng nhưm hỗn, cảnh sát vụ lên như một trận chúng. Cô thấy buồn cười khi rời khỏi, có lẽ bởi cảm giác tự tạo ra miếng. Mặc dù cô cao tuổi hơn Tưởng Khả Khả vài tuổi, nhưng sự vênh vảnh của cô trẻ làm cô không cầm được cười. Trong khi chiếc xe di chuyển mượt mà trên con đường, phong cảnh bên ngoài cửa sổ vặn vẹo như sóng nước, chỉ còn hình ảnh phai nhạt bên trong mắt. Lệ Ngôn nhìn cô im lặng, ánh mắt mờ nhạt qua bức kính láng, lòng như trở nên mềm mại, hỏi, “Có vấn đề gì không? Sao dạo này im lặng thế?” Hòa Lam “ừ” rồi mới nhận ra anh ấy đang ngỏ ý với cô, “Khá ổn thôi…” Lệ Ngôn tươi cười, “Em cứ như dạo này thiếu tinh thần, có vấn đề gì không?” “Không… sắp đến thời gian nhập học, em muốn giúp anh ấy chuẩn bị vài thứ.” Lệ Ngôn nhìn thấy sự mềm mại mỗi khi nhắc đến cậu em, ánh mắt của Hòa Lam toả sáng như trăng. Cả hai đã tiếp xúc lâu dài, và thời gian với họ là một biểu tượng của trìu mến.Hòa Lam, cô gái dịu dàng ít lời nhưng mạnh mẽ như chú mèo hoang, sẵn sàng chiến đấu khi cần thiết. Với tính cách hướng nội, lạnh lùng bề ngoài nhưng ấm áp khi nói về em trai Bạch Tiềm. Vùng Vân Thành với những hẻm cổ kính vắng vẻ, mái nhà đen và tường trắng ố vàng do thời gian, tạo nên bức tranh u buồn đẹp đẽ.
Để ngưỡng mộ cuộc sống bình yên ở đây, nhưng cuộc đời không bao giờ đơn giản như ước mơ. Hòa Lam từ bỏ cuộc sống êm đềm, theo bước cha mẹ vào con đường nguy hiểm. Nỗi lo âu và khó khăn không bao giờ dễ dàng buông xuống.
Khi Hòa Lam đến ngôi nhà rộng rãi ở hẻm số 5, Bạch Tiềm, chàng trai đẹp trai 18, 19 tuổi xuất hiện. Dáng vẻ cân đối, lịch lãm, mặc áo sơ mi trắng. Với nụ cười khiến người ta say đắm và sự lịch lãm hiếm có. Lệ Ngôn chưa từng thấy ai giống Bạch Tiềm, khiến anh cảm thấy lẫn lộn và thậm chí ngượng. Sự lôi kéo của Bạch Tiềm với Hòa Lam khiến Lệ Ngôn cảm thấy không thoải mái.
Hồi hộp chờ đọc “Nỗi Niềm Khó Nói” của tác giả Lý Mộ Tịch để khám phá thêm về câu chuyện hấp dẫn này.