Cuốn sách “Nữ Thám Tử Nghiệp Dư: Alice và Chiếc Bình Cổ” là một phần của bộ truyện nổi tiếng về cô nữ thám tử tài năng Alice Roy. Với sự yêu công lý, sự mạo hiểm và khả năng phán đoán sắc bén, Alice và bạn bè của cô đã cùng nhau giải quyết nhiều vụ án phức tạp và phá hỏa nhiều vụ tội phạm.
Bộ truyện này bao gồm nhiều tập, mỗi tập tập trung vào một vụ án mà Alice phải đối mặt. Trong cuốn “Alice và Chiếc Bình Cổ,” cô và Bess phải đối mặt với nhiều thử thách và bí ẩn trong quá trình điều tra.
Với cảnh vật sống động và tình tiết ly kỳ, cuốn sách sẽ không chỉ làm hài lòng những người yêu thích thể loại trinh thám mà còn khiến bạn đọc trẻ thích thú. Hãy cùng lắng nghe câu chuyện hấp dẫn này và khám phá các bí mật đầy bất ngờ cùng Alice!Như một cuốn sách rơi xuống sàn.
Xin lỗi, bạn có bị thương không? – Alice hỏi, âm thanh run rẩy vì lo sợ.
Xa xôi tôi ư? Quỷ quái tới bắt lấy các người rồi đấy!
Câu trả lời cộc cằn khiến Alice giật mình, đứng im như tượng.
Một chiếc nón nỉ mềm xộc lên, che kín tận tai, cùng với cổ áo gồ ghề hướng lên trời đã che đậy hoàn toàn khuôn mặt của người đàn ông, chỉ để lộ đôi mắt sáng như dao. Đột nhiên, bất ngờ đến khó tin, hắn cúi đầu chạy đi như bị ma truy đuổi, chớp mắt đã tiến tới rìa rừng, nơi rậm cây.
– Ông…ông ơi! – Alice hét lên và vươn tay nhặt một bó gói vừa rơi lọt xuống lốp xe sâu thẳm. – Ông cần gói này phải không?
– Đặt gói đó xuống và biến đi! – Người đàn ông quay lại và ra lệnh cộc cằn.
– Tại sao ông giận dữ như vậy? Cháu chỉ muốn giúp ông mà thôi. Ông có sao không?
– Nhanh mà đi, không thì cô sẽ gặp nguy hiểm đấy. Đừng xen vào chuyện của người khác.
Và nhằm bổ sung độ uy quyền vào lời đe dọa, một tảng đá lớn bung ra khỏi bóng tối, rơi chạm đất khoảng cách chưa đầy một cánh tay với Alice.
Bess, cẩn thận trốn đằng sau lưng bạn, lắc nhẹ tay áo của Alice.
– Mình nên rời đi đây chị ơi – cô nói nhẹ nhõm – Nếu người đó là một tên điên, sao chị nổi hứng quen biết ngay giữa rừng?
Tuy nhiên, thái độ của người lạ trêu dẻo đánh thức những suy đoán trong đầu Alice. Cô ta nâng gói giấy lên để xem một khe rách và bỗng nhận ra rằng đó là một vật dụng làm từ gốm. Thật đáng tiếc, một viên đá xanh, lần này nhắm rất chính xác, đã làm nứt kính của đèn xe và tiết lộ vật gì đó bên trong bao bì bí mật.
Bess kêu lên kinh hoàng:
– Alice! Hãy mau chóng! Chúng ta đi ngay!
Alice nhẹ nhàng đặt gói đồ xuống đất, nắm tay bạn, chạy thẳng về phía xe và khởi động. Mưa đang rơi mạnh. Khi chiếc xe chạy cắt qua, Alice đẩy mắt qua gương sau: người đàn ông đã biến mất. Không rõ ông ấy đã lấy lại vật gì mình đánh rơi chưa? Đó là một món đồ quan trọng đến nỗi gần như ông ta đã bỏ mạng vì nó?
– Ôi trời ơi! – Bess nhẹ nhàng thở dài khi thấy cây xanh chạy lung tung hai bên đường. – Nếu lần sau chị có ý định kết bạn với một người lạ ngay giữa rừng, hãy chọn thời điểm mà không có em theo đi nữa.
– Thật sự, tôi cũng phải công nhận rằng người đó không phải là người dễ thương hay tốt bụng chút nào. – Alice trả lời với nụ cười ngượng ngùng – Thế nhưng thật tiếc là tôi không nhìn rõ mặt hắn cũng như không thấy được món đồ bên trong gói.
– Có lẽ đó là một chiếc bình để cắm hoa. Tôi đã trải qua phần ngoài chiếc bình và thấy dấu vết của những móng tay màu đỏ trên nền sứ xanh lục.
– Một cái bình gốm sứ màu xanh lục với những chiếc móng đỏ hả? Thật lạ quá!
– Điều kỳ lạ ở đâu ấy?
– Ồ, em… vì nó giống y hệt cái lọ mà em đã thấy trong cửa hàng của Dick Milltop. Một chiếc bình màu xanh lục vẽ con rồng đen có móng tay đỏ.
Dick là anh họ của Bess. Anh ta có một cửa hàng bán đồ gốm sứ trên đường Bedford; hầu hết các sản phẩm được bày bán trong cửa hàng là do anh tự tay làm. Anh đang dạy các khóa học về nghệ thuật gốm sứ. Bess cũng là một học viên của anh.
– Chiếc bình mà em vừa nói thật đẹp. – Bess nói tiếp sau vài giây lặng thinh. – Đó không phải là sản phẩm của Dick, có lẽ có ai đó cho anh ta mượn em đoán.
Với sự hào hứng vì sắp đến River City, Bess tiếp tục khen ngợi tuyệt phẩm của chiếc bình, như một người mới học nghệ thuật gốm sứ.
– Chị nên ghé thăm một vài buổi học tại xưởng gốm sứ của anh họ em, – cô nói – chắc chắn chị sẽ thích.
Alice chỉ lắng nghe lơ đãng những lời ngợi khen của bạn. Cô đang bị cuốn theo suy tư về người đàn ông bí ẩn còn đứng đâu đó. Ông ta đang làm gì giữa rừng đêm khuya như vậy? Rõ ràng là ông ta không muốn bị phát hiện. Khi xe của Alice bất ngờ lao ra khỏi chỗ quẹo, đã khiến ông ta không kịp tránh. Liệu ông ta đã đánh cắp chiếc bình?Bess rất hứng thú khi ngắm nhìn mẫu đồ gốm màu xanh lục ở cửa hàng của Dick Milltop, đúng không? Với những chi tiết móng rồng đỏ ấn tượng? Thật không phải là một bộ sưu tập thông thường đâu!
Bạn, chẳng phải đã mắt tai ư? – Bess nổi giận và khó chịu.
Xin lỗi nhé! Mình chỉ chú tâm suy nghĩ về cách thức đặc biệt của người đàn ông kia thôi.
– Bess trêu chọc, – “Bạn có định nói rằng chị ta lại “nhún nhường” bị cuốn vào một vụ án hình sự khác không!”
Mưa đã dừng rơi. Những ngôi sao sáng lung linh trên bầu trời đêm. Xe cuối cùng cũng lăn bánh trên đường phố của River City. Bess ngạc nhiên nhìn thấy Alice lái xe vào con đường Bedford.
– Ừm, có cửa tiệm của Dick đấy, chị có ý định ghé qua à?
– Precisely, – Alice trả lời, – Tớ muốn xem qua tủ trưng bày sản phẩm của Dick.
Không lâu sau, họ đỗ xe dưới đèn đường ngay trước cửa hàng trưng bày đồ gốm sứ nghệ thuật. Hai cô gái xuống xe và không thể không bị hấp dẫn bởi sự đa dạng của chén đĩa, lọ độc bình và bộ đồ trà xếp chồng lên nhau trên nền nhung đen. Họ cẩn thận tìm kiếm chiếc lọ độc bình Bess vừa đề cập nhưng không thấy. Alice muốn mở cửa nhưng cửa hàng đã khóa cẩn thận.
– Ôi Chúa ơi! Chiếc bình đã mất rồi! – Bess thì thầm.
– Đừng vội kết luận. Có thể Dick đã đặt nó ở một nơi an toàn. Chúng ta nên hỏi lại cho chắc.
Dạo bước, hai cô gái tìm đến một nhà hàng và sau đó gọi điện cho Dick.
Một giọng nam trả lời cuộc gọi.
– Đúng là Dick Milltop phải không? – Alice hỏi, – Đây là Alice Roy. Xin lỗi vì đã làm phiền vào lúc đêm khuya nhưng có một vấn đề quan trọng.
– Vấn đề gì vậy?
– Đó là về chiếc bình hình rồng chạm nổi. Nó đã không còn trong tủ kính của cửa hàng nữa. Anh đã đặt nó ở một nơi khác chưa?
– Chiếc bình hình rồng chạm nổi, cô nói đúng không? Không, – Giọng Dick trở nên lo lắng.
– Khi tôi đóng cửa, nó vẫn ở đó. Tôi chắc chắn là vậy. Nếu nó không còn ở đó nữa thì… Ôi Chúa ơi!
– Anh hãy đến ngay; tớ sẽ thông báo cho cảnh sát.
– Cảm ơn bạn đã giúp đỡ tôi. Chiếc bình đó trị giá hàng triệu đô mà không phải của tôi. Đó mới là vấn đề!
Mời bạn đọc cuốn “Nữ Thám Tử Nghiệp Dư: Alice và Chiếc Bình Cổ” của tác giả Caroline Quine.