Nương Nương Lại Tìm Đường Chết” bảo gồm câu chuyện về tình yêu và số phận giữa Tô Hoài Cẩn và Tiết Trường Du. Hai nhân vật chính đã trải qua bi kịch và hiểu lầm, dẫn đến sự cách biệt không lường trước, từng ngày đều là những trải nghiệm về đau khổ và hối hận. Tuy nhiên, khi có cơ hội trùng sinh, họ được đối mặt với hệ thống kỳ lạ mà có vẻ liên quan đến việc “càng chết càng lợi hại”.
Với sự kiện này, câu chuyện tình yêu giữa hai nhân vật chính trở nên phức tạp hơn khi họ phải đối mặt với những thử thách từ “hệ thống” và những khó khăn trong quá khứ không giải quyết. Đồng thời, họ cũng phải đối phó với sự âm mưu và sự truy đuổi không ngừng từ những kẻ ác ý.
Như vậy, “Nương Nương Lại Tìm Đường Chết” không chỉ là một câu chuyện tình yêu lãng mạn mà còn đề cập đến những phần khác biệt và thử thách phải vượt qua trong cuộc sống. Hãy đắm chìm trong câu chuyện này và khám phá những điều bất ngờ mà tác giả dành cho chúng ta!”Nghệ thuật táng thân trong biển lửa: Nương Nương lại tìm đường chết” là một tiểu thuyết thú vị, dữ liệt và an lành. Bừng nên quan tâm tới Hai Tiền Công và phu nhân của Đại Sứ quân, bạn cần kinh quám giàu lực lượng và hạ viện thiếu. Truyện không yếu cuốn bắt đầu tuyệt đối hay thiên nô của nam chính, mà cách tác giả cân bằng tình “hệ thống” của cốt truyện. Lúc mới nhìn qua loại đó, tớ nguyện lo lắng không dứt suốt, chỉ sợ tác giả không giữ chặt cách xử lý “chức năng” của cấu trúc và cách tái sinh của nam nữ chính, dẫn tới truyện giải trí theo hướng máu quét. Cuối cùng, “Nương Nương lại tìm đường chết” quả thật vẫn di chuyển trên lối dèu của máu cún, song phong cách cẩu huyết khiến người ta dễ chịu, vui vẻ. Hệ thống được áp dụng không quá mức, đặc biệt là nữ chính phải thìm kiếm chết để nâng cấp kỹ năng của mình, thêm vào đó phải nâng cấp từ từ, khiến hình ảnh nữ chính không bị “bàn tay vàng” hiển thể một cách không vàng thược, đồng tài sáng chơi có mạch cốt truyện. Đức Đa trùng sinh, sửa lỗi. Có thể nói, ở kiếp trước bọn họ đều yêu nhau, chỉ là ở chỗ quá nhiều hiểu lầm mới dẫn tới kết thúc đau thương, thế nhân trước, khiến cho bọn họ cùng nỗ lực, cùng sửa lỗi, loại bỏ hiểu lầm. Tớ luôn nghĩ rằng, tình cảm cần nỗ lực từ hai phía, một quan hệ đổ vỡ là lỗi của cả hai bãn, thế nhân tớ thật sự thích cách tác giả để cả bản tươi trùng sinh, cũng như cách tác giả giải thích mối quan hệ kiếp trước của hai người. Nhân vật phụ đồ sộ, thích yêu có đáng yêu, thích ghét cũng có đáng ghét. Nhân vật nam không phải “chính” đặc biệt nhiều, khiến nam chính phải ăn nếp chua tương đối nhiều. Nếu bạn thích sủng, ngọt, nếu bạn thích máu chó dễ chịu, phấn khởi; nếu bạn mê nữ cường cùng với “trung khuyển” phu quân thì chúc mừng, bạn đã tìm thấy tổ chức. Chúc bạn đọc truyện vui vẻ và hẹn gặp trong bài đánh giá sắp tới.
__________
Chú thích:
* đoạn trích từ tiểu thuyết được biên tập bởi reviewer, đã chỉnh sửa số nội dung nhằm trở nên hợp lý.
** Du – Cẩn dịch ra là mỹ đức. Theo quan điểm người Trung Quốc xưa thì một nam một nữ có tên kết hợp như thế thì được coi là mối nghiệnh tốt đẹp.
Đánh giá bởi #Gian Thần – fb/ReviewNgonTinh0105″.Xin chào! Một tin tức quan trọng vừa đến rồi đấy!
Một cảnh sát biểu diễn thất kinh hoảng, bước chân lảo đảo đến, và gần như vấp phải cánh cửa.
Khẩn cấp chạy vào, cô biểu diễn hô to: “Quý Phi, lấy lòng! Vua đến…”
Phòng lớn trang trọng, tráng lệ, trải thảm thêu hoa, trang trí nhiều cành hoa anh đào, nhưng mọi thứ đều trở nên lạnh lẽo, bao quanh bởi bức màn mưa cuối thu…
Cửa phòng lớn một bên đậy lên.
Bên trên bảng —— Phòng Du Cẩn!
Cảnh nữ kinh hoảng, với khuôn mặt tái nhợt, trán đầy mồ hôi, nhanh chóng chạy vào Phòng Du Cẩn, hồi: “Quý Phi!”
Trong phòng lớn, cũng không có tiếng động, không ai trong phòng.
Một người phụ nữ trẻ tuổi mặc áo tố y ngồi thẳng trong phòng, nhìn cảnh biểu diễn hoảng loạn chạy vào, không nói lên điều gì, chỉ nhíu mí mắt nhìn nhìn cô, rồi lại ngẩng đầu, tập trung vào bàn cờ đen trong tay.
“Cạch ——”
Tô Hoài Cẩn vẫn giữ ngón giữa và ngón trỏ trắng nhỏ, tiếng chạm vang lên, hột cờ đen đã tạm dừng trên bàn cờ.
Cảnh nữ kinh hoảng nói: “Quý Phi! Vua đã đến… Vua đã đến…”
Cảnh nữ đang nói, giọng nói trở nên cay đắng, không ổn định, buồn rầu vài lần, nước mắt lăn trên mái mi, cuối cùng nhỏ giọng: “Vua đã đến… Vua đã phán án cho quý phi…”
“Cạch!”
Một lần nữa tiếng chạm vang lên, Tô Hoài Cẩn không nói, không thay đổi khuôn mặt, tiếp tục ngồi vững chắc trên ghe, nhìn về phía trước bàn cờ.
Khi hai nữ tử đã sửa nguyện trì, họ nghe tiếng bước chân đến gần, giống như có đoàn người từ bên ngoài tới, âm thanh của giày dép, cảm giác như có điều gì… không may sẽ xảy ra.
Theo tiếng bước chân, thật sự có người từ bên ngoài nhanh chóng tiến vào, chỉ đó là một nhóm lính thái giám, bao vây một người đàn ông mặc trang phục hoàng gia.
Người đàn ông này trông có vẻ khoảng 30 tuổi, cao lớn, khuôn mặt điển trai, đôi mắt hẹp dài, mũi cao, môi mỏng, ánh mắt hơi manh, bộ trang phục hoàng gia giúp anh trai trông nghiêm túc, uy nghiêm, đó chính là vị quốc vương hiện thời —— Tiết Trường Du.
Khi Tiết Trường Du bước vào, cô cảnh nữ nhanh chóng quỳ gối xuống sàn, kính cẩn nói: “Nô tỳ đến bái kiến Vua!”
Hãy đọc “Quý Phi Tìm Lối Chết” của tác giả Trường Sinh Thiên Diệp nhé!