Ở Đây Sửa Kỷ Niệm Xưa – Tập 1: Akari, một cô gái trẻ trải qua nỗi đau tình cảm và rời khỏi viện thẩm mỹ, tái ngộ với khu phố qua sóng gió của cuộc đời. Tấm biển “Ở đây sửa kỷ niệm xưa” treo trước cửa tiệm của Shuji, một người sống lặng lẽ, kéo Akari và những người khác có nỗi niềm đến với nhau. Tác phẩm đưa độc giả vào một hành trình khám phá và khôi phục những kỷ niệm quá khứ, mở ra những trang mới đầy ý nghĩa.
Tác giả Tani Mizue từ tỉnh Mie, Nhật Bản, đã tạo dấu ấn sâu trong lòng độc giả qua nhiều tác phẩm, trong đó “Ở Đây Sửa Kỷ Niệm Xưa” nổi bật. Với bản lĩnh và sự tinh tế, Mizue khắc họa một cách tuyệt vời câu chuyện về mối quan hệ đẹp và sự tìm lại bình yên.
Tên cuốn sách và câu chuyện tạo nên một không gian đậm chất Nhật Bản, khi khu phố với cuộc sống bình lặng, những người tìm kiếm niềm vui và kỷ niệm. Mizue đã cẩn thận xây dựng mối quan hệ giữa Akari và Shuji, giữa quá khứ và hiện tại, tạo nên sự xúc động và sâu lắng đầy ấn tượng.
“Ở Đây Sửa Kỷ Niệm Xưa” là một bức tranh tinh tế về tình cảm, kỷ niệm và quá khứ, mà bạn không thể bỏ qua.Một review rất đáng để đọc.
Bạn sẽ bị lôi cuốn vào cuộc phiêu lưu mà cô Akari trải qua trong cuốn tiểu thuyết này. Từ cách tác giả mô tả chi tiết đến cảm xúc chân thực của nhân vật khi khám phá thị trấn cũ là điều làm cho câu chuyện sống động. Với mỗi trang sách, bạn sẽ được dẫn dắt qua một thế giới mới và hấp dẫn nhưng đậm chất hồi tưởng, nơi ký ức cũ nối liền với hiện tại. Đọc xong, bạn sẽ cảm thấy như mình đang đứng ngay trong khu phố mua sắm đầy màu sắc và âm thanh của thị trấn nhỏ này cùng Akari. Một tác Phẩm đáng đọc để tận hưởng những khoảnh khắc đong đầy cảm xúc!Đôi khi, bạn có thể trông tồi tệ hơn thông thường, nhưng không cần phải lo lắng vì không gặp ai quen biết, vì vậy cô đã hoàn toàn lạnh lùng. Hiện tại, cô đang sống một cuộc đời không cần đến bất cứ ai. Cô đã từ bỏ công việc, từ bỏ người yêu, và đi lang thang một mình đến một vùng đất xa lạ. Một phần từ chối cuộc sống. Nhưng hiện tại, khi cô bước vào nhà, cô không cần phải lo lắng về việc bị ai đánh giá nữa.
Akari đẩy cánh cửa kính có hoa văn khảm trải màu lên. Cửa mở ra với âm thanh kẹt kẹt, ánh sáng từ bên ngoài len lỏi vào nhà, giữa những kí ức cũ mờ nhạt lại hiện lên trước mắt cô với những sắc màu sống động.
Mọi thứ vẫn như ngày xưa khi cô còn nhỏ. Bốn chiếc ghế trắng thứ ba trước gương tròn lớn. Ghế đợi có màu đồ họa cho khách ngồi chờ đợi. Phía sau bức màn là bồn rửa đầu và các dụng cụ làm tóc.
Tiệm này trước đây do ông bà cô làm chủ, ông là thợ cắt tóc và bà là chuyên viên thẩm mỹ. Bà có kiểu tóc ngắn nhuộm màu hạt dẻ, và luôn mặc tạp dề hồng nhạt khi đứng tiệm. Ông có hàng ria mép lịch lãm, trong ký ức của cô, ông luôn mặc áo khoác trắng cài kín cổ.
Thỉnh thoảng, Akari lại ghé vào tiệm, để không làm phiền ông bà, cô sẽ chiếm đóng chỗ ngồi chờ trước quầy sách bên cạnh ghế đợi. Bởi chiếc quầy đó có truyện tranh và tạp chí. Ngày xưa, cô luôn mê mải đọc tạp chí về các kiểu tóc đẹp, mặc dù khi tiệm đông, cô phải đi lên tầng hai.
Cô nhớ một lần cô rất thích một kiểu tết tóc đáng yêu đến mức ngắm mãi không chán, và bà đã làm cho cô có kiểu tóc giống y hệt.
Ban đầu, Akari nghĩ mái tóc cứng đầu của mình không thể chải hoặc thắt theo ý muốn, nhưng bà đã biến mái tóc cô trở nên ngoan ngoãn như có phép màu.
Khi mẹ bận rộn, Akari đã ở nhà ông bà suốt kỳ nghỉ hè. Đối với cô, mùa hè đó đặc biệt quan trọng.
Hai mươi năm trôi qua, Akari trở lại nơi này. Cô ngồi trước gương, lòng tràn ngập cảm xúc.
Ngay khi say mê suy nghĩ, cô nghe thấy tiếng ồn từ bên trong tiệm, rõ ràng không có ai.
Ở cuối lối đi hẹp, có một cánh cửa, sau đó là bồn rửa mặt và nhà vệ sinh cũng như cầu thang lên tầng hai, nhưng cô chắc chắn không có ai ở đó. Vừa mới nghĩ thầm rằng có thể do thần hồn nát thần tính, cô chợt thấy chiếc rèm trước cửa nhẹ nhàng rung rinh. Akari quay người lại, đứng dậy.
Có người.
Một bóng đen di chuyển đến kệ gần rèm.
“Ăn… Ăn trộm…?”
Akari la to khi bóng đen đột ngột lao về phía cô. Cô lùi lại, bóng đen trượt qua, rớt xuống sàn, sau đó nhanh chóng biến mất về phía cửa chính.
Hóa ra chỉ là một chú mèo đen.
Khi cố né tránh, Akari đụng vào xe đẩy, cô định chụp mèo nhưng lại ngã ngửa, cảm thấy đau đớn và thất vọng vì sự ngốc nghếch của mình vì một chú mèo hoang, cô không thể đứng dậy ngay.
“Bạn có ổn không?”
Tiếng nói vọng từ cửa sổ vẫn mở.
“Tôi nghe thấy tiếng la hét và tiếng vụng về.” Bất ngờ, một chàng trai trẻ bước vào tiệm, tạo thành cảnh hỗn loạn với xe đẩy đổ, hàng hóa bên trong văng ra.
Mời bạn đọc cuốn sách “Ở Đây Sửa Kỷ Niệm Xưa – Tập 1” của tác giả Mizue Tani.