Cuốn sách “Ôn Nhu Mười Dặm” nói về mối quan hệ giữa Thẩm Quyến và Tô Dạng Nhiên sau khi gặp lại sau 11 năm. Thẩm Quyến nhận ra Tô Dạng Nhiên ngay lập tức, nhưng cô gái này lại không nhớ anh. Câu chuyện bắt đầu hấp dẫn từ sự không nhận ra nhau đến những biến đổi trong tâm hồn của họ.
Thẩm Quyến, mặc dù lạnh lùng với mọi người, nhưng dần dần sẻ chia với Tô Dạng Nhiên về tâm hồn. Tô Dạng Nhiên, một tiểu thuyết gia kinh dị, quyết tâm theo đuổi bác sĩ Thẩm dù không nhớ anh.
Nhân vật trong sách mang đến nhiều cung bậc cảm xúc, từ vui mừng đến hoài nghi, từ sợ hãi đến hạnh phúc. Câu chuyện với những tình tiết nhẹ nhàng, yêu thương đáng quý, chắc chắn sẽ khiến bạn thích thú khi đọc.
Với những khía cạnh hấp dẫn và những tình tiết lôi cuốn, “Ôn Nhu Mười Dặm” là một cuốn sách đáng đọc cho những ai yêu thích tiểu thuyết lãng mạn.Nhìn chút lòng bác sĩ, chúng ta cảm thấy thấu hiểu với công việc họ phải đối mặt hàng ngày. Nhưng khi đọc câu chuyện của Thẩm Quyến và Tô Dạng Nhiên, bạn sẽ thấy tất cả chỉ là những điệu nhạc nhẹ nhàng trong tình yêu của họ, ít nhất cho đến chương 80. Mặc dù tôi chưa kết thúc câu chuyện, nhưng tôi tin rằng tình cảm của họ sẽ ngày càng mạnh mẽ hơn.
Thẩm Quyến và Tô Dạng Nhiên đã đối mặt với nhiều khó khăn và thử thách trong tình yêu của họ, và dường như sẽ có nhiều bí mật và hồi hộp hơn trong những chương tiếp theo. Cuộc sống luôn đầy bất ngờ và họ sẽ cùng nhau vượt qua mọi khó khăn.
Tôi hết sức ấn tượng với cách mà tác giả xây dựng nhân vật của họ, từ những chi tiết nhỏ nhặt như đường viền của bàn tay đẹp đẽ của Thẩm Quyến đến cử chỉ nhẹ nhàng của Tô Dạng Nhiên. Đọc truyện này, bạn sẽ được đắm chìm trong một thế giới đẹp mê hoặc và tình yêu đầy ngọt ngào.Đem tâm thể mệt mỏi quăng lên ghế salon, bạn lười đến mức không muốn động một ngón tay, ngay khi chuẩn bị chìm vào giấc ngủ thì tiếng chuông điện thoại vang lên. Là Mạnh Điềm.
“Ắ lô?” Bạn trả lời uể oải.
“Hôm nay bạn đến bệnh viện phải không?”
“Làm sao bạn biết?”
“Tớ nhìn thấy bạn rồi, dù chỉ thấy bóng lưng nhưng tớ đã biết ngay bạn là ai, lợi hại đấy, nếu không phải vướng vào một ca giải phẫu, tớ đã qua tìm bạn rồi. Bạn thế nào, bị bệnh sao?”
“Không đâu.” Tô Dạng Nhiên kể lại sự việc xảy ra hôm qua cho bạn.
Nghe xong, Mạnh Điềm ở bên kia cười không ngừng, “Bạn viết truyện kinh dị mà còn sợ bóng sợ gió à?”
Hơn nữa bạn viết rất tốt nữa.
“Tớ nói bạn nghe đây, càng viết càng sợ biết chưa?” Tô Dạng Nhiên phản bác.
Vì trong tâm trí chứa nhiều tình tiết, nên càng sợ hơn so với người khác.
“Được rồi, không cãi với bạn nữa, tớ nói cho bạn nghe điều này.” Mạnh Điềm dừng lại, “Viện của chúng ta gần đây vừa có một bác sĩ khoa ngoại thần kinh chuyển tới, nghe nói là từ nước ngoài về, họ Thẩm, gọi là gì đó tớ quên rồi, nhớ không ra, nhưng nghe nói ngoại hình đẹp trai lắm, tưởng tượng một chút là máu đã cạn sạch rồi.”
Tô Dạng Nhiên lặng lẽ nhìn hắn, “Bạn có tin mà tớ méc cho Giang Thừa không?”
“Ồ, bạn chơi xấu quá vậy.”
Tô Dạng Nhiên hừ một tiếng và nói: “Được, tớ không méc đâu, tớ nhức đầu, tớ đi ngủ một lát nhé.”
“Được, cúp máy nhé.”
“Ừ.”
Khi tỉnh dậy, bầu trời đã chuyển sang đen, Tô Dạng Nhiên nhìn phòng khách mờ mịt, bất ngờ nghĩ về một câu nói, một mong muốn không phải tỉnh dậy vào lúc xế chiều, bởi vì lúc tỉnh dậy, nhìn thấy bóng tối, căn phòng trống trải, cảm giác cô đơn lại cao hơn bao giờ hết.
Mời bạn đọc tác phẩm Ôn Nhu Mười Dặm của tác giả Tống Cửu Cẩn.