ÔNG GIÀ GORIOT
“Ông Già Goriot” của Honoré de Balzac, xuất bản lần đầu vào năm 1835, là một trong những tác phẩm đáng giá trong bộ tiểu thuyết Tấn trò đời. Tại thủ đô Paris vào năm 1819, câu chuyện đề cập đến ba nhân vật chính: ông lão Goriot, tù nhân Vautrin và sinh viên luật Eugène de Rastignac. Đây được xem là một trong những tác phẩm quan trọng nhất của Balzac, khai mở hướng đi của việc kết nối các tác phẩm trong bộ Tấn trò đời thông qua nhân vật Rastignac. “Ông Già Goriot” cũng thể hiện rõ chủ nghĩa hiện thực trong lối viết của Balzac, với nhân vật sống động và sâu sắc.
Honoré de Balzac (1799-1850) – danh vọng với văn học hiện thực Pháp thế kỷ 19, với những tác phẩm đắt giá như “Miếng da lừa” và “Bước thăng trầm của kĩ nữ”. Cuộc đời đầy bi thương của Balzac chứa đựng sự sáng tạo phi thường và khả năng làm việc vất vả. Vũ trụ trong tiểu thuyết Balzac được xem như “công trình kiến trúc của vũ trụ” với sự hoành tráng và hệ thống chi tiết.
“Ông Già Goriot” sẽ đưa bạn đến thế giới sâu lắng của những nhân vật đầy tính cách và những mảng đời quyến rũ. Balzac đã tái hiện cuộc sống một cách tinh tế và ấn tượng, tạo nên một “thế giới kiểu Balzac” đúng nghĩa. Đừng bỏ lỡ cơ hội khám phá tác phẩm tuyệt vời này!Tập và Đức Hạnh đã tạo ra một câu chuyện lớn lao và đầy nghiêm trọng: trước những tình huống này, lòng ích kỷ và quyền lợi trở nên không đáng kể bên cạnh lòng thương cảm; tuy nhiên, cảm xúc đó chỉ như một lần nhâm nhi nhanh chóng. Văn phòng phẩm của văn minh, giống như việc bạn đưa tượng Thần đến đền Jaggernath, chỉ chậm lại một chút vì có một trái tim khó nghiến hơn bất kỳ trái tim nào khác, khiến bánh xe của số phận bị mắc kẹt. Và chính bạn, người đang cầm cuốn sách này trong bàn tay, người đang ngồi trên chiếc ghế êm ái, cũng sẽ nghĩ trong lòng: “Cái này có lẽ cũng đến lượn ta được đây!”. Sau khi trải qua câu chuyện đầy bi kịch của ông già Goriot, bạn đều sẽ thấy no nê; tuy nhiên, có lẽ bạn sẽ không cảm động, chỉ có thể chỉ trích tác giả đã nói quá hoặc đã tạo bi kịch quá mức. Nhưng hãy nhớ rằng câu chuyện đang diễn ra không phải là khúc bi kịch hoặc một bộ tiểu thuyết. Mọi thứ đều thật (2), thật đến nỗi mỗi người đều có thể nhìn thấy từng chi tiết trong cuộc sống hàng ngày của mình, thậm chí có lẽ cả trong tâm hồn của mình.
Ngôi nhà sử dụng làm ký túc xá thuộc sở hữu của bà Vauquer. Nằm bên dốc Đường mới Sainte Genevière, chỗ đất uốn khúc xuống để rẽ vào Đường Cái Ná một cách đột ngột và gắt đến mức ít ngựa muốn lên xuống con đường này. Điều này tạo ra một không khí yên bình giữa khu vực giữa nhà thờ Val de Grâce và đền Panthéon: hai công trình kiến trúc đã làm thay đổi bầu không khí với sắc vàng phản chiếu, khiến mọi thứ trở nên âm u vì màu sắc bắt mắt của mái hiên. Trên con đường này, đá lát khô ráo, không nước cũng không bùn, cỏ ven theo bức tường. Ngay cả những người bước vào đây cũng cảm thấy tiếc nuối như những khách khác, tiếng ồn từ một chiếc xe đi qua cũng trở thành một sự kiện đặc biệt, nhà cửa trở nên vừa ẩm ướt vừa ốm mùi như một căn nhà tù. Một người dân Paris lạc bước vào đây chỉ thấy những nhà trọ thông thường hoặc trường học, một bức tranh nghèo nàn hoặc u ám, những người già đang tuổi cao tay nghề giảm đi, hoặc những thanh niên trẻ chăm chỉ làm việc. Không gian nào ở Paris có thể kinh hoàng hơn, hoặc ít người biết đến. Đặc biệt là Đường mới Sainte Genevière giống như một khung cảnh thần tiên, hợp lý với cốt truyện: để thêm sâu vào cốt truyện và để hiểu rõ hơn, không gì bằng việc nhìn vào những sắc nâu đậm, những ý nghĩa trang trọng… cũng như từ ánh mặt trời mờ dần và tiếng hát của người kéo xe về phố. So sánh chính xác! Ai có thể đoán được điều gì đáng sợ hơn sự việc này, những người có trái tim cứng rắn, hoặc những kẻ không có tâm trí đa cảm?
Mặt trước của ký túc xá nhìn ra một bóng vườn nhỏ, và căn nhà góc đứng thẳng ven Đường mới Sainte Genevière, trông như là căn nhà bị đường cắt qua. Giữa mặt tiền nhà và bóng vườn là một sân nhỏ lún sâu và rộng một tấc; phía trước sân là một con đường nhỏ rải cát, hai bên trồng cây hoa phong lan, tre và cây lựu trong những chậu to màu xanh trắng. Người ta bước vào con đường qua một cánh cửa lớn trên có tấm bảng ghi: Nhà Vanquer, và dưới đó: Nhà trọ cho cả nam phụ lão ấu. Ban ngày, một cửa sổ lưới với chuông rung náo nhiệt để người ta nhận biết cuối con đường nhỏ, trên bức tường đối diện đại lộ có một vòm tròn vẽ màu xanh gốm do một họa sĩ trong khu vực vẽ. Dưới vòm vẽ, có một tượng thần tình yêu. Nhìn vào lớp sơn lấp lánh của bức tượng, những người thích tượng trưng có thể nhận ra đây là một tượng thần tình yêu ở trung tâm Paris, chỉ cách đó vài bước chân. Trên đế tượng, có một dòng chữ đã mờ đi một nửa làm cho ta nhớ đến giai đoạn xây dựng tác phẩm nghệ thuật này, do sự tôn sùng Voltaire, đã trở về Paris vào năm 1777.
Đây là thầy, không thể bỏ qua:
Hiện tại, ông là thầy của bạn, trong quá khứ, ông cũng đã là thầy, hoặc ông sẽ trở thành thầy của bạn.
Vào buổi tối, cánh cửa lưới được thay thế bằng cánh cửa đóng kín.Kính gửi bạn,
Khép kín bởi bức tường cao bằng chiều dài của căn nhà, vườn nhỏ nằm ở giữa con phố và các ngôi nhà khác. Tấm rèm treo dọc che kín bức tường, tạo ra một khung cảnh đẹp giữa thành Paris. Mỗi bức tường được trang trí với cây nho hay cây ăn quả, tạo nên bức tranh tự nhiên đầy sức sống.
Chim chóc, hoa quả và cây cỏ xanh mướt tạo nên một không gian yên bình và hài hòa. Các khách trọ giàu có thường tránh nóng bức bằng cách thảnh thơi dưới bóng cây, trong khi ánh nắng ban mai làm cho mọi vật trở nên sống động hơn.
Công trình được xây bằng đá cuội và màu vàng nổi bật, tạo nên vẻ đẹp sang trọng. Mỗi tầng nhà đều có cửa sổ nhỏ và rèm che, mang đến ánh sáng tự nhiên rực rỡ. Đường nhỏ dẫn tới khu vườn đổ bóng và tươi mát, là nơi lí tưởng để thư giãn và tận hưởng không khí trong lành.
Bốn mươi năm trôi qua, những bức tranh trên tường vẫn thôi thúc sự tò mò và tranh cãi của những người ở trọ. Mỗi chi tiết trong căn phòng nhỏ đều tỏa sáng riêng biệt và có sức hút đặc biệt.
Nhà bếp thoải mái được trang trí cẩn thận, với chi tiết gỗ và gạch sáng bóng. Cảm giác ấm cúng và ấm áp được tạo ra từ lò sưởi được trang trí mỹ mãn và những chiếc đồ giả cổ trang trí xung quanh.
Mỗi góc nhỏ trong căn nhà đều được sắp xếp cẩn thận, tạo nên không gian sống hoàn hảo và đáng yêu. Chắc chắn bạn sẽ cảm thấy thư thái và hạnh phúc khi đặt chân đến nơi này.
Chúc bạn tìm thấy những trải nghiệm vui vẻ và đáng nhớ trong chuyến đi tới!CĂN PHÒNG TRONG TIỂU THUYẾT “ÔNG GIÀ GORIOT”
Tranh cảnh căn phòng được mô tả với sự tường tận và chi tiết, từ những vật dụng cũ kỹ như tủ chén bát, bình nước sứt mẻ đến những chi tiết như đồng hồ treo và cây đèn dầu. Cảm giác nghèo khổ và xơ xác của căn phòng được tạo ra thông qua việc miêu tả cẩn thận về từng chi tiết, từ gạch lát vạch đường đến váy lót bằng len đan của bà chủ.
Bà Vanquer, người chủ căn phòng, được mô tả qua hình ảnh phù hợp với môi trường nghèo khổ xung quanh, thể hiện sự chịu đựng và sẵn lòng hy sinh cho số phận khó khăn. Sự hoàn mỹ của quang cảnh khi bà xuất hiện tạo ra một bức tranh sinh động về con người và môi trường sống trong tiểu thuyết.
Đối với những người yêu thích văn học cổ điển và muốn tìm hiểu về cuộc sống xã hội Pháp thế kỷ 19, “Ông Già Goriot” của tác giả Honore de Balzac là một lựa chọn tuyệt vời.